Tuyệt Đối Tập Trung

Chương 40


Đọc truyện Tuyệt Đối Tập Trung – Chương 40

Anh Dạ Mạc đang trên máy bay trờ về nước~~~~~~

Hắn muốn Anh Húc Kì không cần về nước, hỗ trợ yểm hộ hắn, miễn cho các ca ca khác biết hắn chuyện hắn đang làm, nhất định sẽ ra sức ngăn cản hắn.

Hắn muốn đi tìm Mộc Tín Xa.

Nam nhân chết tiệt kia, cư nhiên lừa gạt hắn, y rõ ràng yêu hắn lại nhẫn tâm cự tuyệt hắn, chuyện gì cũng kiên cường chống đỡ không cho hắn biết.

Điều này, hắn thật sự yêu đến sắp điên.

Thời gian trở về.

Người đến tìm hắn, Nghiêm thúc, lão đem Mộc Tín Xa sau khi chia tay, trong khoảng thời gian này phát sinh đủ loại chuyện đều nói hết cho hắn, còn nói không ít chuyện vế quá khứ của Mộc Tín Xa, chính là y bị ca ca cường bạo, khiến hắn nghe được tâm cũng chảy máu.

Khó trách hắn lại cảm thấy Mộc Tín Xa rất khó nắm bắt, nguyên lai y và hắn giống nhau, luôn có thói quen phòng bị người khác. Nhưng hai người dùng phương thức bất đồng, hắn trực tiếp cự tuyệt người khác tới gần, còn y một mực khác biệt cùng người phiêu đãng, cũng không nguyện ý buông thả tình cảm.

Hắn nhắm mắt lại giống như có thể thấy lúc Mộc Tín Xa bị thương tổn, ở trong một mảnh tinh phong huyết vũ sinh tồn, không ai có thể giúp y, người duy nhất có thể dựa vào chỉ có chính y.


Trong hoàn cảnh này, Mộc Tín Xa học tập đến dùng ưu thế bản thân lợi dụng người khác, thậm chí y lựa chọn xem nhẹ nội tâm thống khổ, biến bản thân trở nên giống hoa hồ điệp, câu dẫn những nam nhân khác.

Người này, căn bản là không thương bản thân, cũng không yêu bản thân, thì sao có thể yêu người khác? Sao vậy dám hy vọng có người thương y?

Anh Dạ Mạc cảm thấy được hắn rất ngu xuẩn, vì sao lại không phát hiện Mộc Tín Xa cũng không phải người kiên cường? Hắn hảo hận, khi Mộc Tín Xa thống khổ, hắn cái gì cũng chưa giúp được y, ngay cả một cái ôm cũng không cho y, còn bởi vì hoài nghi mà xoay người rời khỏi y.

Nam nhân trong tấm ảnh nguyên lai không phải tình nhân của y, mà là tên đầu sỏ hại y thống khổ nhiều năm, Mộc Tín Xa ngay cả chuyện này cũng giấu hắn một mình gánh vác, tóm lại là hắn rất yếu đuối mới làm Mộc Tín Xa không dám ỷ lại?

Không, không phải như vậy, Mộc Tín Xa nhất định cũng giống hắn, là quá yêu hắn, cho nên thà rằng lựa chọn chấp nhận hết thảy, cũng không nguyện cho hắn biết.

Mộc Tín Xa như vậy sao hắn có thể không đau lòng? Mộc Tín Xa như vậy sao hắn có thể yên tâm?

Đủ rồi, thật sự quá đủ rồi, lần này mặc kệ y nói gì hắn cũng không tin.

Hắn chỉ cần tin tưởng trái tim y là được rồi.

Tín Xa, lần này sẽ không buông ngươi, kéo theo thể xác và tinh thần mỏi mệt như vậy, đến bây giờ không cho ta lo liệu, ngươi bảo ta sao có thể buông tay?

*-*-*-*-*-*

Mộc Tín Xa mình đầy sát khí trừng nâm nhân trước mắt, đôi mắt xinh đẹp cũng bởi vậy che khuất một tầng lạnh rét.

Người này, y tìm mất một thời gian, lúc y mở rộng quy mô tìm kiếm, cuối cùng cũng rơi vào trong tay y.

Nam nhân này là Hoàng Sâm, là hung thủ lúc trước hại Anh Dạ Mạc tan cửa nát nhà!

