Đọc truyện Tuổi Mới Lớn – Chương 10′ Chiến Đấu Oanh Liệt (2)
Tôi định lập ra kế hoạch gì đó để cứu bọn nó nhưng nghĩ lại thì nó tốn thời gian lắm . Nghĩ đến đây não tôi bắt đầu tập trung nghĩ câu trả lời cho câu bốn.
-Để ý thời gian và chú ý thầy .-Tôi ra lệnh . Đầu tôi cố nhớ ra vài thứ thầy nói về nàng Monalisa . Thử tưởng tượng nhé : Tôi đang mặc bộ áo giáp , tay cầm thanh gươm và cái khiên bóng loáng , xung quanh là đấu trường La Mã thời cổ và đối thủ của tôi là bức tranh vẽ nàng Monalisa . Xem nào , tả về khuôn mặt của nàng sao. “Vèo” , cánh tay dài ngoằng vồ đến tôi khiến tôi ngã . Vậy là sai rồi , những cánh tay cứ thế ập đến chỗ tôi . Né , tránh , đỡ , tôi cố gắng nhìn kĩ bức tranh . “Nụ cười của Monalisa”-Tôi chợt nhớ đến câu này của thầy. Lập tức những cánh tay đều dừng lại , mọi thứ dần dần mờ đi và biến mầt .
-Phải rồi !- Tôi khẽ nói .
-Nga , tao không biết mày nghĩ gì nhưng còn 4 và cả lớp cũng đang bí câu bốn.- My nói tay chỉ lên bàn đầu .
Những cánh tay vươn ra sau nhưng bàn tay gập một ngón lại chỉ số bốn không thì có một số người chống tay lên bàn , bàn tay cũng gập lại chỉ số bốn đặt trên má .
-Xong rồi đây , bình tĩnh.-Tôi cố gắng viết từng chữ còn lại nhanh nhất.
-Xong !.-Tôi đưa giấy cho My chép và đọc nhỏ câu trả lời cho bọn bàn trên và dưới , đương nhiên câu trả lời được truyền cho cả lớp.
-Còn 2 , kịp không ? .-Tôi hỏi .
-Kịp !.-Nó nói
-Cả lớp dừng bút , lớp trưởng thu bài .
-Còn 2 mà sao ổng lại…-My nhìn đồng hồ treo tường nói.
-Cố ý đấy.-Tôi khinh thường nói.
Mai đi thu bài nhưng một số đứa lắc đầu ý nói chưa xong. Nó đứng dậy trầm ngâm vài giây rồi bước tiếp .
-A!
Mai vờ ngã nhìn thằng ngồi bên cạnh .
-Chân mày dài quá nhỉ ?.-Nó nói , nháy mắt.
Hiểu được ám chỉ của nó , Phong đáp lại :
-Đi đứng không chịu nhìn còn bảo tao .
-Gọn cái chân vào !
-Không!
-Gọn vào !
-Không!
-Gọn vào!
-Không!
-Gọn vào !
-Lớp trưởng đi thu bài !.-Thầy điên máu nói .
-Dạ vâng!
Trong cái khoảng thời gian hai đứa cãi nhau thì dưới lớp 100% đã làm xong bài . Mai đi thu bài đều nhận được cái gật đầu hay nháy mắt của mọi người . Đi đến chỗ tôi , tôi cố ý nói :
-Đẹp đôi đấy !
-Cãi nhau mà nghe tình cảm ghê nhỉ ?.-My cũng hùa theo .
-Hai đứa mày lầy nhỉ ? Nhớ chép phạt mai nộp nhé hai cưng !.-Nó cũng chẳng vừa đáp lại .
-Cả lớp đã nộp đủ thưa thầy .-Mai nói đưa tập bài kiểm tra cho thầy.
-Được rồi thầy mong bài kiểm tra này ổn với lớp . Giờ mở sách ra trang n .
– Khựa khựa khựa… quá ổn chứ thầy .-Phong ôm bụng cười.
Sau đó cả lớp ngoan ngoãn ngồi nghe thầy giảng . Tôi và My thì tranh thủ từng giây từng phút để… chép phạt.
“Tùng…tùng…tùng…”
Lại là tiếng trống báo hiệu ra chơi. Thầy giáo cất sách vào cặp thầy rồi cho chúng tôi ra chơi . Chỉ chờ có thế , quản ca của lớp đứng dậy bắt nhịp cho lớp :
-Người không đáng…2…3…
-Người không đáng như anh… ze…ze…zè…ze…zé…( là bài ” Người không đáng như anh ” của Khắc Việt )
Cả lớp đồng thanh hát khi thầy vừa bước xuống bục giảng.
-Lũ khỏe nghịch .
Tôi nghe thấy thầy nói thế . Ngoài hành lang , học sinh lớp khác cũng chạy đến lớp tôi xem có chuyện gì . Chắc bọn nó cũng biết câu trả lời khi nhìn thấy thầy bước ra cũng cái mũi ửng đỏ và chuyện này bọn nó cũng quen rồi vì lớp tôi được mệnh danh là ” Lớp Dũng Sĩ Diệt Thầy Cô ” của trường mà.