Đọc truyện Tuyệt Thế Kiếm Thần – Chương 104: Hỗn chiến
Có lẽ là tình huống bây giờ đang rất khẩn cấp nên Viên Thiên Phong cũng không có lưu lại ở đây lâu, hắn hướng đám người Lâm Thần khẽ gật đầu nói:
– Lần loạn thú này quy mô lớn, võ giả trong thành có thể đi vào chiến trường chống đỡ yêu thú không nhiều, mong các vị có thể giúp đỡ Kim Dương thành chống đỡ yêu thú tấn công.
Bọn người Ngao Hân liếc nhìn nhau, Kim Dương thành bị phá thì bọn họ cũng bị kẹt trong thành, Ngao Hân gật đầu nói:
– Xin bá phụ yên tâm, chúng con sẽ toàn lực chống đỡ.
Nghe Ngao Hân nói xong, trên mặt Viên Thiên Phong lộ ra một ý cười nói:
– Được, tiểu Phi, ngươi mang các bằng hữu này đến bên tường thành đi, gia tộc sẽ phái hộ vệ phía trước hỗ trợ.
Nói xong, vẻ mặt Viên Thiên Phong nghiêm trọng lên.
Hắn là nhóm võ giả đầu tiên phát sinh tranh đấu cùng với bầy yêu thú ở ngoài thành, trong lòng hắn vô cùng rõ ràng lần loạn thú này số lượng yêu thú nhiều vô số.
Mà một khi những yêu thú này công phá Kim Dương thành thì hậu quả khó mà tưởng tượng được.
Viên Thiên Phong hướng đám người Lâm Thần hơi chắp tay, lại dặn dò Viên Phi vài câu liền dẫn mấy đệ tử Viên gia hướng đại trạch vội vã mà đi.
Viên Thiên Phong đi rồi, Viên Phi liền dẫn đám người Lâm Thần leo lên trên tường thành ở phía đông cửa lớn của Kim Dương thành.
Kim Dương thành là một tòa thành khổng lồ, cửa lớn cũng có hơn trăm cái, có điều chủ yếu nhất cũng chỉ có bốn cái ở bốn phía đông tây nam bắc.
Giờ khắc này trên tường thành Kim Dương thành có một số lượng lớn võ giả mặc trang phục hộ vệ Kim Dương thành, những võ giả này căn bản đều là tu vi Thiên Cương cảnh sơ kỳ trở lên, thực lực từng người đều không tầm thường.
Nhìn bên ngoài tường thành hàng ngàn hàng vạn yêu thú không thấy điểm đầu, vẻ mặt mọi người vô cùng căng thẳng.
Lâm Thần cùng đám người Ngao Hân đứng trên tường thành đánh giá bầy yêu thú ngoài thành.
Phía trước xông lên rất nhiều yêu thú cấp một, cấp hai, thực lực như vậy nhưng số lượng vô cùng khủng bố, lúc này lại tập hợp một lượng lớn, nhìn khí thế vô cùng.
Sắc mặt mấy người vô cùng nghiêm túc.
Nếu những yêu thú này đánh vào phòng tuyến các võ giả thủ hộ tiến vào bên trong Kim Dương thành, như vậy chỉ sợ sẽ phát sinh thảnh kịch đồ sát thành.
Đám người Lâm Thần cho dù thực lực có mạnh tới đâu đi chăng nữa cũng khó tránh khỏi sẽ bỏ mình trong vòng vây của vô số yêu thú.
Trong lòng mỗi người đều hiểu đạo lý này, bởi vậy liền cùng nhau tập trung tinh thần chuẩn bị chống đỡ cược công kích của bầy yêu thú này.
– Làm sao lại bạo phát loạn thú khổng lồ như vậy?
Ngao Hân ở trong đám người mở miệng nói.
Một đệ tử Thiên Cực tông tu vi Thiên Cương cảnh sơ kỳ nói:
– Ngao sư tỷ, lẽ nào lần bạo phát loạn thú này có chỗ nào khác thường.