Muốn tìm y cũng rất đơn giản, chỉ cần phát động nhiều người là có thể tìm được, nhưng khống quyền Anh bang dù sao cũng là trong tay Anh Thiên Ngạo, hơn nữa hắn không muốn Anh Dạ Mạc báo thù, hiển nhiên không có khả năng giúp a Mạc tìm người.

Nhưng y là có thể, lợi dụng những tên dưới tay, ngươi xem, không phải dễ như trở bàn tay?


“Ngươi chính là Hoàng Sâm?” Ngay cả con mắt y cũng chưa nhìn về phía hắn, chỉ cố mục bản thân đùa bỡn khẩu súng trong tay.

“Ngươi… Ngươi là ai…? Vì sao bắt ta đến đây?” Tên kia vẻ mặt hoảng sợ, nam nhân trước mắt tuy rằng bộ dạng xinh đẹp, nhưng thoạt nhìn tựa hồ không dễ chọc, nhất là trên người y phát ra khí thế khắp nơi này đều là tình cảnh rất ám dị.

“Ngươi hỏi ta là ai? Thật buồn cười.” Cùng ở Đông khu lăn lộn, cư nhiên không biết y? Xem ra không phải hắn rất hẹp hòi kiến thức, mà chính y chưa đủ cao giọng.

“Ngươi… Ngươi sẽ không phải là Mộc Bang chủ…?” Tên kia cẩn thận nhìn lên, diện mạo y mĩ diễm, hơn nữa một đầu hồng nhạt, đột nhiên nhớ tới bang chủ Mộc Tuyển Bang cũng như vậy.

Ở bang phái Đông khu mà nói, y độc chiếm địa vị long đầu không thể nghi ngờ là một nhân vật huyền thoại, nghe nói người này có mỹ mạo nghiêng nước nghiêng thành nhưng rất nguy hiểm, thủ đoạn của y cũng là có tiếng hung tàn.

“Tính ngươi thức thời.” Mộc Tín Xa nói.

Hoàng Sâm vừa nghe lại hoảng sợ, Mộc Tuyển Bang? Vì sao bang chủ Mộc Tuyển Bang lại bắt hắn?

“Vì… Vì sao lại bắt ta…?” Hoàng Sâm run rẩy hỏi, hắn cũng không nhớ rõ có lỗi gì với đối phương a.

“Ngươi không phải từng bán đứng huynh đệ mình, còn giết cả nhà?”

Anh Dạ Mạc nói qua, năm đó chính là Hoàng Sâm mai phục bên người phụ thân dưới cơ sở ngầm, cuối cùng còn ra bán đứng cả nhà bọn họ, hại hắn nhà tan cửa nát.


“Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì…?” Hoàng Sâm nhất thời không lĩnh hội hết, còn tưởng rằng Mộc Tín Xa chắc là hiểu lầm? Nếu là hiểu lầm sẽ nhanh cởi bỏ!

“Mười mấy năm trước, đôi vợ chồng chết ở trong tay ngươi, còn có đứa nhỏ, nghĩ đi?” Mộc Tín Xa hảo tâm lục lại trí nhớ của hắn.

Hoàng Sâm lúc này mới nhớ tới y là nói chuyện gì, nhưng mà… Lại xảy ra chuyện gì?

“Này… Cùng ngươi có quan hệ gì…?”

“Sao lại không quan hệ, ngươi không biết tiểu nam hài kia còn sống?” Mộc Tín xa cười lạnh.

“Kia… Không thể nào…?” Tuy nghe được tiểu nam hài năm đó có thể may mắn sống sót làm hắn có phần kinh ngạc, nhưng Hoàng Sâm vẫn không biết người này cùng hắn có quan hệ gì?

“Nam nhân kia… Hiện tại là người yêu của ta… Ngươi nói xem?” Mộc Tín Xa lúc này trực tiếp dùng khẩu súng chỉ hắn.

Kỳ thật cũng không thể nói như thế, Anh Dạ Mạc nhiều nhất cũng chỉ “Từng” là người của y mà thôi.

Xong rồi! Hoàng Sâm nghe y nói như thế, hoàn toàn đã hiểu, y chính vì đứa nhỏ lúc trước báo thù… Sao lại có chuyện trùng hợp như vậy? Hắn cũng quá xui xẻo?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.