Tuyết Táng Chi Ái

Chương 4


Đọc truyện Tuyết Táng Chi Ái – Chương 4

Thoạt đầu còn mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng, hoặc sờ soạng cũng có thể làm việc được.

Không dám cho người ta biết ánh mắt sắp chìm vào bóng tối. Đôi lúc giật mình sợ hãi, sợ một lúc nào đó tỉnh lại, trước mắt chỉ còn một mảnh tối tăm không ánh sáng.

Ngày qua ngày, đếm không biết có bao nhiêu bữa có cơm ăn. Chỉ cố qua ngày bằng mớ rau dại ở chân tường chỗ hậu viện, thừa dịp lúc không có ai trộm hái một ít lá cây khô, dùng nước giếng rửa sạch, khổ sở không gì nói được.

May ra chịu đựng được đến lúc làm xong hết mọi việc, rồi men theo bờ tường trở về phòng ngủ, tuy rằng thân thể cực độ mệt mỏi, nhưng lại còn phải hầu hạ cả đám tôi tớ cấp bậc cao hơn mình rửa mặt, tắm giặt.

Tôi tớ trong Thân phủ chia làm bảy cấp bậc, mà tạp dịch là mạt hạng nhất. Dựa theo quy cũ trong phủ, hễ cứ tôi tớ nào có cấp bậc cao hơn đều có thể tùy ý sai khiến, xử phạt ta. Huống hồ ta lại là người ngoài, không liên hệ vô cớ xuất hiện, chịu khi dễ là lẽ dĩ nhiên, ta như thế nào lại có tư cách phản kháng nên đành thuận ý nghe theo hết thảy mọi sự sắp đặt.

Phải quỳ trên mặt đất hầu hạ Ẩn tắm gội. Ẩn là phó quản ti được phân công quản lý tạp dịch phòng. Hắn đối ta cực kì căm ghét, vô luận là ta có cẩn thận thế nào, cũng thường xuyên bị lôi ra đánh mắng.


Lúc này hắn lại bỗng nhiên vươn cánh tay ra, túm chặt cằm ta nâng lên, ta nhắm mắt lại chỉ còn chờ bạt tay rơi xuống trên mặt. Lại không nghĩ tay hắn ở trên gương mặt ta vuốt ve vài cái, đối người bên ngoài cười nói: “Xem xem thứ trơn mịn này so với nữ nhân lại thập phần xinh đẹp hơn nhiều.”

Dứt lời vươn tay ra lôi xoành xoạch ta trên đất. Ta không dám kháng cự, thân thể cứng đờ để mặc hắn kéo vào ôm trong ngực. Hắn cúi đầu ngửi ngửi một bên cổ ta, lòng ta phát lãnh. Bàn tay kia từ từ cởi bỏ y phục đem thân mình đặt lên giường, đầu lưỡi kề sát từ từ quét qua một lượt.

Biết là không thể nào trốn thoát được, ta thuận theo hắn mở miệng ra, mặc hắn liếm mút, thầm mong sao đừng bị đối đãi quá thô bạo là được rồi.

Ẩn đem của ta hai tay đặt tại đỉnh đầu, một tay lần mò từ từ cởi y phục ta ra, thân thể được bao bọc trong ánh nến mờ nhạt, cơ hồ có chút tái lạnh khẽ run rẩy.”Ngay cả thân thể cũng như nữ nhân mềm mại. Lại cực kì ti tiện, đúng là thứ ta thích.” Ẩn động tay tùy ý ma sát lên xuống nơi đỉnh thượng chỗ hạ thân, ta lần nữa chịu đựng cảm giác băng lạnh thô ráp. Hắn bổng nhiên dừng lại, vươn tay cầm nến lên, đặt kề sát mặt ta hỏi: “Có nguyện ý ngoan ngoãn làm theo lời ta không? Hở?”

Ta không dám nhìn thẳng hắn, miễn cưỡng gật đầu, trong tâm từng trận co rút sợ hãi.

Ẩn cười lên khoái trá, rồi nhanh chóng ấn ta xuống, từng giọt từng giọt nến bỏng rát nhỏ xuống ngưng tụ trên người. Đau đớn thình lình túa ra tràn khắp cơ thể, ta chưa kịp giãy dụa, tứ chi liền bị hắn gắt gao đè lại, vô số giọt nến thay nhau rơi xuống, trên người nơi nơi đều là vết bỏng đau đến không thể nào thở nổi. Ẩn hướng mặt ta, đem cự vật phi thường của hắn thẳng tiến vào sáp nhập yết hầu, liên tục ma sát trừu lộng. Ta ho khan sặc sụa, nước mắt tràn ra.

