Đọc truyện Tựu Ngoạn Tiểu Hào Đích Mệnh (Kiếp Tiểu Hào) – Chương 40: Cầu hôn trước mặt mọi người
Nán ở nhà Nhạc Doanh Phong suốt buổi chiều, mãi đến khi về nhà, Triệu Ngang vẫn còn cảm giác rất không chân thật.
Cho dù là hồi trung học, cũng không có ầm ĩ vui vẻ qua như vậy với cậu ấy.
Có lẽ thế mới thật sự là cách bạn bè ở cùng nhau?
Không nghĩ thêm nữa, Triệu Ngang về nhà liền nhanh chóng đăng nhập game, quả nhiên, vừa lên đã một đống bưu kiện, đều của Thu ㄨ mũi kiếm gửi tới.
Thấy cậu ta bây giờ còn đang online, Triệu Ngang nhanh chóng gửi lại một lá thư.
“Xin lỗi, chiều mẹ tớ không cho phép lên mạng, nên không kịp nói với cậu…”
“Ừ, không sao…” Thu ㄨ mũi kiếm rất ngắn gọn trả lời lại một câu.
Nói xong lời xin lỗi, Triệu Ngang vội vàng mở hết ba acc, tiếp tục Trừng Ác kiếm Bảo Tàng Đồ khi sáng chưa hoàn thành.
Quả nhiên, bị mẹ đột ngột cắt ngang, chỉ có thể hủy bỏ nhiệm vụ nhận lại.
Mười lăm phút chờ đợi dài đằng đẵng, Triệu Ngang trực tiếp đổi qua Đông Nam đang câu cá, nhìn xem trong bang hội bọn họ đang nói cái gì —— tiểu hào 30 chuyên săn Bảo Tàng Đồ không có vào bang.
Có điều, vừa mở ra cậu liền hối hận.
Một trong những chủ đề ngàn năm không đổi trong bang, vấn đề kết hôn giữa cậu và Tây Bắc, lại bị các quần chúng lôi lên.
Xem ra cậu tới rất đúng lúc, mọi người vừa mới bắt đầu thảo luận.
[Bang] [ngôi sao cô đơn say giấc nồng]: anh Bắc… anh rốt cuộc còn chưa cưới được chị dâu à, đã sắp phải nhập học, không thể cho bọn em một hôn lễ khó quên sao?
[Bang] [thu ㄨ mũi kiếm]: hôn lễ khó quên? Chỉ có của mình mới khó quên nhất chứ?
[Bang] [yêu bà xã thật lòng]: hố, tình địch lại đến tranh giành, tương lai của anh Bắc thiệt khó khăn a… không bằng, tớ gửi hy vọng đến Mũi kiếm đi bạn yêu, lúc nào thì cưới chị dâu tớ a…
Qua nhiều ngày như vậy, đám người này thế nào còn không quên chuyện này, Triệu Ngang nhìn bọn họ càng ngày càng hỏi trắng trợn, đột nhiên có cảm giác không tốt.
[Bang] [Tây Bắc]: em ở nơi nào thấy anh tương lai khó khăn? Anh đây nắm chắc 100%
[Bang] [gió trời lả lướt]:
[Bang] [Thái Ất Chân]: +1
[Bang] [yêu bà xã thật lòng]: anh Bắc, chỉ nói là không được anh có nắm chắc hay không còn phải xem thái độ của chị dâu!
[Bang] [ngọc lan trong hang sâu tăm tối]: đồng ý! Nếu không, hai người ở trước mặt mọi người cầu hôn đi xem Đông Nam đồng ý ai… quá lãng mạn! Đông Nam cậu cảm ơn tớ đi cảm ơn tớ đi (xN)
Cảm ơn cậu? Triệu Ngang nhìn lời cô ta, da đầu run lên từng cơn.
Tây Bắc kia không nên thật sự muốn tiết mục này, không cậu sẽ hộc máu bỏ mình.
[Bang] [Tây Bắc]: cầu hôn trước mặt mọi người… em đừng nhàm chán thế chứ…
[Bang] [sáo trúc]: ô la la ~~ cầu hôn trước mặt mọi người… em phải xem
[Bang] [yêu bà xã thật lòng]: nhàm chán? Xong rồi… tớ cảm thấy phần thắng của anh Bắc lại giảm vài phần
[Bang] [đêm sao cô đơn say giấc nồng]: tớ cảm thấy… hôm nay mình không nên đề ra cái đề tài này, quá tổn thương tự tôn của anh Bắc…
[Bang] [Tây Bắc]: …
[Mật] [Tây Bắc] nói với các hạ: … Ngang Ngang, nhìn đi không phải tớ cố ý bức hôn. Tớ cũng bị bọn họ ép
Triệu Ngang còn chưa kịp suy nghĩ thêm về ý tứ trong lời cô ấy, Tây Bắc đã phát liên tục một tin trong kênh bang.
