Đọc truyện Tuyệt Sắc Yêu Tiên – Chương 102: Linh thú của Bạch Ly
Lại qua một ngày, rốt cuộc Tề Lăng cũng nhận được con diều của Mộc Bạch Ly, tuy chỉ có vài câu ngắn ngủn, chỉ đơn giản là hỏi thăm hắn đang ở đâu, tại sao không trở về tham gia đại hội Tiên Kiếm, cũng làm cho vẻ mặt Tề Lăng hiện lên một nụ cười ấm áp, hắn nắm thật chặt con diều trong lòng bàn tay, suýt nữa thì bị mồ hôi ở lòng bàn tay làm cho ướt nhẹp, thật lâu sau Tề Lăng mới trả lời thư: Ta đang bế quan tu luyện. Đang muốn nói tiếp cuối cùng lại thôi. Hôm nay hắn đã đến giai đoạn phi thăng, thiên kiếp có thể giáng xuống bất cứ lúc nào, nếu như thành công vậy hắn sẽ là Tiên Nhân, được liệt vào hàng tiên ban, đám người Thần Kim Giáp sẽ không thể bắt hắn làm Linh Thú nữa, đồng thời, cơ hội cho hắn báo thù cũng sẽ càng lớn hơn.
Đối với Tề Lăng mà nói, việc cấp bách bây giờ chính là chuẩn bị vượt qua chín tầng Thiên Kiếp, đợi nó qua đi, hắn sẽ có thể đường đường chính chính đứng ở bên nàng.
Con diều vỗ cánh bay đi, bên dưới cánh còn ẩn giấu một hàng chữ nhỏ, nhìn một cách đơn thuần dòng chữ kia hết sức dịu dàng: “Bạch Ly, nàng có khỏe không?” Lại không biết chữ nhỏ kia bị che giấu, đến cuối cùng có bị Bạch Ly nhìn thấy hay không nữa?
Trong nháy mắt, con diều bay ra từ sơn động, liền rơi vào trong tầm mắt một người, chờ bay ra xa một chút, một Tiên Nhân toàn thân mặc quần áo đỏ thẫm bỗng nhiên tạo ra một cái kết giới giả che con diều kia lại. Trừ người nhận, con diều không thể bị người ngoài tự ý mở ra, bằng không chữ viết trong thư sẽ tự nhiên biến mất, điều này tất cả mọi người đều biết, cho nên giờ phút này Kiếp Hỏa Tiên nhanh chóng biến thành hình dáng của Bạch Ly, mà kết giới kia cũng đột ngột biến thành cảnh rừng hoa đào ở Mộc Tú Phong, rõ ràng là rất tốn công sức, sự biến ảo của thần tiên cũng chỉ có những Thần Tiên tu vi cao hơn mới có thể nhìn ra, cho nên con diều tất nhiên sẽ tưởng rằng thiếu nữ trước mặt chính là Bạch Ly thật.
Quả nhiên, sau khi con diều bay vòng vòng trong kết giới, không chút do dự dừng ở trên người Bạch Ly giả do Kiếp Hỏa Tiên biến thành, còn nhẹ nhàng hôn mu bàn tay hắn hai cái, tự mình chui vào lòng bàn tay của nàng. d.đ_LQĐ
Kiếp Hỏa Tiên lấy được con diều thì cười tủm tỉm. Quả nhiên là thư gửi cho nha đầu kia, xem ra tám chín phần mười hắn chính là Linh Thú của nha đầu kia. Bởi vì không biết người nhận thư là ai, vừa rồi hắn còn nghĩ trước tiên biến thành Trương Trọng thử một chút. Trong nháy mắt Kiếp Hỏa Tiên bắt được con diều, trái tim hắn rét lạnh. Con diều có liên quan đến linh lực và tu vi của chủ nhân nó, nhìn con diều hiện tại, chẳng lẽ Kỳ Lân này đã đến giai đoạn phi thăng? Cũng không thể kéo dài thời gian thêm nữa, nếu nó phi thăng sẽ trở thành tiên hữu, bây giờ đã đắc tội tới nó. Không đến vài năm sau tu vi của nó sẽ vượt qua mình, đến lúc đó nói không chừng sẽ tìm mình trả thù, nhất định không thể để nó phi thăng thành công! Kiếp Hỏa mở con diều ra, ngoài bế quan tu luyện thì không còn chuyện gì nữa, cẩn thận kiểm tra mấy lần nữa mới phát hiện vài chữ cực nhỏ giấu sau lưng con diều: “Bạch Ly, nàng có khỏe không?”