Thân thể này đã hoàn toàn phó mặc cho số phận, vì cái gì lại vẫn tiếp tục phải bị đối đãi như vậy.

Khi thân mình vừa được buông tha, Ẩn lại nói: “Xoay người lại, nằm sấp xuống, nâng mông lên để ta xem xem.”

Còn chưa kịp nghe rõ hắn nói gì, liền bị trúng hai cái tát ngay vào mặt. Ta choáng váng cuộn thân thể lại, từng chút chậm chạp làm ra cái tư thế hổ thẹn theo đúng ý hắn.


Đỉnh cự vật nóng bỏng bắt đầu tiến nhập hậu đình, thân thể vô thức không khỏi tiến về phía trước tìm đường trốn tránh. Ẩn dùng hai tay giữ chặt thắt lưng kéo ta quay về, mạnh bạo tách hai chân ra, liền đỉnh dị vật cư nhiên tiến vào.

Cơ hồ nghe được tiếng thét chính mình không kiểm được mà trào ra, thì đã bị người phía sau dùng tay bịt miệng lại ghì chặt thân thể. Thân mình lập tức mềm nhũn, Ẩn càng lúc càng mạnh bạo, mỗi một lần sát nhập là đều đối với ta như cực hình tàn khốc. Vết thương vừa mới khép lại, liền bị xé toạt ra.

Ta cắn chặt môi, liều mạng nuốt xuống tiếng kêu khóc cùng rên rỉ. Chính là hy vọng như vậy, có thể làm cho bọn họ cảm thấy thỏa mãn hơn, để có thể đối đãi ta ôn nhu hơn. Dù chỉ là một chút ôn nhu tức thới, cũng đã đủ lắm rồi.

Đang mãnh liệt công thành lại bỗng nhiên rút ra, ta cũng chịu không được thuận theo vô lực ngồi phịch xuống đất. Lại bị kéo đứng dậy, nâng mặt ta lên phối hợp, để hắn đem thứ dịch nhây bẩn bắn vào trong miệng. Ẩn thỏa mãn thở hổn hển, còn ta vô lực mặc cho máu theo thứ dịch nhơ bẩn trào ra từ khóe môi.

Ẩn banh miệng ta ra, bắt ta ngậm lấy dị vật trương cứng đang phun trào thứ dịch điên cuồng, lệnh ta nuốt xuống. Dùng tay xoa ở môi đem thứ dịch lỏng còn lưu lại tất cả tái nhập trong miệng. Bị bắt nuốt vào thứ uế vật ấy của nam nhân, nhịn không được liền như nôn mửa. Ẩn lạnh lùng bóp lấy họng ta, banh ra, xem xem ta đã nuốt hết tất cả hay chưa.

Ta ngẩng lên, nhìn lên gương mặt lãnh khốc của Ẩn, hắn cũng giống hệt những người đã từng làm ta đau đớn tủi nhục.

Ai cũng đều giống nhau vậy thôi, cũng chỉ nhìn ta bằng thứ ánh mắt hoặc khinh bỉ, hoặc lạnh lùng. Bị người khác xem như một con rối vô tri hoàn toàn không sự sống, tùy ý hành hạ, tùy ý vũ nhục. Bọn họ cứ như vậy vui vẻ cười lên từng đợt từng đợt sảng khoái, vô lự cuồng vọng mặc sức hung tàn đùa bỡn.


Lại đến khi Ẩn đã đủ thõa mãn mà rời đi thân thể ta, liền lập tức những người khác thay nhau luân phiên lôi kéo. Ta ngửa mặt ngã tựa lên cạnh giường, hai tay lập tức bị ghì chặt… Một người cởi bỏ hạ sam, tiến đến trước mặt, tay cầm khí cụ cương cứng thẳng đến trên môi, như một bản năng ta quay mặt tránh né, nhưng đầu lại bị vô số bàn tay gắt gao đè lại, vừa hé miệng thở dốc, liền bị xâm nhập ngay. dương v*t thô to như bạo khí thọc vào khoang miệng tách hai hàm ra, cứ như thế khống chế, ta căn bản không thể nào khép miệng lại được.

Vô lực phối hợp, xem như thân thể này đã chết. Rồi thân mình lại bị lật ngược đè ra bộ dáng quỳ phục, cảm giác đau đớn xé nát cơ thể lần thứ hai tái nhập.

Mở mắt, lại phát hiện trước mắt chỉ còn là một mảnh hắc ám.

Bọn họ… thổi tắt tất cả các nến rồi sao? Ta theo bản năng lấy tay sờ soạng. Trong nháy mắt, cảm giác như bị nước lạnh bao phủ.

Ta biết, ta đã mù.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.