[Bang] [Tây Bắc]: vợ yêu anh, Tây Bắc, hôm nay chính thức hướng vợ cầu hôn, xin vợ mau mau gả cho anh đi anh sẽ chăm sóc yêu thương vợ cả đời (xN) I love you!
Kênh bang cùng Triệu Ngang giống nhau, điều bị tin này của cô ấy khiến sững sờ.
Qua đại khái đến nửa phút, mới có người phá vỡ yên tĩnh.
[Bang] [yêu bà xã thật lòng]: má ơi… ra anh Bắc buồn nôn đến vậy!
[Bang] [ngôi sao cô đơn say giấc nồng]: đồng ý đi đồng ý đi, chị dâu đồng ý đi
[Bang] [Thái Ất Chân]: đồng ý đi đồng ý đi
[Bang] [ngọc lan trong đêm sâu tăm tối]: +1… Đông Nam mau đồng ý đi!
[Bang] [mèo ngủ nướng]: vây xem… tớ cảm thấy kịch hay sắp xảy ra
Triệu Ngang nhìn câu của Tây Bắc trên màn hình, cùng với một đống spam ‘đồng ý đi’ ở phía dưới, khóc không ra nước mắt… Đây là cái tình huống gì, vừa cho rằng có thể xoay chuyển tình thế, kết quả, tiền còn chưa ủ ấm đã không thể dùng nữa.
Cậu có thể thương lượng với Tây Bắc trả từng đợt không a…
[Mật] [Tây Bắc] nói với các hạ: cậu không phải muốn tớ mất mặt trước mặt mọi người chứ…
Triệu Ngang dừng lại, thở dài một hơi.
[Mật] các hạ nói với [Tây Bắc]: ……… cậu cũng quá đột ngột
Kỳ thật cậu đối với chuyện kết hôn cùng Tây Bắc cũng không phải đặc biệt bài xích, chỉ là vẫn cho rằng, không cần phải thật sự đi đến bước kia.
Suy cho cùng gả cho một cô gái, nếu có thể tránh cứ tránh thì tốt hơn…
[Bang] [gió trời lả lướt]: Đông Nam không trả lời Bắc Bắc… cậu bị cái kia kia rồi!
Cái kia kia là cách nói né, có lẽ ở đây chỉ bị từ chối, bỏ rơi.
[Bang] [ngôi sao cô đơn say giấc nồng]: tớ cũng cảm thấy thế…
[Mật] [Tây Bắc] nói với các hạ: tớ nói thêm lần nữa… lần này đừng không chừa mặt cho tớ
[Bang] [Tây Bắc]: vợ yêu anh, Tây Bắc, hôm nay chính thức hướng vợ cầu hôn, xin vợ mau mau gả cho anh đi anh sẽ chăm sóc yêu thương vợ cả đời (xN) I love you!
Triệu Ngang hiểu, vốn lúc đầu đã nói rõ, nếu không lên tiếng nữa thì thật sự không được.
Gõ gõ chữ, ‘được rồi…’ phát ra, lại phát hiện, phía trên câu của mình có một tin khiến cậu tưởng mình nhìn lầm.
[Bang] [thu ㄨ mũi kiếm]: Đông Nam, gả cho tớ…
Cho nên, tình trạng hiện tại chính là:
Dòng thứ nhất: [Bang] [thu ㄨ mũi kiếm]: Đông Nam, gả cho tớ…
Dòng thứ hai: [Bang] [Đông Nam]: được rồi…
…
Gả, gả, gả cho cậu ta?
Triệu Ngang thoáng ngây người.
Cậu ta lại bị gì đây? Bây giờ còn góp sức nói lung tung.
Mà trong bang cũng bởi vì Thu ㄨ mũi kiếm nói ra lời này lại ầm ĩ.
[Bang] [ngôi sao cô đơn say giấc nồng]: quả nhiên hai người bọn họ có JQ…
[Bang] [Đông Nam]: …
[Bang] [Tây Bắc]: 一. 一
[Bang] [ngọc lan trong hang sâu tăm tối]: hai người thật sự ở trước mặt mọi người cầu hôn… Đông Nam, lựa chọn rất tốt
[Bang] [mèo ngủ nướng]: tớ dự đoán vẫn còn tranh đấu a
[Mật] các hạ nói với [thu ㄨ mũi kiếm]: cậu bị gì vậy… không phải muốn góp sức làm loạn cùng bọn họ chứ!
[Mật] [thu ㄨ mũi kiếm] nói với các hạ: không phải cậu không muốn gả cho hắn sao? Tớ giúp cậu ra mặt giải quyết không phải càng tốt sao…
Triệu Ngang nhìn câu trả lời của cậu ta, mới tỉnh ngộ, có lẽ mình gần đây cứ vội kiếm tiền khiến cậu ta cảm thấy mình rất bài xích Tây Bắc?
Xem ra Thu ㄨ mũi kiếm thật sự rất tốt, biết rõ cậu là nam, vì giúp đỡ, còn ở trong bang cầu hôn cậu.
Nhưng, cậu cũng không muốn Thu ㄨ mũi kiếm hiểu lầm Tây Bắc.