Kiếp Hỏa Tiên nhìn thấy mấy chữ nắn nót này, lông mi thanh tú lập tức cong lên, chẳng lẽ, Kỳ Lân có tình ý với nha đầu kia? Ha ha. Nếu đúng là như vậy, có lẽ sẽ có biện pháp rất hay! Lòng bàn tay sinh ra một ngọn lửa màu đỏ, con diều trong tay lập tức bị đốt thành tro bụi. Ngay sau đó, hắn vung tay lên, một con diều khác giống y như đúc thình lình xuất hiện.”Đi đi!”
Trong nháy mắt kết giới đã biến mất, con diều càng bay càng cao, vỗ cánh bay về phía rừng hoa đào của Mộc Tú Phong……
=====Đại hội Tiên Kiếm năm năm một lần, cũng chính là lúc đệ tử trẻ tuổi ở các môn phái tu chân so tài, so tu vi, so Linh Thú. Kết quả cuộc thi không chỉ đại biểu cho tài nghệ của bản thân họ, mà còn cho thấy thực lực của từng môn phái, dù sao, thế hệ trẻ tuổi chính là trụ cột của các môn phái sau này, cho nên mọi người hết sức quan tâm đến đại hội Tiên Kiếm năm năm mới tổ chức một lần này.
Lần này đến lượt phái Thiệu Hoa tổ chức, lại vì sau khi phái Thiệu Hoa trải qua một kiếp nạn lớn, mất đi danh hiệu đại phái tu chân đứng đầu thiên hạ, lúc này dĩ nhiên muốn một lần nữa lấy lại uy phong ngày xưa. Vốn có Tề Ngôn Lăng là nhân vật truyền kỳ, đoạt danh hiệu đệ nhất tuyệt đối rất dễ dàng, cho nên chưởng môn Trương Trọng của phái Thiệu Hoa liền hạ thấp thân phận đi đến tất cả các môn phái tu chân lớn bé để thông báo. Đoán chừng lần đại hội Tiên Kiếm này có nhiều môn phái tham gia nhất từ trước đến nay, nhưng bây giờ Tề Ngôn Lăng lại không tham gia, vị trí thứ nhất sẽ rất xa xôi. Đoan Mộc Bạch đứng bên cạnh chưởng môn Trương Trọng, dáng vẻ như đang lo lắng.
“Chưởng môn, chẳng lẽ người thật sự muốn đặt trách nhiệm nặng nề này lên người Mộc Bạch Ly?” Trong lòng Đoan Mộc Bạch rất là bất mãn, tư chất đồ đệ Tử Hợp của nàng cũng rất tốt, nhưng không ngờ tu vi Mộc Bạch Ly lại tinh tiến nhanh như vậy, ngay cả mình cũng có chút không nhìn thấu, trong lòng cực kỳ hoảng sợ, đồ đệ đã như thế thì cảnh giới của vị sư phụ kia sẽ là gì? Nghĩ đến sư huynh Thanh Phạm, Đoan Mộc Bạch lại cảm thấy chua sót, sư huynh đối xử với Bạch Ly có sự khác biệt, nàng có thể cảm nhận được. Đã hơn nửa năm nàng không gặp huynh ấy rồi, hôm qua vừa gặp, vốn chuẩn bị nói với hắn vài câu, cho hắn biết sự nhớ nhung của nàng, lại không ngờ hắn chỉ cười cho qua vài cái liền đi về. Trở về với đồ đệ của hắn sao? Cho dù có biết rõ quan hệ thầy trò của bọn họ, Đoan Mộc Bạch vẫn cảm thấy khó chịu, rất không thoải mái!
“Còn có Sênh Ca, Tử Hợp, tu vi hai đứa bé này cũng rất không tồi!” Trương Trọng cười ha ha, có vẻ đã tính trước.
“Lần này đệ tử các môn phái đến tham gia đều rất xuất sắc, Uyển Cáp Nhi của Thiên Hải Môn danh tiếng rất lớn, nghe nói tu vi đã đến kỳ Phân Thần rồi, còn có mấy nữ đệ tử Yên Vũ Môn cũng là những nhân vật xuất sắc, chuyện này……”
“Không phải Mộc Bạch Ly cũng là kỳ Phân Thần sao!” Trương Trọng có vẻ lơ đễnh.
