Tuyệt Phẩm Nhân Sinh

Chương 39: Nó Không Đồng Ý!


Bạn đang đọc Tuyệt Phẩm Nhân Sinh FULL – Chương 39: Nó Không Đồng Ý!


“Chị Tố Phân, em có thể cho chị được gì…”, Lưu Nhị Hỉ cười, giống như đang cố ý, ngón tay vẫn không ngừng khuấy, nhìn Hàn Tố Phân nói với giọng kỳ lạ.

“Ớ…Á… Thằng nhóc hư hỏng…Cậu đang nói gì vậy?…A…Không được rồi…Chị không chịu nổi rồi…”
Giọng nói càng ngày càng hạ thấp, toàn thân Hàn Tố Phân như bị co giật, hai chân không kìm được mà kẹp chặt, một luồng nhiệt phun về phía Lưu Nhị Hỉ, một tấm ga trải giường lớn cũng bị cô ta làm ướt đẫm.

Khuôn mặt Hàn Tố Phân đỏ bừng, cô ta không ngờ rằng, mình sẽ bị ngón tay của thằng nhóc Lưu Nhị Hỉ này làm cho lên đỉnh.

“Chị Tố Phân, chỗ này của chị làm sao vậy? Ga giường đã bị ướt một mảng lớn, không phải là chị đái dầm đấy chứ!”
“Dẹp đi cái thằng này, cậu mới đái dầm đó!”
Hàn Tố Phân xấu hổ trừng mắt Lưu Nhị Hỉ một cái, cô ta cũng không biết phải giải thích như thế nào để hắn hiểu vấn đề này.

Hàn Tố Phân nhìn thấy Lưu Nhị Hỉ vẫn là một chàng trai cường tráng, trái tim thiếu nữ không khỏi run lên, thằng nhóc này mới dùng ngón tay thôi mà đã có thể khiến cô ta sung sướng đến như vậy, nếu như là dùng “cái đó” thì vậy không phải như lên thiên đường sao!
Hàn Tố Phân nhìn Lưu Nhị Hỉ đầy quyến rũ, cô ta ngại ngùng mắng: “Được lắm Nhị Hỉ, đừng có trêu chọc chị nữa, mau đến giúp chị đi!…”Chỗ đó” của chị khó chịu lắm, sắp không chịu nổi rồi…”
Một sự ngượng ngùng ập đến vì xấu hổ, Hàn Tố Phân nhìn “chỗ đó” của Lưu Nhị Hỉ với ánh mắt thèm muốn, rồi nhanh chóng cởi bỏ bộ đồ lót gợi cảm của mình ra, đặt hai tay lên ngực rồi từ từ xoa bóp.

“Ơ…A…Nhị Hỉ… Chị… Chị muốn cậu…”

Trong lòng rạo rực, Lưu Nhị Hỉ nhìn dáng vẻ ngượng ngùng đỏ mặt của Hàn Tố Phân, hắn biết mình không nên tiếp tục trêu chọc đối phương nữa, nên dùng bàn tay thô to của mình chạm thẳng vào trong.

Cảm giác vừa co dãn vừa săn chắc làm toàn thân Lưu Nhị Hỉ chấn động, bàn tay còn lại cũng không thành thật mà sờ về phía bên trong phần đùi trắng nõn của Hàn Tố Phân.

“Ơ… thằng nhóc thối này, làm gì mà nóng lòng vậy!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Tố Phân ửng đỏ, cô ta nhìn Lưu Nhị Hỉ một cái nhìn thẹn thùng, liếm lấy đôi môi đỏ gợi cảm của mình, rồi hướng đến hôn Lưu Nhị Hỉ.

” A…”
Cái lưỡi thơm tho của Hàn Tố Phân khéo léo cạy miệng của Lưu Nhị Hỉ ra, rồi hai người lập tức quấn lấy nhau, trong miệng phát ra tiếng liếm mút.

