!? Này… Này thật sự là…
Phỉ mở mắt, lại bị cảnh tượng trước mắt làm ngây người.
Phương Tý Thần bình thường đều có quần áo giúp che đậy đi dáng người tinh tế nhưng hiện tại ở trước mặt hắn biểu lộ không bỏ sót. Anh hẳn là từ nhỏ ít vận động đi, thân thể non mềm tuyết trắng khiến Phỉ thiếu chút nữa là phun máu mũi…
“Anh… Anh đang làm gì?” Phỉ hổn hển quát, hắn cũng không nghĩ tới có phản ứng với phụ thân đang trần truồng của mình.
“Ha hả a ~ ra là cậu còn chưa ngủ sao?” Cảm thấy được đầu rất đau, giống như có cái gì không đúng. Kỳ thật rõ ràng biết chính mình uống rượu, làm chuyện kỳ quái, nhưng ngay lúc đó Phương Tý Thần chính là xuẩn a.
“Tôi vừa rồi đi tắm, nhưng là đã quên lấy quần áo.” Một bên nói một bên tùy tiện lấy kiện quần áo, cởi khăn tắm ra.
Hai chân thon dài chính thức hấp dẫn nửa người của Phỉ, cảm thấy thân thể nhanh chóng phát nhiệt mà đứng lên. Phỉ kinh ngạc nhìn thân thể của mình, thế nhưng thân thể này lại có phản ứng với một người nam nhân. Lúc còn ở Đức, không biết đã thượng qua bao nhiêu nữ nhân, nhưng cảm giác hoàn toàn kém hôm nay.
Trong lòng hắn rất rõ ràng hắn phải làm gì. Hắn muốn… hiện tại đem Phương Tý Thần cũng chính là phụ thân của mình áp lên giường làm yêu
Chính là hắn không thể!
Phương Tý Thần đang mặc quần áo hoàn toàn không biết trong lòng Phỉ đang đắn đo giãy dụa. Tuy rằng trong lòng anh cũng có một chút cảm giác không ổn, nhưng là… Hai người đều là nam nhân! Có cái gì phải xấu hổ?
Hắn nhìn lên áo sơ mi hỗn độn trên người Phương Tý Thần, ý muốn bình ổn dục hỏa trong lòng.
“Phỉ… tôi muốn ngủ…” Phương Tý Thần hơi hơi cười, đột nhiên cử động bỏ qua đứa con đang phát hỏa hướng phòng trong mà đi ngủ.
“Hôm nay cùng nhau ngủ đi!” Vừa nói vừa cài nút áo sơmi sau đó liền kéo Phỉ hướng giường mà đi. Đôi chân thon dài quấn lấy vòng eo của Phỉ, rồi sau đó liền tìm một tư thế thật tốt mà ngủ.
Đáng chết… Phỉ cố áp chế dục vọng của mình, vỗ vỗ lên mặt Phương Tý Thần. Nhưng mà, thật sự đang ngủ, vỗ sao anh cũng không tỉnh.
Trong lòng Phỉ rất rõ ràng, nếu còn ở lại trong nhà này, sớm hay muộn cũng có ngày hắn nhịn không nổi làm ra chuyện không thể vãn hồi.
Ngày tiếp theo
“A ~~ cậu!!!” Tỉnh lại, còn chưa kịp thích ứng, đã bị tình huống trước mắt dọa cho sợ muốn chết.
Chính mình dùng tư thế thẹn thùng, ôm lấy Phỉ trên mặt là biểu tình không kiên nhẫn, trên người chỉ mặt một cái áo sơ mi, đáng sợ chính là còn chưa cài hết nút… Này… đây là chuyện gì…
“Sao? Tỉnh rồi?” Phỉ trêu chọc nói. Đôi khi, Phương Tý Thần thật sự hận không thể hướng vào bản mặt tươi cười gian trá đó mà hung hăng chích điện hắn…
“Uy! Anh có thể xuống rồi chứ? Đè tôi một đêm còn chưa đủ a?”
Phương Tý Thần lập tức nhảy xuống, xoay người sang chỗ khác mặc quần áo. Mặt đã muốn hồng đến bên tai. Anh hoàn toàn không rõ ràng vì cái gì phát sinh chuyện này, anh sợ hãi mở miệng: “Ngày hôm qua… là chuyện gì? Không phải tôi đi uống rượu cùng đồng nghiệp sao…”
Phỉ trừng mắt, căn bản không cần giải thích nhiều với anh.
“Hơn nữa, cậu cứ như vậy đem tôi…!” Phương Tý Thần lời nói kế tiếp căn bản là nói không được.
Lạnh lùng liếc mắt nhìn xuẩn nam nhân.”Muốn làm rõ ràng…” Phỉ chậm rãi mở miệng.”Anh nhìn thấy tình huống này, ngày hôm qua là anh kéo tôi lên giường hay là tôi bắt buộc anh?”
Phương Tý Thần nhất thời á khẩu không trả lời được. Này… Điều này cũng đúng…. nếu là anh kéo hắn lên… Kia… ý tứ rõ ràng là hôm qua anh mang hắn lên giường sao…
Ánh mắt anh chậm rãi đối diện với ánh mắt của Phĩ.
sao anh lại làm ra… Loại sự tình này?
Hoản chương 10