Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 1: Về thăm người thân


Đọc truyện Tỷ Phu Vinh Dự – Chương 1: Về thăm người thân

Nhân vật:
Lý Trung Hàn: Một vị tiểu bạch kiểm trẻ tuổi, suất khí, từ chưa có dã tâm đến rất có dã tâm, từ đần độn đến gian xảo.
Đái Tân Ni: Thư ký hành chính, nữ thần trong suy nghĩ Lý Trung Hàn, lãnh ngạo, kiêu kỳ và trong trắng nhất.
Lý Hương Quân: biểu muội Lý Trung Hàn, giảo hoạt, điêu ngoa, tinh quái. Thầm mến biểu ca.
Đỗ Đại Duy: quản lý bộ phận đầu tư, xảo trá, đa nghi, âm hiểm, háo sắc, cố vấn đầu tư xuất sắc.
Cát Linh Linh: Thê tử Đỗ Đại Duy, Đệ nhất đại mỹ nhân, rất dễ bị hoàn cảnh ảnh hưởng, đanh đá hung hãn, không cam lòng chịu số phận.
Quách Vịnh Nhàn: thư ký PR (quan hệ xã hội).
Chu Cửu Đồng: (Cựu) tổng giám đốc.
Hà Thiết Quân: bí thư thị ủy Liên Ninh.
La Tất: phó tổng giám đốc kiêm tổng giám đốc kt.
Sở Huệ: Thê tử La Tất, da thịt màu lúa mì độc nhất vô nhị, ass đẹp nhất.
Đường Y Lâm:kt đệ nhất PR.
Trang Mỹ Kỳ: thư ký trưởng bộ phận PR.
Dương Anh: đồng học Lý Hương Quân.
Mẫn Tiểu Lan: đồng học Lý Hương Quân.
Kiều Nhược Trần: đồng học Lý Hương Quân.
Hầu Thiên Kiệt: tài vụ quản lý kt.
Trương Tư Cần: đại cổ đông kt.
Trương Đình Nam: con Trương Tư Cần.

Tào Gia Dũng: đại cổ đông kt.
Chương Ngôn Ngôn: PR.
Triệu Hồng Ngọc: PR.
Hà Đình Đình: PR, con gái nuôi Hà thư ký.
La Đồng: PR.
Phàn Ước: PR.
Hà Phù: Con gái Hà thư ký.
Thu Vũ Tinh: Tình nhân Hà thư ký.
Thu Yên Vãn: Thê tử Hà thư ký.
Tôn Gia Tề: Viên chức dự bị.
“Chớ khẩn trương, giao dịch lớn như vậy, ta chính mình cũng chưa làm qua mấy lần, hôm nay gọi cậu đến là cho cậu tiếp xúc, coi như là cho cậu một cơ hội rèn luyện.” Đỗ Đại Duy kéo cái ghế ra ngồi vào bên cạnh ta,thân là quản lý bộ phận đầu tư công ty đầu tư tài chính kt, Đỗ Đại Duy trên người bao phủ hào quang làm cho người ta chói mắt, tốt nghiệp đại học hàng hiệu nước ngoài, ở khu nhà cấp cao, xe xịn, còn có thê tử xinh đẹp không gì sánh kịp,có thể nói, hắn là mẫu mực trong công ty, cho dù hắn tướng mạo xấu xí.

Lầu tám hàng loạt giao dịch đang diễn ra trong phòng, không khí khẩn trương làm cho người khác hít thở không thông.

Trước mặt ta, những con số và đường cong rậm rạp,chằng chịt và bất quy tắc đang phát sinh kịch liệt thay đổi, ngón tay dừng lại trên bàn phím, theo nhịp nhảy của trái tim, mồ hôi lạnh đã chảy đầy gáy.

Hôm nay, Đỗ Đại Duy đột nhiên yêu cầu ta tham dự một đạo quỳnh giao dịch kỳ hạn, điều này làm cho ta có chút thụ sủng nhược kinh, tuy ta cảm thấy chỉ số đạo quỳnh so với kỳ hạn giao dịch tiêu chuẩn khá mạo hiểm, nhưng cơ hội khó được, ta hưng phấn nổi lên dũng khí đáp ứng.