Ngao hân lắc đầu nói:
– Cái này ta không rõ lắm, bất quá lần này bạo phát loạn thú thật sự là quá bất ngờ, hơn nữa trong số yêu thú khổng lồ đó còn có một con yêu thú cấp sáu ở trong đó, như vậy lần loạn thú này chính là loạn thú cỡ trung trăm năm khó gặp rồi.
– Yêu thú cấp sáu.
Nghe Ngao hân nói xong, sắc mặt đám người Tạ Vĩ đều biến sắc.
Yêu thú cấp sáu, thực lực tương đương với võ giả tu vi Chân Đạo cảnh đỉnh cao rồi.
Sáu mươi năm trước, dãy Mặc Liên sơn đã từng bạo phát một lần loạn thú, số lượng to lớn vô cùng trong đó có một con yêu thú cấp sáu.
Lân thú triều đó võ giả bỏ mình nhiều vô số kể, thậm chí có một số thành trì được xây dựng xung quanh Mặc Liên sơn suýt bị yêu thú công phá, có thể nói là tổn thất vô cùng nặng nề.
Lâm Thần ở một bên lẳng lạng lắng nghe, ngay lúc đám người Ngao Hân vừa dứt lời bỗng dưng trong thiên địa vang lên một tiếng gào đinh tai nhứt óc.
Rống…
Một con yêu thú cao hơn mười trượng, giống như vượn người to lớn xuất hiện cách thành mấy trăm kilomet.
Con yêu thú to lớn này toàn thân có bộ lông đen kịt, có sáu canh tay đen dài, cánh tay đen dài xem ra cứng rắn vô cùng, ánh mắt của nó hung ác tàn bạo nhìn chằm chằm vào rất nhiều võ giả Kim Dương thành.
Trên tường thành không ít võ giả bị con yêu thú này lớn tiếng gào giật mình một cái, hiện tại gặp được con yêu thú này sắc mặt tùng người trong nháy mắt đều trắng bệch, thân thể không kìm được lui về sau mấy bước.
– Vượn Hắc Ma sáu tay.
– Ông trời ơi, đây là một đầu yêu thú cấp sáu.
loại yêu thú vượn Hắc Ma rất dễ dàng phân biệt được cấp bậc, vượn Hắc Ma bốn tay là yêu thú cấp bốn đỉnh cao, vượn Hắc Ma sáu tay là yêu thú cấp năm đỉnh cao, nhưng đầu yêu thú vượn Hắc Ma sáu tay này chính là yêu thú cấp sáu do vượn Hắc Ma sáu tay biến dị tiến hóa mà thành, thực lực so với vượn Hắc Ma sáu tay không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.
Có điều đang trong lúc này, bỗng có mấy bóng người từ bên trong Kim Dương thành đột nhiên lao ra, tốc độ vô cùng nhanh, rất nhiều võ giả chỉ thấy hoa mắt, mấy người này liền đứng giữa không trung bên ngoài thành.
Hai mắt đám người Lâm Thần đều nhìn lại.
Cường giả Chân Đạo cảnh.
Võ giả lên cấp Chân Đạo cảnh, chân khí trong cơ thể bọn họ sẽ chuyển đổi thành chân nguyên, chân nguyên có thể giúp bọn họ đứng thẳng giữa không trung, thậm chí chiến đấu ở giữa không trung.
Mấy võ giả Chân Đạo cảnh ở giữa không trung xem ra tầm khoảng bốn mươi tuổi, trong đó người phía trước cầm một thanh bảo kiếm lưu quang, người trung niên hừ lạnh một tiếng trong miệng lạnh lùng nói:
– Đúng là một con súc sinh. Không ngờ lại có linh trí, có điều dám to gan xâm chiếm lãnh địa của nhân loại ta, ngươi chắc chắn phải chết.
