Đọc truyện Tuyệt Địa Cầu Sinh FULL – Chương 67
New York, trong phòng khách sạn, Kỳ Túy ngồi ở trên giường, trên đùi đặt Laptop, anh cười nhìn Vu Dương trong màn hình Trực tiếp đang kinh ngạc, một tay đánh chữ…
Drunk: “Nói sẽ chat video, không phải là để anh xem em Trực tiếp đó chứ?”
Drunk: “Điện thoại bị làm sao?”
Trong căn cứ, Vu Dương dại ra nhìn màn hình, màn đạn đều đang spam “Drunk”, Vu Dương dường như muốn nói là mình không quen biết mấy chữ này.
Vu Dương luống cuống tay chân tìm điện thoại, cầm điện thoại lên xem, làm kéo theo dây sạc…!Mà ipad của Hạ Tiểu Húc thì đã đầy pin, bị hắn để ở đây.
Vu Dương nhổ sạc của ipad Hạ Tiểu Húc xuống, cắm sạc của điện thoại mình vào.
Vu Dương mở micro trực tiếp, nói lắp xin lỗi, “Xin lỗi, điện thoại hết pin…”
Kỳ Túy nhanh chóng đánh chữ.
Drunk: “Này có gì mà xin lỗi”
Drunk: “Còn huấn luyện bao lâu?”
Vu Dương còn chưa kịp phản ứng tại sao Kỳ Túy lại xem cậu Trực tiếp, ngơ ngác nói thật: “Còn hai giờ…”
Drunk: “?”
Drunk: “Một giờ khuya rồi, còn huấn luyện thêm hai giờ?”
Môi Vu Dương giật giật, sợ hãi, nhỏ giọng thương lượng với Kỳ Túy, “Vậy thì một, một canh giờ…!Được không?”
Màn đạn trong nháy mắt lại điên lên rồi.
“Đây là giọng của Dương thần nhà tui? Sao lại thay đổi?”
“Hóa đá…”
“Youth!!! Tỉnh táo một chút!!! Cậu sao vậy?! Khí thế bình thường cậu vừa đối súng với địch đâu rồi?!!”
“Tình huống gì đây? Đang phát bình luận cao là ai vậy? Tại sao các người đều điên rồi? Tại sao Youth lại mềm nhũn như thế?”
“A a a a a a…”
Trên màn đạn, đặc hiệu Kỳ Túy quét mới màn đạn, che lại các bình luận khác.
Drunk: “Ừm, luyện đi.”
Kỳ Túy đánh xong mấy chữ này thì không bình luận thêm gì nữa, nhưng các fan thì điên rồi.
Người xem Vu Dương Trực tiếp trong mấy phút tăng lên theo cấp số nhân, bình luận spam liên tục, chồng lên nhau một tầng lại một tầng.
“Lâu rồi không gặp được Drunk ô ô ô…”
“Sinh thời còn có thể đợi được Kỳ thần nhà tui Trực tiếp sao? Sinh thời còn có thể đợi được Kỳ thần nhà tui Trực tiếp sao?”
“Cho hỏi một chuyện, có phải bây giờ Kỳ thần chỉ sống trong Trực tiếp thôi phải không? Mười hai ngàn người chúng ta ngày đêm ngồi thủ, phục kích khắp nơi, sẽ gặp được hắn ở Trực tiếp của những người khác.”
“Là người đi qua Trực tiếp người khác, có điều chỉ còn mỗi Dương thần này đi, các Trực tiếp khác đều kéo đen hắn, Drunk, một tên đàn ông duy nhất bị các team kéo đen, đau lòng…”
“Chắc chắn Dương thần sẽ không kéo đen Kỳ Túy rồi, thích còn không kịp mà, lạnh mặt cả một buổi tối, Kỳ thần đến là thay mặt trong chớp mắt, ầy! Không hăng hái.”
“Chồng tui bị lão chồng đùa giỡn qua mạng, đội đôi vương miện màu xanh lục nặng nề[2] mà tôi vẫn cảm thấy hưng phấn như vừa trộm được gà.”
[2] là 2 cái sừng xanh, ám chỉ bị cắm sừng ấy ^^.
“Chờ chút! Tại sao Drunk nói muốn chat video? Hắn ở nước ngoài? Đi làm gì? Làm gì? Có ai biết không?”
“Hai người muốn video? Video cái gì?”
Vu Dương máy móc mở game client ra, bình luận spam quá nhanh, nên Vu Dương không thấy rõ, cậu thấy không ít người đang hỏi Kỳ Túy đi đâu, liền điều chỉnh lại Micro nhỏ giọng nói, “Đội trưởng có việc ra ngoài, không ở căn cứ.”
Chuyện Kỳ Túy đi làm phẫu thuật chỉ có mấy người trong HOG biết, Vu Dương không muốn nhiều lời, trả lời một câu xong thì không nói gì với màn đạn nữa, tiếp tục đánh một trận game.
Có điều hiện tại Vu Dương hoàn toàn đang dựa vào quán tính để thao tác, đầu óc đã sớm bay đi đâu mất rồi.
