Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 115: Tiếp nhận khiêu chiến


Đọc truyện Tuyệt Thế Kiếm Thần – Chương 115: Tiếp nhận khiêu chiến

Lâm Thần cùng con cá sấu Hắc Ngân này tranh đấu trong khoảng thời gian rất ngắn, một đòn trước của lâm Thần đã đánh bay một con cá sấu Hắc Ngân, khi yêu thú cá sấu Hắc Ngân kia phản ứng lại thì chiến đấu đã kết thúc, kết quả là Lâm Thần thắng lợi.

Gào… gừ…

Cá sấu Hắc Ngân phía trước bị đánh thấy tình hình vậy, nhất thời vẻ mặt rên rỉ lên. Thông thường,mà nói, hai con yêu thú cấp bốn đỉnh cao chắc chắn sẽ không xuất hiện ở trong một khu vực, mà hai con cá sấu hắc Ngân này lại bình an ở cùng một nơi, hiển nhiên đã thừa nhận quan hệ với đối phương có khác lạ. 

Giờ khắc này, một con cá sấu Hắc Ngân bị lâm Thần chém chết, con cá sấu hắc Ngân còn lại nhất thời giận dữ.

Chỉ là,con cá sấu Hắc Ngân vừa bị Lâm Thần chém chết sắp đột phá thành yêu thú cấp năm bậc thấp, mà con cá sấu Hắc Ngân còn lại này chỉ là yêu thú cấp bốn đỉnh cao không có dấu hiệu đột phá. Thực lực của con cá sấu Hắc Ngân bị Lâm Thần chém giết mạnh hơn nó nhiều, chỉ dựa vào một con yêu thú cấp bốn đỉnh cao như nó, làm sao có thể trở thành địch thủ của lâm Thần.

Vẻ mặt của cá sấu Hắc Ngân rên rỉ, giẫm chân một cái, thân thể cao lớn của nó hướng Lâm Thần phóng tới, thân thể đạp trên mặt đất vang lên từng trận âm thanh nặng nề mang theo mười phần khí thế. 

Sắc mặt Lâm Thần cũng không biến đổi, thân thể hắn hơi động, nhất thời giống như một con ưng già hướng về phía trước đập xuống, đồng thời kiếm kính mạnh mẽ trong cơ thể hắn được thả ra lần thứ hai, bao trùm trên thân kiếm Hàn Thiết, thẳng tắp đâm tới.

Xì xì…

Một âm thanh rất nhỏ vang lên, Hàn Thiết kiếm của lâm thần dừng lại trên đầu cá sấu Hắc Ngân, một đòn mạnh mẽ chặt đứt đầu của cá sấu Hắc Ngân vô cùng dễ dàng. 

Cá sấu Hắc Ngân không kịp rên lên một tiếng, thân thể ngã trên mặt đất co giật, bỏ mạng lập tức.

Rống…

Gào… 

Mơ hồ là trong lúc chém giết cá sấu Hắc Ngân này, bên tai liền truyền đến từng tiếng gầm trầm thấp của yêu thú.

Hiện tại lâm Thần đang ở trong đầm lầy sâu xa của Mặc Liên sơn, nơi đây qua lại phần lớn là yêu thú cấp bốn bậc cao, mà giờ khắc này, Lâm Thần chém chết hai con cá sấu Hắc Ngân tuôn ra một lượng lớn máu tươi, yêu thú cực kỳ nhạy bén với mùi máu tươi, e là không bao nhiêu thời gian nữa sẽ có yêu thú cấp bốn đỉnh cao tới nơi này.

Một khí những yêu thú này bao vây Lâm Thần lại, thì cho dù thực lực Lâm Thần có mạnh mẽ thế nào cũng có khả năng sẽ chết ở đây. 

Nghe được tiếng yêu thú gầm nhẹ, Lâm Thần lập tức bước nhanh đến thi thể hai con cá sấu Hắc Ngân, dùng Hàn Thiết kiếm cắt da hai còn cá sấu Hắc Ngân xuống, mà hàn Thiết kiếm ở trên ngực cá sấu Hắc Ngân đâm một cái liền hiện ra nội đan yêu thú cấp bốn đỉnh cao.

Thu bốn đồ vật này cẩn thận, Lâm Thần lại cắt hết lợi trảo của hai con cá sấu Hắc Ngân này xuống.

Cá sấu Hắc Ngân có giá trị nhất chính là da cùng nội đan, có điều lợi trảo của nó cũng cực kỳ cứng rắng, là vật liệu cao cấp để rèn luyện binh khí, Lâm Thần cũng không muốn bỏ qua. 