Con vượn Hắc Ma sáu tay này dường như nghe không hiểu, ánh mắt nó lộ ra vẻ hung ác nhìn chòng chọc vào người võ giả trung niên đứng trên không, sau đó nó đột nhiên hướng Kim Dương thành nổi giận gầm lên một tiếng, giống như ra hiệu lệnh vậy, nhất thời một lượng lớn yêu thú ngoài thành Kim Dương đột nhiên hương Kim Dương thành điên cuồng gào thét chạy tới như điên,
Rống…
Gào…
Đủ loại tiếng rống giận dữ của yêu thú.
Cùng lúc đó, mặt đất rung chuyển càng dữ dội, mấy vạn yêu thú đồng thời lao nhanh, tình cảng có thể nói là vô cùng chấn động.
Sắc mặt đông đảo võ giả đều tái nhợt, vô cùng sợ hãi nhìn về hướng rất nhiều yêu thú đang chạy tới như điên.
Sắc mặt Viên Phi, Tạ Vĩ cùng mấy chục đệ tử Thiên Cực tông cùng biến sắc, gắt gao nắm chặt vũ khí trong tay, ánh mắt không chớp nhìn rất nhiều yêu thú đang lao tới.
Lâm Thần liếc nhìn Ngao Hân, từ trong mắt có thể nhìn thấy một tia hoảng sợ.
Sau đó, Lâm Thần khẽ quát một tiếng, “loảng xoảng” một tiếng, Hàn Thiết kiếm được Lâm Thần rút ra, cùng lúc đó cả người hắn giống như một con ưng già vậy, nhảy xuống từ trên tường thành cao mấy trăm trượng.
Ngao Hân cũng quát một tiếng, rút bảo kiếm bên hông ra, nhảy một cái xuống dưới tường thành.
– Giết.
– Ngươi không chết thì ta chết, các huynh đệ cùng xông lên a.
– Lần trước một vị huynh đệ tốt của ta bị chết trong tay yêu thú, lần này ta muốn báo thù cho người.
Cùng lúc đó, các võ giả thực lực tốt ở trên tường thành phản ứng nhanh nhất, rống giận nhảy xuống dưới tường thành, chuẩn bị đại chiến cùng yêu thú.
Cửa lớn tường thành mở ra, rất nhiều võ giả Luyện Thể cảnh, Thiên Cương cảnh xông thẳng ra ngoài.
Trong lúc nhất thời, thiên địa vang lên tiếng la hét không ngừng, vô số võ giả lao ra khỏi Kim Dương thành cũng yêu thú chính diện đối kháng.
Mà ở giữa bầu trời, mấy võ giả Chân Đạo cảnh vẫn đứng thẳng trên không, vẻ mặt nghiêm trọng đối lập với yêu thú vượn Hắc Ma sáu tay kia.
Vượn Hắc Ma sáu tay dường như cũng kiêng kỵ với mấy người này, nó đúng tại chỗ không nhút nhích.
Đúng lúc này, trên bầu trời Kim Dương thành lần thứ hai lại xẹt qua mấy bóng người, mấy cường giả Chân Đạo cảnh lại xuất hiện.
Mấy người này đứng phía trên tường thành, hai tay chắp sau lưng nhìn yêu thú cùng võ giả đại chiến bên dưới tường thành.
Những cao thủ Chân Đạo cảnh này ngoại trừ có hai người là Chân Đạo cảnh trung kỳ, những người còn lại đều là Chân Đạo cảnh sơ kỳ.
Đối mặt với yêu thú vượn Hắc Ma sáu tay, mọi người không thể không nghiêm trọng.
…
Hít…
Dưới tường thành.
Hàn Thiết kiếm trong tay Lâm Thần quá nhanh, xẹt một tiếng dễ dàng chém giết một con yêu thú cấp hai bậc cao.
Một bên khác, traong tay Ngao Hân, Viên Phi cùng đám người Tạ Vĩ cũng cầm vũ khí trong tay điên cuồng đại chiến cùng yêu thú.
Có điều, yêu thú xông lên phía trước phần lớn đều là yêu thú cấp một, cấp hai, thực lực cũng không quá mạnh, đối mặt với võ giả Thiên Cương cảnh hoàn toàn là bị tàn sát.