[Mật] các hạ nói với [thu ㄨ mũi kiếm]: ách… thật ra cũng không phải như cậu nghĩ, có lẽ tớ biểu đạt sai…
[Mật] [thu ㄨ mũi kiếm] nói với các hạ: có ý gì? Cậu muốn gả cho hắn?
Triệu Ngang đột nhiên không biết phải giải thích thế nào… Kết hôn với Tây Bắc phần lớn xuất phát từ vui đùa, lúc trước mình không muốn cũng chỉ vì không thích chơi nhân yêu.
Chơi qua vài ngày, cảm giác bài xích với acc nhân yêu cũng đã biến mất, vậy nên, cho dù thật sự kết hôn, cậu cũng không phải không thể chấp nhận.
Có điều, lại không thể nói với cậu ta Tây Bắc thật ra là nữ, như vậy quả thật khó có thể giải thích.
[Mật] các hạ nói với [thu ㄨ mũi kiếm]: tớ với Tây Bắc xem như bạn bè, cho dù kết hôn cùng lắm là vui đùa thôi… cám ơn cậu đã giúp đỡ
[Mật] [thu ㄨ mũi kiếm] nói với các hạ: vậy cậu thật sự muốn gả cho hắn?
[Mật] các hạ nói với [thu ㄨ mũi kiếm]: … dù sao có kết hôn hay không cũng thế, chỉ xin lỗi, để cậu cực khổ theo giúp tớ mấy ngày…
[Mật] [thu ㄨ mũi kiếm] nói với các hạ: vậy tùy cậu
Lời này tại sao lại cảm thấy không đúng lắm, nhưng trong bang hội thảo luận không để cho cậu nghĩ nhiều, chỉ có thể phát ra một tin dẹp loạn.
[Bang] [Đông Nam]: Mũi kiếm vừa rồi chỉ đùa thôi các cậu đừng nói bậy…
[Bang] [yêu bà xã thật lòng]: vậy nên cậu là chuẩn bị gả cho anh Bắc
[Bang] [gió trời lả lướt]: tớ vẫn ủng hộ cậu gả cho Mũi kiếm…
[Bang] [Đông Nam]: …
[Mật] [Tây Bắc] nói với các hạ: nói thật đi, thừa nhận cậu và Mũi kiếm có JQ tớ sẽ thành toàn cho hai người…
[Mật] các hạ nói với [Tây Bắc]: nói lung tung gì vậy!
[Mật] [Tây Bắc] nói với các hạ: không thừa nhận?
[Bang] [Tây Bắc]: vừa rồi chị dâu mấy đứa đã pm đồng ý lấy anh ngày mai chúng tiểu nhân đều có thể tham gia hôn lễ…
[Mật] các hạ nói với [Tây Bắc]: …
Trong bang lại phát động một trận thảo luận nóng bỏng.
[Bang] [yêu bà xã thật lòng]: anh nói không tính, cầu chị dâu chứng thực chị dâu nói đi!
[Bang] [Thái Ất Chân]: chị dâu nói đi
Triệu Ngang bất đắc dĩ phát ra một câu xác định.
[Bang] [Đông Nam]: … ừ
Cô bé Tây Bắc kia… thật không biết đầu óc cấu tạo thế nào…
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Triệu Ngang nhanh chóng cầm lấy, là Nhạc Doanh Phong… Trong lòng không tự giác nhẹ run, nhấn nút trả lời, “Alô…”
Bên kia hiếm thấy không xuất hiện giọng nói cười như không cười, chỉ một khoảng im lặng.
“Alô?” Triệu Ngang có chút kỳ quái, chỉ có thể đè sát di động vào, gọi một tiếng.
Vẫn tiếp tục im lặng như cũ, Triệu Ngang không hiểu sao cũng bắt đầu không yên, “Nhạc Doanh Phong… sao vậy?”
Đã bất chấp trong game thế nào, Triệu Ngang nắm chặt di động, chờ câu trả lời của cậu ấy.
Nhưng bên kia thủy chung không lên tiếng, cuối cùng, tút một tiếng cúp máy.
Tâm Triệu Ngang bị âm thanh kia chấn động mà hung hăng run rẩy, sững sờ bỏ điện thoại xuống, nhìn trên màn hình bọn họ đã định thời gian hôn lễ.
[Bang] [Tây Bắc]: tối mai 8 giờ, mọi người tới đúng giờ nhé
Vốn lúc đầu là một hôn lễ không gì lớn lao, trong lòng Triệu Ngang lại có cảm giác bị bóp nghẹn.
Ánh mắt chuyển đến màn hình di dộng vẫn còn sáng… sau khi cúp máy, thế nào lại hiển thị, có mười cuộc gọi nhỡ…
Đều là lúc chiều Nhạc Doanh Phong gọi tới.
Triệu Ngang hít sâu một hơi, có lẽ mình quá thần kinh? Vừa rồi có thể cậu ấy không cẩn thận nhấn trúng nút gọi cũng không chừng…
Nhất định là thế!