Thế nhưng, lúc mở ra tài khoản, ta mới hiểu được vì cái gì Đỗ Đại Duy muốn ta tham gia lần đạo quỳnh giao dịch kỳ hạn này,nguyên nhân là tổng ngạch giao dịch lần này hết sức kinh người, gần hai tỷ đôla Hồng Kông, đây là lần đầu tiên ta tiếp xúc dịch kỳ hạn khổng lồ như thế giao,lúc trước, chỉ có thể đầu tư hạn mức cao nhất chỉ là 500 vạn đô la Hồng Kông.


“Đỗ quản lý, tôi đối với tiêu chuẩn Poole cũng biết chút ít……”

Ta nhìn thoáng qua Đỗ Đại Duy, trên khuôn mặt mậpmạp đã bắt đầu run run, con mắt nhỏ hẹp toát ra bất an cực lớn, tuy là đang anủi ta, nhưng hắn thoạt nhìn so với ta càng khẩn trương. Ta càng kỳ quái, vì cá igì Đỗ Đại Duy phá lệ mời ta tham gia giao dịch trọng yếu như thế, dù sao hắn đối với đạo quỳnh chỉ số quen thuộc hơn, mà ta chỉ có lòng tin với chỉ số tiêu chuẩn Poole.

Hiện tại ta rốt cục minh bạch, Đỗ Đại Duy tới tìm ta là vì tăng thêm lòng dũng cảm và tìm sự hỗ trợ .

“Cũng không khác lắm , đạo quỳnh là công nghiệp,tiêu chuẩn Poole là kỳ chỉ hỗn hợp, đều là sòng bạc cực lớn, tất cả mọi người đang đánh bạc.”

Đỗ Đại Duy bưng tách cà phê lên nhưng không uốngmà hướng ta nở nụ cười quỷ dị, nụ cười này khô khốc xảo trá, tựa hồ ẩn chứa một âm mưu.

Ta sớm quen vẻ tươi cười xảo trá của hắn, hắnthoạt nhìn tựa như một hồ ly giảo hoạt khứu giác linh mẫn lão, nhất là đối với thị trường chứng khoán, có khứu giác phi thường nhạy cảm với biến hóa thị trường, mỗi lần ra tay, vô luận thế nào luôn có thể trong một kích giành thắng lợi, vì công ty sáng tạo ra lợi nhuận kinh người, chính hắn cũng được lợi nhuận phong phú, hắn ở biệt thự Vọng Hải, đi xe là Ferrari, vuốt ve đệ nhất mỹ nhân được mọi người công nhận.

Công ty chúng ta mỹ nữ như mây, không chỉ là cấp thành phố mà cũng là tuyệt hảo khắp đất nước. Nhưng nam tính đồng nghiệp trong công ty đều nhất trí công nhận thê tử Đỗ Đại Duy Cát Linh Linh dù không phải thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, chí ít cũng là đệ nhất mỹ nhân thành phố Liên Ninh, có thể ôm mỹ nhân như vậy tất làm người đố kỵ cùng hâm mộ. Cho nên, Đỗ Đại Duy là nam nhân mẫu mực trong lòng nhiều người.

Nhưng Đỗ Đại Duy không phải chuẩn mực của ta, ta luôn không thích hắn, vì vẻ âm hiểm độc ác của hắn, vì hắn muốn ngăn cản ta truy cầu một vị đại mỹ nhân, vị này mỹ nhân tên gọi Đái Tân Ni.

Đái Tân Ni là thư ký hành chính trong công ty,một nữ nhân ít xuất hiện nhưng hàm súc sự kiêu ngạo, buồn bực, mỹ mạo của nàng gần như sánh ngang Cát Linh Linh. Hai nữ nhân phong cách hoàn toàn bất đồng, một người là thiếu phụ ở nhà, một người là thành phần tri thức; Một người khó như đào lý,một người lạnh lùng như băng; Một người lớn mật, một người ít xuất hiện hàm súc. Nếu như muốn tìm điểm tương đồng giữa các nàng, có thể là tính tình đều rất nóng nảy, rất dã man.


“Trong công ty khắp nơi đồn thổi, nói cậu thích Đái thư ký.”

Đỗ Đại Duy chậm rãi uống xong chén cà phê bưng thật lâu, tựa như con mồi đã sớm trở thành vật trong tay, không cần nóng lòng nhai nuốt, mà là tế phẩm chậm rãi hưởng thụ, hắn thoạt nhìn một chút cũng không nóng nảy.

“Chẳng lẽ Đỗ quản lý cũng thích nàng?”