Theo đại chiến kéo dài, mọi người dần dần cũng chạm mặt với yêu thú cấp bốn.
– A…
Một võ giả Luyện Thể cảnh tầng thứ chín đỉnh cao cách Lâm Thần không xa trong phút chốc mất đi sức chiến đấu, nhất thời có mấy con yêu thú lao ra xé võ giả này thành mấy mảnh, bỏ mình tại chỗ.
– A. lão nhị…
– Lão nhị bị yêu thú giết chết.
Mấy võ giả có quan hệ tốt với võ giả vừa bị yêu thú chém chết trong nhất thời nổi giận gầm lên một tiếng, hai con mắt trong phút chốc đỏ ngầu lên.
– Giết, báo thù cho lão nhị.
Khuôn mặt mấy người này hiện lên sự thù hận, vũ khí trong tay vung ra liên tục, lần lượt công kích yêu thú ở xung quanh người.
Chiến đấu dần dần vào hồi kịch liệt, phần lớn yêu thú bị võ giả giết chết, nhưng cũng có rất nhiều võ giả bị yêu thú vây quanh, chân khí trong cơ thể không đủ liền bỏ mình trong tay yêu thú.
Mùi máu tươi trong không khí ngày càng đậm, yêu thú gầm gừ, tiếng kêu thảm thiết của võ giả lọt vào tai không dứt.
Sắc mặt Lâm Thần không đổi, linh hồn lực hơi động, lấy ra một hạt Tụ Khí đan trung phẩm nuốt vào miệng, sau đó tay nắm Hàn Thiết kiếm tiếp tục chiến đấu.
Tu vi của Lâm Thần dù sao cũng chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh cao, chân khí trong cơ thể ít hơn nhiều so với những võ giả Thiên Cương cảnh kia, bởi vậy chiến đấu trong đại chiến này, chân khí trong cơ thể hắn cũng tiêu hao rất nhanh, nhất định cần phải bổ sung chân khí.
Thất Tinh Liên Hoàn kiếm.
Huyễn kiếm.
Liên tục triển khai võ kỹ, ánh kiếm bắn ra bốn phía không trung.
Trong chớp mắt, Lâm Thần chém giết mấy con yêu thú đỉnh cao.
Uống…
Hàn Thiết kiếm trong tay vừa hạ xuống lại công kích một con yêu thú cấp cao kia, yêu thú cấp cao kia gặp phải công kích như vậy liền phát ra một tiếng rống giận dữ, thân thể bị đánh bay, chết tại chỗ.
Lâm Thần không hề liếc mắt nhìn con yêu thú bị hắn chém giết, thân hình hắn lóe lên, hướng một bên khác mà đi.
Có điều đúng lúc này, bỗng một âm thanh rống giận của yêu thú vang lên dữ dội.
Liền nhìn thấy một con yêu thú thân thể to lớn, giống như một con cọp to lớn xuất hiện trước mắt mọi người.
– Hổ Uy thú, yêu thú cấp bốn đỉnh cao.
Cùng lúc đó, rất nhiều yêu thú cấp bốn bậc thấp xuất hiện trước mặt mọi người.
Những yêu thú này điên cuồng nhảy vào trong đám người, nhìn giống như lang giữa bầy cừu vậy, điên cuồng tàn sát võ giả nhân loại xung quanh.
– Cứu mạng… A…
– Ta không muốn chết.
Từng đạo âm thanh vang lên thảm thiết.
Ngay lập tức, rất nhiều võ giả Thiên Cương cảnh trung kỹ, Thiên Cương cảnh hậu kỳ cũng phảng ứng lại, chủ động cùng những yêu thú cấp bốn này đại chiến.
Lúc này, một con yêu thú cấp bốn bậc cao nổi giận gầm lên một tiếng, chạy như điên về phía Lâm Thần.
Vẻ mặt Lâm Thần không sợ hãi, hai chân giẫm một cái trong tay cầm Hàn Thiết kiếm nghênh đón con yêu thú cấp bốn bậc cao này.