Lưu Nhị Hỉ nhẹ nhàng đặt Hàn Tố Phân lên trên giường, rồi nhanh chóng cởi bỏ quần áo của cô ta, hắn nhìn “chỗ đó” dưới bụng của mình đang nóng rực dữ dội, trái tim lại rạo rực, hôm nay cuối cùng cũng có thể cho nó “khai trai” rồi.

“Nhị Hỉ…”
Một tiếng rên rỉ đầy quyến rũ, đôi chân dài thon thả của Hàn Tố Phân hoàn toàn tách ra, tạo thành hình chữ M và dòng nước chảy róc rách đó, trông vô cùng đẹp mắt.

Ánh mắt Lưu Nhị Hỉ nóng bỏng, hắn bổ nhào tới, nhắm ngay “động hoa đào” bí ẩn đó, nhẹ nhàng chọc vào.


“A! Thật tuyệt! Chị thấy sướng đến phát điên lên mất…”
Cơ thể Hàn Tố Phân run lên, cô ta không khỏi cảm thán, Lưu Nhị Hỉ vốn đang ở tuổi tràn đầy sức lực, cái thứ cực lớn đó của hắn đã lấp đầy “nhụy hoa” của cô ta, loại cảm giác tuyệt vời đó, cô ta không bao giờ có thể hưởng thụ được từ cơ thể của Vương Gia Lạc.

Thân thể mềm mại càng ngày càng nóng, Hàn Tố Phân không khỏi run rẩy cả người, muốn tăng thêm khoái cảm, hai bầu ngực mềm mại to lớn của cô ta cũng không ngừng lắc lư lên xuống.

Cảm giác ấm áp bao trùm lấy Lưu Nhị Hỉ, đây là lần đầu tiên hắn ta cùng một người phụ nữ làm “chuyện ấy”.

Hắn không ngờ cảm giác đó lại sảng khoái đến như vậy, thảo nào một số đàn ông vừa nhìn thấy phụ nữ thì không muốn bước tiếp, hóa ra làm “chuyện này” lại sảng khoái đến vậy!
Vòng tay rắn chắc của Lưu Nhị Hỉ túm chặt lấy vòng eo gợi cảm của Hàn Tố Phân, hắn đâm chọc về phía cô ta một cách mãnh liệt.


“A!…Nhị Hỉ…Ơ…A…Thật tuyệt…Nhị Hỉ…A…”
Trên làn da trắng nõn của cô ta nổi lên màu đỏ hửng của sự hưng phấn, Lưu Nhị Hỉ tuổi trẻ cường tráng đưa cô ta lên đỉnh khoái lạc hết lần này tới lần khác, khuôn mặt Hàn Tố Phân đỏ bừng, cả người cô ta như muốn phát điên, cô ta hét lên một tiếng thật to.

“Chị Tố Phân, em với Vương Gia Lạc ai mạnh mẽ hơn vậy?”
Bàn tay thô to của Lưu Nhị Hỉ đang chơi đùa với hai bầu ngực nõn nà của Hàn Tố Phân, hắn trêu chọc hỏi.


“Ơ kìa…Thật…Thật xấu hổ quá đi mất…Sao lại hỏi người ta những chuyện như vậy chứ!…”, trong lòng cô ta run lên, Hàn Tố Phân xấu hổ nhìn Lưu Nhị Hỉ, nói với giọng trách móc.

“Chị yêu ơi, chị mau nói cho em biết đi!”
Hắn cố ý đẩy về phía trước, Lưu Nhị Hỉ vội vàng truy hỏi.

“A! Đương…Đương nhiên là cậu mạnh hơn rồi…cậu giày vò tôi đến chết đi mất…”, Hàn Tố Phân nói một cách đầy quyến rũ, rồi nhìn Lưu Nhị Hỉ bằng ánh mắt mê hoặc.

Trong lòng Lưu Nhị Hỉ cảm thấy vô cùng mãn nguyện, hắn nằm trên cơ thể của Hàn Tố Phân lại càng “vận động” chăm chỉ hơn.