“Cái gì?” Đoan Mộc Bạch giật mình, Mộc Bạch Ly vậy mà đã đến kỳ Phân Thần, cùng một cấp độ với mình rồi? Chẳng trách nhìn không ra, nếu như không phải có kỳ tích của sư đệ Tề Ngôn Lăng còn đó, Đoan Mộc Bạch thật nghi ngờ có phải mình đã nghe lầm hay không, nhất thời có chút hoảng sợ. Mình sẽ bị nàng ta vượt qua sao?
“Người trẻ tuổi bây giờ, thật đúng là không tầm thường!” Trương Trọng có chút vui mừng cảm thán một câu.
“Nhưng mà còn phải so Linh Thú! Linh thú của Mộc Bạch Ly lông tròn vo chỉ để ngắm, tỷ thí với người khác thế nào được?”
Đoan Mộc Bạch nóng nảy, lại thấy chưởng môn vẫn không có chút không lo lắng, đang lúc cảm thấy kỳ lạ lại nghe được hắn nói: “Ai nói Linh Thú của nàng ta lông tròn vo hả?”
Không đợi Đoan Mộc Bạch nghiền ngẫm ý nghĩa của lời này, chưởng môn Trương Trọng đã bước đi ra cửa. Thắng hay thua đều không quan trọng, bất kể là thắng hay thua, ta đều sẽ làm cho phái Thiệu Hoa trở thành đại phái tu chân đứng đầu thiên hạ, ta cũng muốn tu luyện thành tiên!
Trương Trọng sang sảng cười lớn ba tiếng, để lại Đoan Mộc Bạch đứng đó vẻ mặt vẫn còn kinh ngạc! Nếu như Linh Thú của Bạch Ly không phải cái thứ lông tròn vo kia, vậy rốt cuộc Linh Thú của nàng là gì?
Giờ phút này, trên rừng hoa đào của Mộc Tú Phong, Mộc Bạch Ly xoay quanh Thanh Phạm một vòng lại một vòng làm cho đầu nàng choáng váng, mà ánh mắt của Thanh Phạm vẫn không nháy một cái. d.đ_LQĐ
“Sư phụ, có thể không tham gia hay không vậy! Linh Thú của đệ tử, Linh Thú của đệ tử……” Mộc Bạch Ly nặng nề thở dài, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ ta lại để Tề Lăng lên đài tham gia tỷ thí linh thú? Thử nghĩ một người lấy thân phận là linh thú đứng ở trên đài, đối diện là hổ này, báo này, hồ ly này, rắn này, thậm chí có thể là một con heo, Mộc Bạch Ly đã cảm thấy da đầu run lên! Đợi đến khi nàng xoay đến đầu óc choáng váng, mới thấy sư phụ khẽ gật đầu một cái: “Linh Thú của ngươi vẫn còn ở chỗ Tề Lăng à?”
“Đúng vậy!” Lúc ấy bởi vì Viên Thịt thích Tề Lăng cho nên Mộc Bạch Ly để mặc nó theo hắn đi chơi một thời gian ngắn, hiện tại Tề Lăng không trở về, tự nhiên cũng sẽ không thấy Viên Thịt. Cũng may là tu vi của nàng bây giờ cũng đã đủ cao, nếu không thật không biết giải thích tại sao Viên Thịt là Linh Thú của nàng mà lại có thể rời xa nàng như vậy.
Nhưng thật ra thì cũng không tính là xa, Hỏa Nhi chọn sơn động cho Tề Lăng cách Thiệu Hoa Sơn cũng không tính là quá xa, cho nên con diều Kiếp Hỏa Tiên bắt chước cũng chỉ mới bay hơn nửa ngày, bây giờ cũng đã gần đến nơi.
“Ô kìa, thư của ta!” Mộc Bạch Ly lập tức bắt được con diều, khó nén được vẻ sốt ruột mở thư ra xem: “Là thư của Tề Lăng!” Nàng mở thư ra, còn cùng lúc la to một câu với sư phụ, lại thấy sư phụ nghiêm mặt. Ơ, đã xảy ra chuyện gì? Ngay khi nàng còn đang ngẩn người, trên đầu đã lại bị đánh một cái làm nàng đau đến nhe răng trợn mắt.
“Không biết lớn bé. Tề Lăng cái gì mà Tề Lăng, phải gọi là sư thúc!”
“Ồ…!” Mộc Bạch Ly xoa xoa đầu, không tình nguyện đáp.
Thanh Phạm quay người đi, trong nháy mắt, khóe miệng hắn nhẹ nhàng cong lên, cười xảo quyệt như một con hồ ly.