Bạn đang đọc Tuyệt Đỉnh Vương Phi – Chương 5: Thanh lâu đệ nhất
Như Băng nhanh chóng thi triển khinh công bay về Lam việc. Cái viện của nàng mốc meo gần mấy tháng rồi. Ngày nào nàng cũng ở gia trang, thỉnh thoảng có việc mới trở về. Thôi, ném trả cho Bảo Nam, đem nha hoàn của mình đi nào!
-Tiểu Y Y! (Bật mí nhé, đây là tên thân mật của đại tỉ ta đó!^_^)
-Dạ, tiểu thư!- Tiểu Y mặt mũi lọ lem chạy ra, nàng nhíu mày nói:
-Ngươi thay y trang đi rồi theo ta!
-Ân!- Cô bé vội vàng chạy đi. Chùng 1 khắc sau, một thiếu nữ hồng y đang yêu chạy ra, nàng mới mỉm cười gật đầu:
-Ổn rồi. Nha hoàn thiếp than của ta phải thế chứ! Đi nào!- Nàng nhấc bổng Tiểu Y như nhấc một con kiến rồi phi thân rời đi.
Nàng đưa Tiểu Y đến một gia trang lớn gần kinh thành. Ngoài cửa chính, tấm hoàng phi nạm đá nổi bật dòng chữ: “Phùng Băng gia trang” Kiến trúc bên trong xây theo kiểu tứ hợp viện, dành cho 4 đường chủ đặc biệt. Y phục của người trong viện dựa trên y phục của các đường chủ. Thanh Long đường chủ màu xanh lam, Huyền Vũ đường chủ màu đen, Chu tước đường màu huyết, Bạch Hổ màu xám. Ngoài ra còn có một khu riêng biệt dành cho nha hoàn, một khu dành cho đường chủ và các phân khu lớn trong thành dành cho các chủ.
Đưa Tiểu Y về Băng viện, nàng quay ra phân phó với tổng quản:
-Sắp xếp chỗ cho Tiểu Y, nàng là nha hoàn thiếp thân của ta. Ông gọi bốn đường chủ tới đây luôn!
-Ân, thưa trang chủ. Tiểu Y cô nương, mời.- Lão quan gia làm động tác mời rồi đưa Tiểu Y tới khu ở của nha hoàn. Chưa đầy một khắc sau, tứ đại đường chủ đã xuất hiện.
-Tham kiến chủ nhân!- Trong Phùng Băng gia trang, bốn bọn họ là bốn người duy nhất gọi nàng là chủ nhân.
-Mật tín của sư phụ ta!- Nàng lạnh lùng nói. Thanh Long cung kính dâng lên một tấm mật thư, bên trong là dòng chữ “rồng bay phượng múa” của Tử Hắc lão đầu: “Nha đầu chơi đủ rồi đó, mau làm việc đi”
-Haiz, sư phụ đúng là… Thanh Long, mau chóng mua lại một thanh lâu hạng nhất cho ta, Bạch Hổ, ngươi tìm cho ta 100 xử nữ đã được huyến luyện. Chu Tước, những tử sĩ ta nói ngươi thu thập, đưa họ đến Huyết Tinh các. Huyền Vũ, mở một địa điểm bán thông tin. Các ngươi tự làm đi, 1 tháng phải xong.
1 tháng sau
-Thưa chủ nhân, ta mua lại được Túy Yên lâu!
-Chủ nhân, 100 xử nữ đã huấn luyện, đảm bảo họ không phản bội ta.
-Không có gì là đảm bảo cả, ngươi đeo cái này vào tay họ!- Như Băng ném một cái túi đựng đầy nhẫn cảm ứng
-Huyết Tinh các đã nhận được đơn hàng đầu tiên!
-Ai?
-Trang chủ Diệt Ma sơn trang
-Tốt, Chu tước, ngươi quản lý đi!
-Chủ nhân, Băng Thiên các đã dựng xong!
-Giao toàn bộ cho Bạch Liên, nàng nợ ân tinh của ta thì phải trả rồi! Thanh Long, đi Túy Yên lâu.