Kỳ Túy đã đến khách sạn?
Anh ấy không liên lạc được với mình, cho nên vào Trực tiếp xem mình?
Đến lúc nào?
Đến lâu chưa?
Mà cậu còn mở camera…
Vu Dương đột nhiên phản ứng, Kỳ Túy thấy được mình!
Vu Dương không một dấu vết ngồi ngay ngắn lại.
Vu Dương liếc mắt nhìn camera, buổi trưa cậu mới gội tóc, vẫn chưa cột lên, mà tai nghe lại ép rối từng đám tóc màu vàng.
Chờ bo quét mới, Vu Dương nằm nhoài dưới vật chắn, tháo tai nghe xuống, tay cầm một sợt buộc tóc, mau chóng buộc lại mái tóc rồi đeo tai nghe lên.
Các fan nhìn thấy động tác lưu loát này của Vu Dương mà cười muốn điên rồi.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha từ lúc phát sóng đã nhắc nhở tóc cậu bị rối, mà cậu không nghe, cứ phải đợi chồng đến mới chịu sửa sang.”
“Ầy, chồng đến mới biết buộc lại tóc?”
“Tui rất cảm ơn! Cảm ơn Kỳ thần! Anh mà không đến thì căn bản Dương thần không để ý đến nhưng cái này…”
“Là ai bảo anh trai nhỏ của tui mới nhặt lại bao thần tượng? Vừa nãy còn spam nói đầu cậu như ổ gà, mà cậu còn không thèm để ý nữa mà?”
“Kỳ thần đang xem Trực tiếp cùng tui đúng không? Kỳ thần đang xem Trực tiếp cùng tui đúng không? Kỳ thần đang xem Trực tiếp cùng tui đúng không?
Vu Dương tranh thủ nhìn lướt qua bình luận, lỗ tai dần dần đỏ lên, cậu không biết Kỳ Túy còn đang xem hay không, nhưng đúng là tài khoản của Kỳ Túy vẫn hiện trong Trực tiếp, chưa thoát ra.
Không biết có phải còn đang xem không…
Hay là đi tắm rồi? Bay lâu như vậy, chắc là rất mệt?
Ăn cơm chưa?
Hay là nằm nghỉ rồi, chỉ đang chờ cậu kết thúc huấn luyện?
Sẽ không xem tiếp đó chứ? Cũng lâu rồi không phát bình luận.
Tạp niệm trong lòng Dương quá nhiều, đến bo cuối, gặp một sai lầm, bị địch bắn nát đầu.
( aka hehot)
Trên màn đạn spam mảnh thiện ý hài hước.
Vu Dương hít sâu, thoát ra ngoài Solo một lần nữa.
Sau khi Vu Dương đáp xuống đất không xử lý tốt, phạm vào sai lầm cấp thấp nhất—— nhặt được súng không lên đạn luôn, lúc đi cướp mũ 3 bị một người nhảy ra bắn cho một phát, cũng may chỉ bắn trúng đùi cậu, rơi mất một phần ba máu, Vu Dương vòng quanh tường né đạn, nhanh chóng lên đạn, xoay người đánh chết đối phương.
Vu Dương nhẹ nhàng thở ra một hơi, bình thường nếu lúc luyện tập gặp phải loại sai lầm này, phỏng chừng sẽ bị Lại Hoa điểm danh mắng cho máu chó đầy đầu.
Vu Dương tiếp tục loot tìm vật tư, dư quang lướt qua trợ lý Trực tiếp, màn đạn lại nổ tung.
Vu Dương mở màn đạn ra nhìn xuống.
Drunk: “Mệt à?”
Drunk: “Bị mệt thì đi nghỉ ngơi, huấn luyện như thế không có ý nghĩa.”
Vu Dương hơi ngừng, mặt đỏ lên.
Nhưng lần này không phải bởi vì xấu hổ.
Vu Dương nghĩ lại sai lầm vừa nãy, mặt muốn rát lên.
Thì ra Kỳ Túy vẫn đang xem trực tiếp…Nhìn mình thế mà phạm phải sai lầm cấp thấp muốn đòi mạng này.
Trong màn đạn mấy antifan mượn đề tài để nói chuyện của mình, lập tức bắt đầu bôi bác.
“Có nghe không? Kỳ Túy còn không nhìn nổi.”
“Tuyển thủ chuyên nghiệp? Tuyển thủ quán quân? Loại sai lầm này muốn cười chết người.”
“??????”
“Antifan rảnh háng à? Tuyển thủ mày thích trước giờ chưa từng phạm sai lầm à? Hẳn mày là fan người máy?”
“Quản phòng làm việc đi, cái này còn không cấm thì còn chờ cái gì nữa?”
“Đây là Kỳ Túy đang mắng vợ nuôi từ bé? Không phải fan cp các người cả ngày ngồi spam bọn họ rất ngọt sao? Ngọt tới khô?”
“Kỳ Túy còn không nhìn nổi Kỳ Túy còn không nhìn nổi Kỳ Túy còn không nhìn nổi…”
Vu Dương không sợ bị antifan nói, cậu là không chịu được mình phạm phải lỗi này, lại bị Kỳ Túy nhìn thấy.