Lam xong những việc này, lâm Thần đạp Thanh Vân bộ, nhanh chóng hướng phía bên ngoài đầm lầy mà đi.


Dường như Lâm Thần vừa mới rời đi không lâu thì liền xuất hiện mấy cái bóng đen ở nơi cá sấu Hắc Ngân bị chém chết.

Hao phí mất ba ngày, Lâm Thaand từ trong Mặc Liên sơn trở lại Thiên Cực tông. 

Trong điện nhiệm vụ Thiên Cực tông, giờ khắc này có không ít đệ tử nội môn ở đây chọn nhiệm vụ, lâm Thần trực tiếp đi vào.

– Ồ, hắn là lâm Thần sao?

Một đệ tử nội môn chú ý tới Lâm Thần, vẻ mặt cứng lại mở miệng nói. 

– Lâm Thần? ở đâu? Ở đâu? 

Nghe thế, không ít đệ tử nội môn đang chọn nhiệm vụ đều quay đầu, giống như là muốn tìm kiếm Lâm Thần.

– Chính là người tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ chín hậu kỳ. 

– Hắn? Không phải chứ, thực sự là Luyện Thể cảnh tầng thứ chín hậu kỳ.

– Lợi hại a, Luyện Thể cảnh tầng thứ chín hậu kỳ đã tiến vào Thiên Cực bảng, trong nội môn chúng ta mấy chục năm qua không có xuất hiện thiên tài bậc này.

Đông đảo đệ tử đánh giá Lâm Thần, vẻ mặt khâm phục. 

Mọi người ở đây nói chuyện, Lâm Thần đã đi tới trước mặt trưởng lão điện nhiệm vụ.

Trưởng lão điện nhiệm vụ đương nhiên là nhớ Lâm Thần, nhìn thấy Lâm Thần đi tới, thần sắc cũng sững sờ, khinh ngạc nói:

– Lâm Thần, ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ? 

Lâm Thần cười cười, tay hắn lấy ra một khối da cá sấu Hắc Ngân hoàn chỉnh nói: 

– Thưa trưởng lão, hoàn thành nhiệm vụ.

Nhìn thấy Lâm Thần lấy ra da cá sấu Hắc Ngân, trưởng lão điện nhiệm vụ sững sờ lần thứ hai, chợt tán thưởng nói: 

– Không sai, yêu thú cá sấu Hắc Ngân cấp bốn đỉnh cao thực lực là đứng đầu trong yêu thú, ngươi có thể chém giết một con cá sâu hắc Ngân, rất tốt.


Trưởng lão tiếp nhận da cá sấu Hắc Ngân, sau khi đưa cho Lâm Thần minh bài tăng cường điểm cống hiến, cười nói:

– Lâm Thần, nhiệm vụ này là nhiệm vụ bốn sao, ngươi có được sáu trăm điểm cống hiến, sáu ngàn khối linh thạch hạ phẩm. 

Nói xong liền đưa cho Lâm Thần minh bài cũng với một viên nạp giới.

Rất nhiều đệ tử bốn phía thấy vậy, nhất thời hai mắt của từng người đều trừng lớn, nhìn Lâm Thần như nhìn quái vật vậy.

– Cái gì? Nhiệm vụ bốn sao? 

– Đùa gì vậy? Lâm Thần lại hoàn thành được nhiệm vụ bốn sao?

– Khói trách hắn có thể đi vào Thiên Cực bảng, dĩ nhiên là có thực lực như thế.

Nhiệm vụ bốn sao bình thường đều là đệ tử tu vi Thiên Cương cảnh hậu kỳ tiếp nhận, độ khó của nhiệm vụ là rất khó, võ giả Thiên Cương cảnh sơ kỳ, trung kỳ nhận là không thể hoàn thành. 

Nhưng mà Lâm Thần dùng tu vi Luyện Thể cảnh tầng thứ chín đỉnh cao hậu kỳ hoàn thành một nhiệm vụ bốn sao.

Nghe được tiếng đệ tử bốn phía nghị luận, lâm Thần ngẩng ra, bỗng nhiên nhớ lại, Tạ Vĩ đứng vị trí thứ bốn trăm tám mươi chín trên Thiên Cực bảng, hắn đánh bại Tạ Vĩ, tự nhiên cũng sẽ thay thế vị trí xếp hạng của Tạ Vĩ ở trên bảng Thiên Cực.

Trên bảng Thiên Cực có biến động, cũng khiến cho các đệ tử nội môn ồn ào huyên náo, lúc trước Lâm Thần không có tiếng tăm gì nên không ai biết, nhưng mà bây giờ hắn chính là người dùng tu vi Luyện Thể Cảnh tầng thứ chín hậu kì đánh bại Tạ Vĩ, dẫn đến sự chú ý của rất nhiều đệ tử lâu năm trong nội môn. 

