Đọc truyện Tuổi Trẻ Sục Sôi – Chương 15
Linh đi vào phòng thấy đồ trong phòng vẫn bừa bộn. “ê cô kia ko dọn cho tôi à” Tử Quan lên mặt
“cô muốn tôi dọn cho cô….” Linh
“ừ ” Tử Quan gật đầu nhẹ nhàng
“ok” Linh cứ thế đi ra cửa còn Tử Quan thì vui mừng khi Linh đã nghe lời mk. Nhưng khi Linh bước vào tay cầm cây chổi
“ê cô làm j đó” Tử Quan thắc mắc.
“dọn” Linh lạnh lùng đáp nhưng trong lòng đầy toan tính. Linh cầm chổi quét từ hết quần áo của Tử Quan vào 1 đống
“ê cô cô định làm j” Tử Quan nhảy từ trên giường xuống vơ vội lấy đống quần áo à Linh đang quét nói.
“cô có bị mất trí nhớ ko vậy mới 1 trước cô bảo tôi dọn đồ cho cô cơ mà, cô ko thấy tôi đang dọn sao” Linh vẫn cố tình cầm chổi quét.
“cô bị điên à làm như vậy sẽ hỏng hết quần áo của tôi mất cô phải nhặt rồi gập lại chứ” Tử Quan
“Vậy thì cô làm đi tôi ko rảnh như vậy” Linh cầm cây chổi đi ra khỏi phòng.
Sáng hôm sau, Linh cầm lấy chiếc điện thoại bật tiếng kèn kêu lên cố tình để gần lại người Tử Quan để chô cô ta phải dậy. Nhìn thấy Tử Quan vật vã trong đống chăn cô cười đau cả bụng. Đến lúc, Tử Quan vùng dậy Linh vẫn ko hết cười
“Cô làm cái j vậy hả. Chủ nhật mà cũng ko đc ngủ nũa” Tử Quan tức giận nói.
“dậy đi còn ngủ nữa à đã ở nhà của này thì phải làm việc đừng có mà ngủ nướng” Linh tắt điện thoại rồi ra khỏi phòng. Thực ra buổi sáng công việc đã xong rồi chỉ là tại Tử Quan ngủ mãi chưa dậy nên Linh ms lên gọi.
Khi Tử Quan bước xuống, khách trong quán đã ko còn chỉ còn lại người đang dọn đồ.
“Ơ khách đi đâu hết rồi” Tử Quan nhìn lên chiếc đồng hồ kim giờ đã chỉ đến số 9 rồi vậy mà bậy giờ cô ms dậy
“Tử Quan cháu dậy rồi à ” Dì Nguyên đi từ trong bếp ra “có cần ăn sáng ko cô làm cho”
“dạ thôi ạ” Tử Quan xấu hổ cúi mặt nói
Tuấn Thần thì đang dọn bàn ghế, Vương Hàn thì đang bê bát đĩa từ ngoài vào trong còn Thiên Vương và Linh đang ngồi bóc tỏi và hành để chuẩn bị cho ngày mai.
“bà chủ….bà chủ đâu..” giọng nói quát lớn của 1 người đàn ông tiếng đập phá vang lên. Tất cả m.n đều thu tầm nhìn về phía đám người côn đồ đó
“dạ..dạ..mấy anh dùng j ạ” Tử Quan ko biết nên chạy lại hỏi
“tao cần tiền” “đem tiền ra đây nộp mau” Thằng cầm đầu nói
“ở đây chỉ có đồ ăn ko có tiền” Tử Quan
“à mà thôi tao ko cần tiền cũng ko cần đồ ăn”
“vậy mấy anh cần j”
“cần..Em”
“bốp”! cái tát từ Tay Tử Quan dáng xuống mặt thằng cầm đầu
“cô em đc lắm, thế mấy anh lại càng thích”. Tử Quan lại giơ tay đánh nhưng bị hắn ta giữ lại rồi đẩy ngã xuống.
” Tử Quan cháu có sao ko” Đúng lúc đó dì Nguyên chạy ra đỡ Tử Quan dậy
“mấy cậu đến rồi à đợi tôi 1 chút tiền tôi chuẩn bị rồi” Cô Lâm vội chạy vào trong lấy tiền
“cô Lâm từ từ đã” Linh nói
“ế kia lại có cô em nữa kìa hay là chúng ta cướp cả hai về đi” 1 thằng trong đám nói
“Thiên Vương cậu đi ra đi đừng ngồi ở đấy” Linh nói nhỏ vs Thiên Vương nhưng tay cô vẫn làm
“để làm j”
“cậu có tin tớ ko”
“có”
“vậy thì cùng Tuấn Thần và Vương Hàn thu dọn bàn ghế vào đi nhanh lên”
“ừ ” Thiên Vương đứng dậy gọi hai người kia nhanh chân thu dọn bàn ghế.
“cô em đang làm j thế có cần tụi nỳ giúp ko” Thằng cầm đầu nói.