Ta không phủ nhận, bởi vì đây là sự thật.

Thế nhưng mà “Đái Tân Ni” ba chữ theo trong miệng Đỗ Đại Duy nói ra thật xúc động thần kinh mẫn cảm của ta, ta âm thầm cảnh giác, dù sao địa vị Đỗ Đại Duy trong công ty gần với tổng giám đốc Chu Cửu Đồng, nếu hắn vừa ý nữ nhân nào trong công ty, tin tưởng nữ nhân đó khó thoát khỏi ma trảo của hắn. Nghe nói, trong công ty chí ít có hai nữ nhân phát sinh mập mờ với hắn,cho nên, cho dù trong công ty mỹ nữ như mây, nhưng ta đến nay vẫn lẻ loi một mình, bạn gái cũng khó kiếm, không phải mắt quá cao, khẩu vị bắt bẻ, mà là lo lắng coi trọng vị nào trưởng phòng công ty độc chiếm, kết quả khôn chỉ là một hồi không vui, thậm chí còn rơi vào kết cục bi thảm bị ép tạm rời cương vị công tác.

“Dù ta không thích, cơ hội của cậu cũng không nhiều.”

Đỗ Đại Duy mặt mũi tràn đầy mỉa mai, thấy ta sắc mặt khó coi, hắn vẫn đả kích ta:” Nữ nhân như Đái Tân Ni sẽ vừa ý cậu sao? Cho dù nàng vừa ý cậu, cậu có thể cho nàng cuộc sống tốt sao?

“Nàng tuy không dùng đồ xa xỉ như vợ ta, nhưng nàng dùng túi xách rẻ nhất cũng phải năm vạn.” Cảm xúc uể oải tự nhiên sinh ra,Đỗ Đại Duy lời nói như cương châm đâm vào trái tim ta. Tiền lương của ta mới hai vạn, so với những người thành công mà nói xác thực quá khó coi , Đái Tân Ni kiêu ngạo tuyệt sắc như thế, nàng há chịu gả cho loại tiểu bạch kiểm như ta? Ta thở dài bên trong quật cường cãi lại “Cơ hội không nhiều lắm nhưng không phải là không có.”

“Không chịu đơn giản buông tha chính là bản sắc nam nhân.”

Vẻ mặt Đỗ Đại Duy không biết là khen ngợi hay là chế nhạo:

“Bất quá, nam nhân còn phải có một loại tố chất.”


Ta nhịn không được hỏi: “Tố chất gì?”

“Đảm lượng.”

Đỗ Đại Duy con mắt nhỏ hẹp bắn ra hàn quang bứcngười.

Ta hung ác nói:”Vớ vẩn, tôi có thể giết bất kỳ kẻnào muốn đoạt nữ nhân của tôi.”

Lời này vừa ra khỏi miệng, trong lòng ta cũng âm thầm buồn cười, những lời ngây thơ như thế nhất định khiến đỗ Đại Duy khinh thị, chính là ta cố ý để cho đối thủ khinh thị sẽ càng dễ đánh bại hắn. Dù ta không thích Đỗ Đại Duy, hắn vẫn là đối thủ của ta.

Vô luận là sự nghiệp hay nữ nhân, hắn đều là đối thủ số một của ta, huống chi, ta đã sớm biết rõ Đỗ Đại Duy một mực ngấp nghé Đái Tân Ni.

Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân đã làm của riêng , còn có ý đồ với nữ thần trong lòng ta, Đỗ Đại Duy quá tham lam khiến ta mãnh liệt chán ghét, bởi vậy, hắn không chỉ là đối thủ của ta, hay địch nhân của ta, lời nói tuy ngây thơ, nhưng cũng là cảnh cáo hắn.

“Mãng phu.”

Đỗ Đại Duy hiển nhiên đối với cảnh cáo của ta chẳngthèm ngó tới, hắn cười rất âm lãnh.

Ta làm bộ khiêm tốn:”Vậy thì mời Đỗ quản lý chỉ giáo như thế nào mới không phải mãng phu.”

“Mấy tháng này để cậu làm vài cuộc giao dịch, tuy lượng giao dịch không lớn nhưng cậu có thủ pháp đặc biệt, phán đoán tinh chuẩn,đợi một thời gian, có lẽ cậu sẽ có tư cách, hiện tại thứ duy nhất cậu thiếu là đảm lượng.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.