Nghe thấy lời nghị luận của các đệ tử, vẻ mặt trưởng lão điện nhiệm vụ tươi cười, đệ tử như Lâm Thần đương nhiên nội môn có càng nhiều đệ tử càng tốt, càng nhiều đệ tử thiên tài cũng đại biểu cho sự cường thịnh của Thiên Cực tông.

– Được rồi, Lâm Thần, đừng quên tháng này ngươi vẫn còn có hai nhiệm vụ cần phải làm. Nếu không thì phải khấu trừ điểm cống hiến của ngươi.

Trưởng Lão có ý tốt nhắc nhở. 

– Đa tạ Trưởng lão đã nhắc nhở.

Lâm Thần hơi cuối đầu, xoay người, lại tiếp nhận hai nhiệm vụ bốn sao khác, sau khi xong việc ở điện nhiệm vụ, Lâm Thần xoay người đi ra ngoài.

Ở trong điện nhiệm vụ nhìn thấy bóng dáng của rất nhiều đệ tử nội môn đang chọn nhiệm vụ, bầu không khí yên tĩnh lạ thường, mặt nhìn mặt. 


– Lại là nhiệm vụ bốn sao, thật lợi hại!

– Không hổ danh là đệ tử thiên tài trên bảng Thiên Cực, ta tiếp nhận nhiệm vụ ba sao là đã quá lắm rồi, Lâm Thần thế mà lại tiếp nhận hai nhiệm vụ bốn sao.

Ngay tức thì, những người đệ tử này tỏ rõ vẻ hâm mộ, hoàn thành nhiệm vụ bốn sao, Lâm Thần nhận được không ít điểm công hiến. 

Lâm Thần chậm rãi rời khỏi điện nhiệm vụ, nhưng mà lúc này, bỗng dưng từ đâu phát ra một âm thanh lớn:  

– Lâm Thần, dừng lại.

Lại nhìn thấy, một nhóm sáu người, từ quãng trường đi về hướng Lâm Thần, người vừa mới phát ra âm thanh ấy chính là một vị võ giả Thiên Cương cảnh trung kì trên mặt không có bất kì biểu cảm gì. 

Lâm Thần nhìn vị võ giả này, người này chừng khoảng hai mươi tuổi, bên hông có một thanh gươm, khí thế hùng hồn, so với Tạ Vĩ không thua kém bao nhiêu.

Nhưng mà căn bản Lâm Thần không quen hắn ta, mặt Lâm Thần không biến sắc, nói:

– Có chuyện gì? 

– Lâm Thần, ta Trang Hồng Phi chính thức khiêu chiến với ngươi!

Trang Hồng Phi nói to.

Rất nhiều đệ tử trên quãng trường nghe thấy những lời này, tất cả đồng loạt quay đầu, thần sắc hứng thú nhìn Lâm Thần đang đứng bên cạnh. 

– Cái gì, Trang Hồng Phi khiêu chiến Lâm Thần?

– Lâm Thần là đứng thứ bốn trăm tám mươi chín trên bảng Thiên Cực, chắc hẳn Trang Hồng Phi muốn đánh bại Lâm Thần để được có tên trên bảng Thiên Cực đây mà.

Thiên Cực Tông có quy định, nếu như có người đệ tử nào muốn được có tên trên bảng Thiên Cực thì phải đưa ra lời mời khiêu chiến đối với người đệ tử có tên trên bảng Thiên Cực, còn người đã có tên trên bảng Thiên Cực thì phải nhận lời mời khiêu chiến, vì vậy nên bảng tên Thiên Cực biến đổi nhiều lần. 

Có những cuộc cạnh tranh quyết liệt này, những đệ tử mới chịu nổ lực tu luyện, tất cả đều cố gắng nổ lực để nâng cao thực lực của mình.

Hơn nữa, Lâm Thần đánh bại Tạ Vĩ, thay thế tên của Tạ Vĩ trên bảng tên Thiên Cực lần này, làm cho tiếng tăm của Lâm Thần càng thêm vang xa, rất nhiều đệ tử nội môn đều chú ý đến Lâm Thần.

Cũng chính vì điều đó, những người có năng lực không bình thường cũng muốn vinh dự tham gia vào hàng đệ tử trên bảng Thiên Cực, liền muốn đánh bại được Lâm Thần, để có tên trên bảng Thiên Cực. 

Hiện nay trên bảng Thiên Cực, tu vi của Lâm Thần là thấp nhất, có điều luyện Thể Cảnh tầng chín kì sau, so sánh với đệ tử Thiên Cương Cảnh sơ kì và đệ tử Thiên Cương Cảnh trung kì, thì xem ra đệ tử Luyện Thể cảnh có thể đối phó quá dễ dàng.

