Đọc truyện Tuyệt Thế Võ Thần – Chương 26: Ngài Thật Ác
Khu 68 của nhà ngục có đến mấy ngàn ngục nô.
Đây là khu vực cấp thấp nhất, về cơ bản, đa số đều là ngục nô bình thường.
Ngục nô đạt đến cảnh giới võ binh không phải là ít, nhưng hầu hết đều là võ binh sơ cấp.
Đạt đến cảnh giới võ binh trung cấp, đã xem như là có chút tiếng tăm rồi.
Nếu không, hạng người như Vương Diễm và Rết làm sao có thể trở thành hai đầu sỏ của nhà ngục này được?
Ở các khu khác, ngục nô đều là trọng phạm, xét trình độ sức mạnh thì ngục nô ở khu 68 này hoàn toàn không thể so sánh được.
Dương Ân và Khỉ Gầy đưa mười mấy ngục nô trong tù đi tìm Bối Ty.
Rất nhanh sau đó họ đã tìm được Bối Ty, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, vẻ ngoài bình thường, hắn ta đang lười biếng ngồi trên tảng đá với một cành cỏ khô trong miệng, dường như không hề sợ quản ngục đến tìm mình gây phiền phức.
Khi Bối Ty nhìn thấy mười mấy người bao gồm cả Dương Ân và Khỉ Gầy, hắn ta chỉ ngước mắt lên, sau đó tiếp tục nhấm cỏ khô của mình mà không thèm để ý đến Dương Ân hay Khỉ Gầy.
“Bối Ty, kể từ bây giờ thiên hạ khu 68 sẽ thuộc về Bang Võ Hầu, biết điều thì hãy nhanh chóng quỳ xuống đầu hàng đi!”, Khỉ Gầy cầm xà beng chỉ vào Bối Ty nói.
Cái tên Bang Võ Hầu, Võ trong sự anh minh thần võ của Dương Ân, còn Hầu ý chỉ cái tên Khỉ Gầy của hắn ta.
Đó là ý định ban đầu của Khỉ Gầy khi đặt cái tên đó.
Nhưng sau này khi Dương Ân nghe được ý định của hắn ta, thì đã muốn chữ Hầu trong Bang Võ Hầu có ý nghĩa như chữ Hầu trong Hầu tước.
Hai chữ Hầu này tuy đồng âm với nhau, nhưng Võ Hầu của Khỉ Gầy và Võ Hầu của Dương Ân là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Chữ Võ Hầu của Dương Ân xuất phát từ tâm lý luôn muốn trở thành Hầu tước của hắn, chỉ có vậy mà thôi.
“Bang Võ Hầu là cái quái gì?”, Bối Ty vểnh tai lên khinh khỉnh nói.
“Xem ra ngươi đây là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt phải không, để Khỉ Gầy ta đây tiễn người lên đường!”, Khỉ Gầy quát lên, cầm xà beng đi thẳng tới chỗ Bối Ty.
Đều là ngục nô, chẳng cần để ý đến quá trình chiến đấu làm gì, ở đây chỉ nói đến kết quả, vì vậy Khỉ Gầy sẽ không đợi Bối Ty chuẩn bị.
Trong trận chiến này, hắn ta không thể tiếp tục dựa vào Dương Ân được.
Khỉ Gầy ra tay không chút nhân nhượng, tung hết sức mạnh hướng về phía Bối Ty đánh tới.
Bối Ty giống như không quan tâm đến Khỉ Gầy, nhưng thực chất hắn ta đã chuẩn bị từ lâu, hắn ta bật dậy ngay lập tức và thoát khỏi sự tấn công của Khỉ Gầy, sau đó nhặt chiếc xà beng đặt bên cạnh và vung nó vào Khỉ Gầy.
Hắn ta gầm lên: “Ngươi là cái thá gì mà dám làm bá chủ khu 68 hả”.
Bối Ty xứng danh là võ binh trung cấp, đã đạt tới sức mạnh tám thạch lực rồi, sức mạnh của bàn tay còn mạnh hơn Khỉ Gầy rất nhiều.
