Đọc truyện Tỷ Phu Vinh Dự – Chương 22: Nhục nhã (2)
Chu Cửu Đồng nói rất chậm, rất rõ ràng, rất có phân lượng.
Ta có chút choáng váng, đồng ý yêu cầu của Chu Cửu Đồng chính là chịu một loại sỉ nhục, còn phản đối đồng nghĩa với mất đi công việc, cuốn gói rời đi, mất đi không chỉ là Đái Tân Ni, mà ngay cả công việc của muội muội cũng khó giữ được, làm sao bây giờ? Ta cấp tốc suy nghĩ.
Lúc này, trên màn hình tinh thể lỏng cực lớn xuất hiện biến hóa, một nữ nhân tiến vào khung hình, ta nhận ra đó là Đái Tân Ni, quả nhiên nhất cử nhất động của nàng đều nằm trong giám thị của Chu Cửu Đồng.
Ta không chỉ thấy được bộ dạng Đái Tân Ni mà còn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng bước chân, thậm chí cả thanh âm hô hấp của nàng, phảng phất Đái Tân Ni ngay ở bên cạnh ta.
Ta thật sự sợ hãi và thán phục với loại công nghệ cao này, đồng thời, trong lòng nổi lên bạo động, thầm nghĩ nếu như thân mật với Đái Tân Ni dưới sự giám thị của người khác sẽ có cảm giác gì? Rất sỉ nhục ư? Hay là rất kích thích? Ta tại cân nhắc lợi hại, thời gian dần trôi qua, ta tựa hồ phủ nhận vế trước, cảm thấy nhất định sẽ rất kích thích, ta kinh ngạc sao mình lại có ý nghĩ như vậy, có lẽ là ta tự thuyết phục rằng mình phải thần phục với Chu Cửu Đồng.
“Lý Trung Hàn.”
Vén màn lên, Đái Tân Ni mở cái cửa nhỏ kia ra, sau đó nhỏ giọng hô một câu.
Ta đương nhiên không cách nào trả lời, tuy nhiên ta nhìn thấy Đái Tân Ni.
“Hừ, đi cũng không điện thoại cho ta, thật sự là tên khốn, xem ta thu thập ngươi như thế nào!””
Đái Tân Ni giận dữ mắng, hai chân bắt chéo nằm trên ghế sa lon, ngoài ý muốn, nàng lấy ra từ trong túi áo chiếc quần lót màu đen quan sát, còn đưa mũi lại gần ngửi, sau đó lộ ra bộ dáng thẹn thùng, ta vừa thấy, lập tức cương lên.
Vô ý thức nhìn qua Chu Cửu Đồng, ta phát hiện ông ta cũng nhìn chằm chằm vào màn hình với bộ dạng say mê, thấy ta đang nhìn hắn, Chu Cửu Đồng xấu hổ cười cười với ta:”Ta là nam nhân bình thường, Ni Ni lại rất mê người, với nàng ta xem không chán, ta theo đuổi nàng chín năm, ngươi mới gặp nàng hai tháng, cho nên ngươi không cần ghen.”
“Không ăn giấm.”
Ta cười khan hai tiếng, nhưng trong lòng mắng to: Đái Tân Ni là của ta, phiền ngươi nhắm mắt chó của mình lại.
Nhưng diễn biến kế tiếp trên màn hình lại khiến ta trơ nên điên cuồng, nàng đứng lên, đi đến bên bàn công tác, mở hộp khăn tay rút ra ba chiếc khăn, sau đó quay lại trên ghế, nhấc váy lên, mở cặp đùi thon dài ra, dùng khăn tay lau chùi nơi riêng tư, nàng vừa lau chùi vừa mắng:”Cái tên bại hoại này, làm hại người ta như vậy…… Chán ghét, cả bít tất cũng vậy, thực đáng giận.”
Trời ạ! Làn da Đái Tân Ni rất trắng, tất chân màu đen đã rất kích thích, nhưng cái mảng lông xù màu đen kia làm trái tim nhỏ bé của ta như nổ tung, Đái Tân Ni lại dùng bàn tay nhỏ bé đẩy chỗ phấn hồng tươi đẹp ra(???), huyết dịch ta thoáng cái liền xông vào đại não, ta rất bất đắc dĩ, Chu Cửu Đồng lại ở một bên thưởng thức khiến ta vô cùng tức giận.
Có lẽ không muốn quá mức kích thích ta, Chu Cửu Đồng tắt tivi đi, hắn nhàn nhạt nói:”Thời gian của ta không còn nhiều lắm, ngươi suy nghĩ thật kỹ đi.”
Hắn nói chuyện rất bình thản, nhưng từ trong ánh mắt hắn lại thấy sự sốt ruột.
“Biến thái.”