– Có thể! Có điều bây giờ ta không có thời gian, qua vài ngày nữa rồi hãy nói.

Lâm Thần nói, hắn ta còn phải hoàn thành nhiệm vụ của nội môn, không có thời gian ở đây dây dưa kéo dài. 


Nói rồi, Lâm Thần hướng về phía trước đi thẳng.

Nghe thấy những lời này, trên mặt Trang Hồng Phi lóe lên vẻ đắc ý, chặn Lâm Thần lại nói:

– Lâm Thần, ta thực sự không biết ngươi như thế nào lại có thể đánh bại được Tạ Vĩ, chẳng qua ngươi cũng chỉ là một tên ngốc trên bảng Thiên Cực, tốt nhất ngươi trước tiên vẫn nên quay về tu luyện thêm vài năm. Yên tâm đi, đại chiến giữa ta và ngươi, ta sẽ thủ hạ lưu tình, ngươi không cần kéo dài thời gian nữa. 

Trang Hồng Phi cho rằng là Lâm Thần sợ rồi, nên mới kéo dài thời gian.

Nghe thấy lời nói của Trang Hồng Phi, đệ tử bốn phía đều lên tiếng, đúng vậy a, tu vi của Lâm Thần cũng chỉ mới luyện Thể Cảnh tầng thứ chín hậu kì, năng lực không tồi của hắn là do thiên bẩm, nhưng nếu so sánh với đệ tử Thiên Cương cảnh, chỉ cần chân khí trong đan điền thì vẫn nhiều hơn Lâm Thần rất nhiều.

Sắc mặt một vài người đệ tử thì rất xót xa cho Trang Hồng Phi, vì hiện tại Trang Hồng Phi khiêu chiến với Lâm Thần, lại còn muốn thông qua việc đánh bại Lâm Thần để được có tên trên bảng Thiên Cực, đã không còn kịp nữa rồi. 

Cũng có một vài người đệ tử thì lại có thái độ cực kì hy vọng, Lâm Thần có thể đánh bại Tạ Vĩ, khẳng định là có thực lực không tầm thường, càng huống hồ Lâm Thần còn hoàn thành nhiệm vụ bốn sao.

Lâm Thần nghe thấy lời nói của Trang Hồng Phi, đầu lông mày nhíu lại, hắn ta cũng đã nói rồi, qua vài ngày nữa hắn lại quay về nội môn, tiếp nhận lời khiêu chiến của Trang Hồng Phi, ai biết được kẻ này lại ngăn trở đường đi của Lâm Thần.

Trang Hồng Phi nhìn thấy đầu lông mày của Lâm Thần nhíu lại, ý tứ lộ rõ trên mặt, càng xác định Lâm Thần đang lo lắng sẽ thua dưới tay mình, nên mới kéo dài tời gian khiêu chiến. 

– Lâm Thần, ta sẽ tốc chiến tốc thắng để không làm mất quá nhiều thời gian của ngươi.

Trang Hồng Phi nở nụ cười giễu cợt nói.

Lâm Thần hơi hơi cuối đầu, không tránh được, chỉ còn có thể chiến đấu thôi, lập tức nói: 

– Được thôi, vậy thì bây giờ bắt đầu đi.

– Hừ, vậy ngươi hãy cẩn thận nhé.

Trang Hồng Phi cười cười châm biếm nói, rút thanh kiếm bên hông phát ra một tiếng loảng xoảng, hướng đến Lâm Thần đâm tới. 

Một nhát kiếm đơn giản của Trang Hồng Phi, chỉ là dùng đến chân khí để công kích, nhưng uy lực không phải võ giả luyện Thể Cảnh tầng chín có thể chống lại.

Nhìn thấy màn này, Lâm Thần cũng rút ra thanh kiếm Hàn Thiết và phát ra âm thanh loảng xoảng.

Ngay sau đó, thanh Hàn Thiết trong tay hắn di chuyển chuẩn xác không sai lệch đâm thẳng đến lợi kiếm của Trang Hồng Phi. 

Cheng!

Hai thanh kiếm va vào nhau tạo ra những đốm hoa lửa, nhưng sau đó, thân thể của hai người đều lùi lại phía sau. Trang Hồng Phi cười nói:  

– Khá lắm, có chút thực lực, xem ra ngươi không giống với các võ giả Luyện Thể cảnh khác, nhưng chỉ dựa vào năng lực đó của ngươi, chỉ sợ là ngươi không thể đảm bảo còn có thể đứng trên bảng Thiên Cực nữa rồi. 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.