Vu Dương không muốn tốn hơi thừa lời, mở bản đồ lên liếc mắt nhìn khu an toàn, để tránh gặp tiếp sai lầm, cậu chấm tiêu lên một điểm trên đó, sau đó thu nhỏ bản đồ, thì phần mềm xã giao voice trong máy vi tính vang lên.
Vu Dương sợ mình lại phạm phải sai lầm, vốn định không đọc, nhưng phần mềm cứ nhấp nháy, nên Vu Dương nhanh chóng mở ra…
Drunk: Đánh chữ không khí thế, khó mà dạy em.
Drunk: Nhìn bọn họ spam mới biết.
Drunk: Xác nhận voice?
Kỳ Túy phát qua một tin, Vu Dương hơi sửng sốt, theo bản năng nhấn xác nhận.
Cùng lúc đó, âm thanh từ bên Kỳ Túy đồng bộ vào trong trực tiếp.
“Em đánh của em, cứ giữ voice là được.”
Kỳ Túy ngồi thời gian dài trên máy bay vậy rồi, ròng rã mười hai tiếng sai múi giờ, ngày đêm điên đảo, nghe giọng của anh có hơi uể oải, khác nhiều so với ngày thường, nhưng các fan trong trực tiếp vẫn ngay lập tức nhận ra.
“Kỳ Túy? Đây là giọng của Kỳ Túy? Kỳ Túy!!!!!!!”
“Tình huống gì đây? Đây là liên thông voice? Cùng micro?”
“Giọng nói này có chút dịu dàng…!hết chịu nổi hết chịu nổi, gào khóc, Drunk nè lúc anh trực tiếp không phải dùng âm điệu này…”
“Tên antifan nào mới vừa nói Kỳ Túy mắng Dương thần hả? Giọng điệu này là đang mắng người? Vậy tui cầu Kỳ thần mỗi ngày mắng tui như thế được không?”
“Gào gào gào gào gào cùng micro kìa cùng micro kìa, cầu tiếp tục…”
“Thời gian qua đi mấy tháng, tui lại ở nơi này của Youth nghe được giọng của chồng tui áu áu áu…”
Sau Vu Dương chốc lát hiểu được.
Kỳ Túy là sợ vừa nãy phát màn đạn gây nên hiểu lầm, để các fan cho rằng anh ấy có mặt nên cậu mới bị thế.
Trong lòng Vu Dương nóng lên.
Đầu micro bên kia, Kỳ Túy hắng giọng một cái, “Sai lầm vừa nãy…!Có phải do anh nhìn, làm em khẩn trương?”
Vu Dương có chút xấu hổ không tên.
Nhiều người nhìn như vậy, Vu Dương không biết nói cái gì mới tốt, môi cậu giật giật, nhỏ giọng nói, “Có chút…”
Kỳ Túy mỉm cười: “Chạy bo đi, anh xem em.”
Nghe Kỳ Túy nói mà tim Vu Dương đập nhanh hơn, cậu uống một hớp nước lạnh, tìm xe dời khỏi vị trí.
Kỳ Túy cũng không quấy rối Vu Dương liên tục, chỉ tình cờ mở micro nhắc nhở cậu hai câu.
“Tình huống như thế em đỗ xe đổi sang ghế thứ hai rồi dúng thuốc là hay nhất.”
“Không phải thi đấu chính thức, cũng không phải lúc huấn luyện, nhưng cái này cần phải biết.”
“Bước này cần lược bớt, chú ý hướng N.”
“Trước tiên làm thủng lốp xe rồi nổ xe, lốp xe hỏng thì…!Đây là một sườn dốc nhỏ, xe nổ có thể sẽ bị nghiêng, khó làm vật chắn.”
Lúc mà Vu Dương có thao tác hay, Kỳ Túy cũng sẽ mở micro khen cậu.
“Thông minh.”
“Nice.”
“Hoàn hảo.”
Vu Dương vừa nghe Kỳ Túy nói vừa đánh xong một trận game, lỗ tai trở nên hồng hồng.
Vu Dương đánh xong, Kỳ Túy nói cũng nhiều hơn.
“Trận này cũng được đó…” Kỳ Túy làm như nhìn thời gian, hơi dừng lại một lát, hỏi, “Còn kém hai mười phút là hai giờ, lại đánh một trận?”
Vu Dương chần chờ: “Anh…Có phải anh mệt rồi không? Không thì em…”
Vu Dương muốn nói không thì chat video với anh trước rồi tiếp tục luyện tập cũng được, nhưng đang trực tiếp, câu nói kiểu thế này cậu không nói ra được.
“Không cần, em cứ đánh đi.” Kỳ Túy không cho Vu Dương dằn vặt, “Đánh xong rồi gọi video là được…!Cũng không mệt đến vậy.”
Kỳ Túy nhìn lướt qua màn đạn, ngón tay thon dài gõ nhẹ bàn phím, “Tình nguyện cùng em thức đêm, em cứ đánh đi.”.