Ta thầm mắng một câu, bất quá, đã ta hạ quyết tâm, đồng ý yêu cầu của Chu Cửu Đồng, ta không có gì phải do dự, dù sao trong thế giới này mạnh được yếu thua, nếu như không quyền không thế lại không có tiền, như vậy nhất định phải trả một cái giá đắt mới có thể đạt được lợi ích, ta cần phải chịu đựng sự nhục nhã này để đổi lấy hi vọng có được thứ mình muốn, mà thứ này quả thật quá hấp dẫn .
“Tôi có một điều kiện.”
Ta bắt đầu mặc cả, cố gắng vớt vát chỗ tốt.
“Nói đi.”
Chu Cửu Đồng gật đầu.
Ta nghĩ nghĩ, nói ra:”Tôi có một muội muội, tôi hi vọng nàng có thể tới công ty làm.”
“Không thành vấn đề, nếu như muội muội của ngươi không phải quá khó nhìn, ngươi có thể an bài cho nàng ở bất cứ bộ phận gì, công việc cụ thể ngươi cứ thương lượng cùng Ni Ni.”
Chu Cửu Đồng đáp ứng.
“Được, vậy xin tổng giám đốc chờ xem.”
Ta đờ đẫn nói.
“Ta không muốn chờ, cái này máy giám thị ghi hình suốt 24 tiếng đồng hồ, ngươi yên tâm làm đi.”
Chu Cửu Đồng lộ dáng tươi cười, ta không thể không nói, nụ cười kia rất hèn mọn.
Từ cửa chính ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, hai thư ký xinh đẹp giật mình nhìn ta, chắc hẳn các nàng đang tự hỏi ta tiến vào văn phòng tổng giám đốc khi nào, trong đó một thư ký còn tranh thủ thời gian tiến đến văn phòng tổng giám đốc, xem tổng giám đốc phải chăng có việc gì không, ta cố ý hung dữ trừng mắt nhìn cô thư ký đó, tháy bộ dạng thất kinh của hai tiểu cô nương xinh đẹp, ta cảm thấy một chút khoái cảm.
Đi xuống lầu, trong đầu ta một mực cân nhắc làm sao hoàn thành nguyện vọng biến thái của Chu Cửu Đồng, trong lòng không ngừng tự an ủi mình, chẳng qua để cho Chu Cửu Đồng nhìn chút mà thôi, Đái Tân Ni cũng không tổn thất gì nhiểu.
Về tới văn phòng, ta có chút mất tập trung, buổi sáng còn thấy thoải mái dễ chịu, bây giờ tâm tình lại hỗn loạn, ngẫm lại quá trình phấn đấu, muốn tranh giành không chỉ là tôn nghiêm, có đôi khi một người phải cúi đầu trước sự thật, nghĩ vậy, trong nội tâm ta trào dâng vô hạn cảm khái.
“Xin hỏi tiên sinh muốn uống cà phê không?”
Ta đang ngẩn người, một thanh âm quen thuộc quanh quẩn bên tai ta, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một vị mỹ nữ tóc dài mặc đồng phục xanh đen đang bưng một chiếc khay nhựa đặt một ly cà phê hương khí nồng đậm, ta thề, đây là hương cà phê tuyệt nhất ta cảm nhận trong đời.
“Cà phê thơm như vậy đương nhiên muốn, nếu như thêm chút sữa sẽ đậm đà hơn.” Cà phê có mùi sữa ưa thích không rời.
“Cho thêm sữa.” Mỹ nữ tóc dài dịu dàng đáp ứng một câu.
“Nếu như thêm chút đường thì càng hợp khẩu vị.”
Ta uống không quen quá khổ cà phê.
“Đường cũng bỏ thêm;” Tóc dài mỹ nữ gật đầu mỉm cười.
“Nếu như cà phê độ ấm vừa phải thì càng tốt rồi.”
Ta thích phí nóng cảm giác.
“Vâng, độ ấm vừa phải mới tốt.”
Mỹ nữ cười tủm tỉm .
“Nếu có đại mỹ nữ pha cà phê cho ta, vậy thì quá lý tưởng.”
Ta cố nén tiếng cười. Tại
“Vậy ngươi nói ta có đẹp hay không?” Mỹ nữ yêu kiều hỏi.
“Đẹp thì đẹp, đáng tiếc……” Ta sắp bật cười.
“Lý Trung Hàn, ngươi dám nói một câu tổn hại ta…, cái ly cà phê này cho heo uống cũng không đưa cho ngươi.”
Mỹ nữ mày ngài hét lên, bộ dạng, muốn ăn thịt người, sắc mặt biến hóa cực nhanh, khiến người ta líu lưỡi.
“Ha ha, ta nói, đẹp thì đẹp, chỉ tiếc là…… Là cô em vợ của ta.”
Ta cười to nhận lấy ly cà phê, uống một ngụm, toàn thân thoải mái.