Hắn ta vung tay một cái, xà beng trên tay Khỉ Gầy gần như bị bung ra.
May mắn thay, Khỉ Gầy bẩm sinh có khả năng chống chọi mạnh mẽ và khả năng phục hồi đáng kinh ngạc.
Hắn ta nghiến răng, cầm xà beng lên tiếp tục trận chiến, không hề bỏ cuộc.
Xà beng liên tục va chạm với nhau, khiến rất nhiều tia lửa bắn ra.
Khỉ Gầy đã gặp bất lợi, Bối Ty liên tục đánh trúng hắn ta, dường như thất bại của hắn ta đã nhanh chóng trở nên rõ ràng.
“Thiếu gia, Khỉ Gầy huynh ấy… huynh ấy có vẻ không xong rồi!”, Tiểu Man lo lắng nói, kéo góc áo của Dương Ân.
“Không sao, nếu ngay cả trình độ này mà huynh ấy cũng không thể vượt qua được, thì muốn làm lão đại ở đây sẽ rất khó khăn”, Dương Ân nhàn nhạt nói.
Quả thực, mười mấy tên ngục nô đi cùng đều không nể nang gì Khỉ Gầy, ngược lại đối với Dương Ân lại có chút kính sợ, bọn họ đều biết rằng lão đại thực sự của Bang Võ Hầu chính là người trẻ tuổi này.
Lúc này, rất nhiều ngục nô đã vây quanh, những ngục nô này đều đi theo phe của Bối Ty, không ngừng kêu lên khi thấy Bối Ty sắp chiến thắng.
“Thứ rác rưởi gì mà dám nổi khùng trước mặt ta, cũng chẳng biết Vương Diễm và Rết bị ngươi hạ gục như thế nào nữa”, Bối Ty tận dụng khoảng trống tóm lấy Khỉ Gầy, rồi đá bay Khỉ Gầy ra ngoài.
Bối Ty không dừng lại ở đó, tiếp tục đuổi đánh.
Khỉ Gầy nhanh chóng đứng dậy, bỏ qua vết thương của mình, ánh mắt cũng bình tĩnh hơn một chút, nhớ tới cảnh hai ngày trước Dương Ân đã luyện tập với mình, những cú đánh của Dương Ân khó đỡ hơn so với Bối Ty, nay làm sao hắn ta có thể thua nhanh như vậy khi đối mặt với Bối Ty được, hắn ta không cam tâm!
“Ta không thể làm cho đại ca mất mặt được, ta sẽ không thua!”, đôi mắt của Khỉ Gầy đỏ ngầu, giống như có ma thuật khiến người ta cảm thấy ghê sợ, ngay cả Bối Ty đang định đuổi theo nhìn thấy ánh mắt đỏ ngầu đó của Khỉ Gầy cũng giật mình, nhưng hắn ta vẫn không dừng lại, hắn ta muốn trực tiếp giết chết Khỉ Gầy.
Khỉ Gầy đã nhìn rõ vị trí tấn công của Bối Ty vào lúc này, hắn ta bật nhảy ra và đánh mạnh.
Xà beng trong tay hắn ta vung ra một luồng sáng đen tóm lấy Bối Ty.
Mây đen che trời.
Khỉ Gầy đã tập luyện chiêu này hàng trăm lần, đạt đến giai đoạn thành thạo chỉ trong thời gian hai ngày.
Mặc dù chiêu thức vẫn chưa đạt đến giai đoạn tinh thông, nhưng cũng đã phát huy được không ít sức mạnh.
Đây là một kỹ thuật chiến đấu cao cấp, phát huy ra được uy lực đã là không tầm thường, Bối Ty không ngờ Khỉ Gầy lại mạnh như thế, hơn nữa còn có thể thấy rõ sơ hở của hắn ta, khiến cho hắn ta không kịp trở tay, liền bị xà beng hung hãn đánh trúng người.
– —————–.