Đọc truyện Tuổi Mới Lớn – Chương 15: Chương Gặp Mặt
” Tò te tí toét… Dậy đi Nga ơi , dậy đi Nga ơi . Kẻo con chim trên cành đâm đầu mà chết, kẻo bác hàng xóm ra đường bị xe tông , kẻo con mèo hoang nó công mất dép mày. Tò te tí toét…Dậy đi…dậy đi…”
Xin thưa với bà con hàng xóm láng giềng , đấy là nhạc chuông báo thức của em do nữ ca sỹ My hát tặng . Tại hồi trước tôi hay đi học muộn nên nó làm cái nhạc chuông đó bảo tôi cài làm báo thức . Chẳng hiểu sao tôi lại nghe lời nó mà làm thật , cái nhạc nghe như cải lương mà đúng hơn nó giống nhạc đám ma nghe não hết cả ruột ( con chim mà tôi nuôi khi nghe cái nhạc này thì xù lông lên mà đột quỵ , không kịp trăn trối ) nhưng cũng hiệu quả phết , tôi không cần mẹ gọi mỗi sáng mà dậy rất đúng giờ . À trừ một số hôm tôi mệt quá dậy không nổi nên mẹ phải cất công lên phòng lôi tôi dậy .
Quả nhiên nhờ cái nhạc báo thức này mà tôi tỉnh ngủ luôn , mở mắt thao láo nhìn trần nhà . Vùng ra khỏi đống chăn gối , tôi như quả tên lửa phóng nhanh vào wc . 15 sau , tôi hoành tráng bước ra ngoài nhìn mẹ .
-Hôm nay giỏi nhỉ , không cần mẹ gọi đã dậy rồi !.-Mẹ nói đểu tôi.
-Hề hề , tại tối qua con bị mẹ dọa sợ rồi !.-Tôi cười ngố nhìn mẹ.
-Gớm , cũng biết sợ cơ đấy ! Xuống ăn sáng đi , mẹ gấp chăn cho .
-Hề hề , iu măm nhứt ! Chụt chụt !.-Tôi lao đến mẹ , hôn vài cái lên má.
-Lớn đầu rồi mà cứ như trẻ con , bao giờ mới lấy được chồng để hai cái thân già này đỡ lo đây !.-Mẹ véo nhẹ má tôi.
-Ay ay , mẹ à con mới 14 thôi mà . Còn lâu con mới lấy chồng , con sẽ ở lỳ bên bố mẹ đến già thì thôi !.-Tôi nói lại.
-Vậy thì khổ cái thân già này rồi !
Tôi cười trừ . Cùng mẹ xuống phòng bếp , ngó quanh nhà không thấy bố đâu tôi hỏi mẹ thì mẹ nói bố đi làm từ sơm rồi . Cùng mẹ ngồi ăn sáng được một lúc thì My tới .
-Cháu chào cô ạ !.-Nó lễ phép chào .
-Ừ, cháu vào ăn sáng cùng cho vui !.-Mẹ tôi mời nó.
-Dạ thôi , cháu ăn sáng rồi bây giờ vẫn còn no ạ !
-Con cũng ăn xong rồi đây , mẹ cứ ăn đi con đi học trước ạ !.-Tôi vội đứng dậy vì sợ cái My đợi lâu.
-Mày cứ ăn đi , kệ tao .- Nó nói.
Tôi uống vội cốc nước , lắc đầu quầy quậy . Sau đó hai đứa chào mẹ đi học. Trên đường đi học , tôi thấy My lôi hộp sữa từ cặp ra uống .
-Nãy mày nói ăn sáng rồi mà !.-Tôi hỏi.
-Ừa , uống thêm thôi !
-Trẻ trâu !
-Mày sửu nhi , tao không chấp !
Đang nói chuyện bỗng có chiếc xe đạp điện phóng vèo qua chúng tôi , xượt qua tay My khiến nó chao đảo vội vịn tay tôi.
-Tên kia , đi xe kiểu gì thế !.- My điên tiết hét lên.
Cái người kia vội bóp phanh , quay đầu xe tiến tới chúng tôi.
-Xin lỗi bạn , mình đang vội 2 bạn thông cảm hộ mình !.-Lễ phép cúi đầu.
Tôi nhìn bạn nam đấy một lượt . Mặc đồng phục trường tôi ,cao ráo ,nhìn hơi thư sinh nhưng tôi chưa gặp ở trường bao giờ.
-Bận cái khỉ gió gì mà đi không chịu nhìn vậy hả ?.-My vẫn tức nói.
-Đến bệnh viện đưa bà nội đi tập gym !.- Thản nhiên đáp rồi vặn tay ga phóng đi cho chúng tôi hít một bầu không khí toàn bụi .
-Khụ…khụ… Thằng kia quay lại đây bà vẫn chưa nói hết câu mà !.-Nó hét toáng lên và ho sặc sụa.
-Sao mày không nói câu gì , bộ hôm nay mày ăn phải cái gì nên đầu óc lú lẫn à ?.-My tự nhiên quay sang hỏi tôi.
-Có cái gì đâu mà nói , với cả tao ăn cơm mẹ nấu.-Hai mắt tôi tròn xoe nhìn nó.
-Bọn mình vừa bị 1 thằng cho hít bụi đấy , không phản ứng gì à ?.-Nó vẫn kiên trì giải thích.
-Không . Mà kệ đi , muộn học bây giờ , tao không muốn bị chép phạt nữa đâu , đi thôi.- Tôi nhắc nó.
-Mày chép xong chưa ?
-Rồi , còn mày ?
-4 lần nữa !.-Thở dài ngao ngán.
-Thế đi nhanh lên , tới lớp tao giúp mày chép .
-Ừa . Mà thằng cha lúc nãy là ai không biết ?
-Tao cũng không biết !.Tôi nói rồi hai đứa rảo bước tới trường .