“mấy anh tránh ra đừng để tôi điên lên” Linh vẫn nhẹ nhàng ngồi bóc tỏi bỏ mặc cho thằng đầu xỏ nói j
“a cô em này rất đc có cá tính anh thích những cô gái cá tính” nói xong anh ta giơ tay định sờ vào mặt Linh nhưng bị cô túm lấy ngón tay rồi bẻ ngược lại
“A….A” anh ta kêu đau. Ko biết từ đâu 1 người cầm giao xông đến kè giao vào cổ Linh
“Linh” m.n cùng hét lên “cẩn thận”
“đứng im bỏ dao và ngồi xuống” thằng cầm giao nói
Linh ngồi xuống đồng thời tay cũng hạ dao xuống bàn khi vừa ngồi xuống ghế cũng là lúc con dao đc hạ xuống bàn. Con dao vừa đc hạ xuống thì Linh dùng lực mạnh của cổ tay đẩy mạnh con dao về phía trước, con dao cứa vào tay thằng đầu xỏ
“A A” tiếng kêu của thằng đầu xỏ làm cho bọn đàn em mất cảnh giác.
Linh danh chống dữ tay thằng cầm dao đánh cho nó tơi tả. 1 đám đông xông vào đánh 3 người kia cũng ko kém đấm đá loạn cả lên, cô Lâm và Dì Nguyên cứ thấy thằng nào lại gần là cầm chổi đánh. Linh đạp đấm đá từng thằng 1 bay ra khỏi cửa, Vương Hàn vừa đánh đc vài cái thì bị ôm lấy đẩy lùi về phía sau làm sao cũng ko gỡ ra đc. Nhìn thấy vậy cô Lâm cầm chổi tiến đến
“mà dám đánh Tiểu Vương hả bà đây cho mày chết” cô Lâm cầm cây chổi đánh mạnh vào người thằng đó.
Thiên Vương và Tuấn Thần thì cũng đấm đá từng thằng 1 nếu o đá bay đc thì cũng bị hai người đó lôi ra. Có những thằng ko may lọt lưới ba người này thì ăn đấm của Thiên Vương rồi lại ăn đạp của Tuấn Thần rồi cuối cùng bị Vương Hàn đá bay ra khỏi cửa. 20 thằng bây giờ thì chỉ còn lại 1 thằng trong quán thằng cầm đầu.
“Chúng mày ghê thật dám xông vào nhà tao muốn chết à, dám đòi tiền, kề dao vào cổ tao à.” Linh
“mày đc lắm cũng khá đấy lại đây tao đấu tay đôi với mày” Thằng cầm đầu rút dao ra
“Linh “
” đứng i đừng lại gần” Linh ra hiệu để cho 3 người kia ko phải lo lắng
“nếu hôm nay tao ko đánh cho mày nhừ tử thì tao ko phải là Linh”
Lời nói của Linh vừa dứt thì thằng cầm đầu chĩa cn dao thẳng người Linh mà tiến tới. Tay hắn bị Linh dữ lại cô bẻ cổ tay, khuỷu tay anh ta rồi vật anh ta nằm xuống đất con dao rơi ra bị Linh đá đi.
“đc đấy”
Hắn vẫn ko chịu khuất phục xông đến phía Linh nhưng bị cô đánh cho 1 vòng tơi tả từng cú đá của người anh ta và cú đá cuối cùng là nhằm thẳng vào nơi hiểm nhất của hắn ta, hắn đau quá ko đứng lên nổi.
“tao cho chúng mày biết đừng để tao thấy chúng mày đi đòi tiền bảo kê từ giờ đây là địa bàn của tao biết chưa” Linh chỉ tay vào thằng cầm đầu. Chúng nó sợ quá kéo hết 1 lũ chạy bán mạng.
“Linh cậu ko sao chứ” Thiên Vương chạy lại nắm lấy cổ tay Linh hỏi
“ko sao” Linh bình tĩnh trả lời
“Linh máu” Vương Hàn chỉ vào tay của Linh
“ko sao, ko phải máu của tớ,”. “m.n ko sao chứ”,
“m.n ko sao” cô Lâm nói
“ơ mà Tử Quan đâu” Linh nhìn ngó mãi mà ko thấy
“nó vừa ở đây mà chắc ko sao đâu” cô Lâm
“thôi cháu đi thay đồ đây” Linh chỉ tay lên tầng hai. Linh mở cửa phòng ra thì thấy Tử Quan đang chùm chăn kín mít run cầm cập
“ê ” Linh vỗ vào người Tử Quan nhưng cô ấy ko đáp lại “ê…ê…ê..”
“A..a..a tránh xa tôi ra đừng lại gần tôi, tôi có tiền tôi sẽ cho các người” Tử Quan vùng dậy quỳ xuống van xin
“thật sao cậu sẽ co tôi tiền sao” Linh cố tình trêu chọc
“tôi sẽ cho….” Tử Quan ngẩng mặt lên nhìn thấy Linh ” cô dám lừa tôi”
“ai lừa cô đâu tự cô nhận mà” Linh lạnh lùng nói rồi bỏ đi
“Linh con có sao ko” dì Nguyên mở cửa vào ” cái j thế này” ” sao phòng bừa bộn vậy hả con lại bày ra phải ko ” dì Nguyên nhìn thấy đống đồ cũng hốt hoảng
“này ko phải của con đâu j đừng có mà đổ cho con nhé”
“thế ko của con thì của ai…ko lẽ..”dì Nguyên chuyển hướng mắt sang phía Tử Quan
“đúng rồi đấy ánh mắt của j đã trả lời rồi đấy”.