Túy Yên lâu
Ngồi trước nàng là một nữ tử chừng hai mươi, hai lăm tuổi. Khuôn mặt thanh tú. Ánh mắt trầm lặng như nước.
-Tên?- Như Băng lạnh lung nói
-Thiên Ngọc Như!
-Tuổi?
-28
-Gia thế?
-Cha mẹ bị Diệt Ma sơn trang giết!
-Vì sao muốn làm việc cho ta?
-Hâm mộ, muốn báo thù!
-Tốt! Thanh Long, giao Túy Yên lâu cho nàng. Không, đổi tên thành Vạn hoa lầu.
-Ân!
( Notes: Hội thoại giũa hai kẻ lạnh lung chỉ thế thôi? Bà này sau cũng là một người thú vị, chỉ tiếc số phận bi đát. Muốn biết, thỉnh chờ: Xuyên không làm tể tướng, truyện về Bảo Nam)
Như Băng xuống lầu thì 100 nữ tữ xinh đẹp xuất trần đã đứng đó. Như Băng lạnh lung ném xuống một lọ thuốc.
-Ảo mộng dược, giúp người ta tưởng đã trải qua một thời hoan ái mãnh liệt. Các ngươi biết phải làm gì rồi chứ?
-Ân, thưa trang chủ!- Trăm người như một nói
-Nhớ lấy nhiệm vụ của các ngươi ta giao cho tú bà. Ai muốn phản bội hãy tự biết kết cục.- Dứt lời Như Băng phát tán nội lực, toàn bộ bàn ghế trong sảnh nát thành bột vụn.
-Dọn dẹp lại. Từ trang lấy ra vài nha hoàn đáng tin hầu hạ bọn họ.- Dứt lời nàng phi thân rời đi.
Tin tức Túy Yên lâu đệ nhất kinh thành đã bị Phùng Băng gia trang mua lại đã truyền khắp kinh thành.
Trong một tửu quán
-Các ngươi biết tin gì chưa? Về Túy Yên lâu!
-Tin gì vậy?
-Ngươi là con gà của xã hội, Tuý Yên lâu dã bị Phùng Băng gia trang mua lại rồi!
-Có gì thay đổi không?
-Nhiều chứ, đi xem thử không?
-Đi!
Túy Yên lâu từ khi đổi tên thành Vạn Hoa lầu đã có bộ mặt hoàn toàn mới. Cả lâu được trang trí bởi hai màu lam và hồng thành thoát. Nữ tử ở đây xinh đẹp tuyệt tràn, công phu trên giường phải nói là….hắc hắc.. trác tuyệt. Từ tú bà lạnh lùng đến hạ nhân đáng yêu đều làm người ta quyến luyến không thôi. Đặc sắc nhất là món ăn và rượu. Đến thanh lâu mà không uống rượu thì không được. Mà đã uống thì phải gọi đồ ăn. Thế nên Vạn Hoa lầu phải nói là tiền vào như nước.
Trong Phùng Băng gia trang, trang chủ đang ngồi tính tiền sau hoa viên.
-Trang chủ, có Vũ vương gia tới
-Mời vào!
Nàng vừa dứt lời thì một hắc y thân ảnh vương giả tiến tới. Hăn một than hắc y, trương bào bên ngoài cũng cùng màu. Mái tóc đen yêu mị cuốn gọn trên đỉnh đầu. Từng đường nét nơi chân mày càng làm tăng vẻ hiên ngang, phong trần. Đôi mắt đen sâu thẳm tưởng chừng đem người ta giam cầm bên trong.
-Huynh đến làm gì?
-Ta chỉ muốn thăm vị muội muội lâu ngày không gặp thôi mà!
-Thăm? Huynh rảnh quá nhỉ? Nhị vương gia Thiên quốc, cung chủ Hắc Ngọc Băng. Huynh nhàn rỗi quá nhỉ?
-Ách, sao muội bít?
-Băng Thiên các không phải trò đùa! Nói đi, có việc gì?
-Tiến cung đi rồi nói!
-Được thôi!