“Nhị Hỉ…Cậu chờ một chút, cậu để chị nằm úp xuống giường, cậu ở phía sau, như vậy chị càng thoải mái hơn…”
Hàn Tố Phân đỏ mặt ngượng ngùng, cô ta có vẻ không thỏa mãn với một kiểu tư thế này của Lưu Nhị Hỉ, xoay người vội vàng nằm úp xuống giường, đôi mông căng đầy hướng về phía hắn rồi cong lên, Lưu Nhị Hỉ nhìn thấy đường cong hoàn mỹ trên cơ thể của cô ta thì không khỏi động lòng.

“Nhị Hỉ, cậu ở phía sau…ôm lấy chị đi!”, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, Hàn Tố Phân ngượng ngùng nói với giọng hờn dỗi.

Ánh mắt Lưu Nhị Hỉ nóng rực, hắn không ngờ Hàn Tố Phân này lại biết “chịu chơi” đến như vậy, lần trước gặp phải cô ta và Vương Gia Lạc đang ân ái trên núi, hai người đều dùng tư thế đó, không ngờ rằng, cô ta vẫn muốn cùng mình làm một lần.

Trong lòng dao động, Lưu Nhị Hỉ nào có thể từ chối yêu cầu của Hàn Tố Phân, hắn nhanh chóng đứng dậy, nhẹ nhàng đặt bàn tay của mình lên vòng eo thon thả của cô ta.

Cặp mong đầy đặn ngúng nguẩy mời gọi Lưu Nhị Hỉ, Hàn Tố Phân nóng lòng muốn hắn cho vào trong.


Lưu Nhị Hỉ cười khúc khích, trong lòng Lưu Nhị Hỉ đột nhiên muốn trêu chọc đối phương, hắn như đang cố ý, chỉ cọ tới cọ lui bên mép, chính là khiến cho Hàn Tố Phân không đạt được ý muốn!
“Nhị Hỉ ngoan, đừng có giày vò chị nữa…Nhanh giúp chị đi!”
Khuôn mặt Hàn Tố Phân đỏ bừng, cô ta không thể nào chịu được sự trêu chọc như thế của Lưu Nhị Hỉ, liếc nhìn hắn một cái rồi đẩy cánh mông về phía sau.

“A!”
Cơ thể của Hàn Tố Phân run lên, trong chốc lát cô ta đã nuốt trọn “cái đó” của Lưu Nhị Hỉ!
“Chị Tố Phân, chị sẵn sàng chưa? Em sắp bắt đầu rồi đấy!”
Bàn tay của Lưu Nhị Hỉ nhẹ nhàng đặt lên eo Hàn Tố Phân, hắn bắt đầu cuộc chạy nước rút mạnh bạo nhất của mình về nơi bí ẩn vốn đã lầy lội đó.

“Ơ… A…Nhị Hỉ ngoan…thật sảng khoái!…Chị chết mất!…A…chết mất thôi!…”

Khuôn mặt Hàn Tố Phân ửng đỏ, đôi chân thon dài và tròn trịa của cô ta nhẹ nhàng quặp lấy eo Lưu Nhị Hỉ, vầng trán trắng nõn ướt đẫm mồ hôi, vẻ mặt hiện rõ dáng vẻ đầy mãn nguyện.

Hôm nay, cô ta cuối cùng cũng hưởng thụ được mùi vị làm một người phụ nữ, lúc trước ở bên Vương Gia Lạc, mỗi lần cô ta vừa có chút cảm giác thì lão ta đều xả súng đầu hàng, điều này khiến cô ta mỗi lần đều cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nhìn Lưu Nhị Hỉ tuổi trẻ dồi dào, vẫn đang “cày cấy” trên người mình, cô ta không khỏi cười mắng: “Thằng nhóc thối này, cậu tuổi con trâu sao! “Chỗ đó” sao lại cứng đến như vậy chứ!”
“Hề Hề…Chị Tố Phân, còn không phải là tại vì chị quá xinh đẹp sao! “Em trai nhỏ” của em nó không đồng ý à!”, Lưu Nhị Hỉ cười tinh ranh một cái, rồi lại dùng lực đẩy vào trong!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.