Túng Sủng Nhất Thiên Kim Hoàng Hậu

Chương 20: Hung thủ là ai?


Đọc truyện Túng Sủng Nhất Thiên Kim Hoàng Hậu – Chương 20: Hung thủ là ai?

“Ngô!” Tựa hồ bị ầm ỹ, Hoan Hỷ vô thức nhíu mày, thấy vậy, một tia lệ khí ở mi tâm Thiên Thanh Hoàng hiện lên.

Thân thủ rất nhanh điểm huyệt ngủ của hai người, Thiên Thanh Hoàng đứng dậy mặc quần áo, vừa mới mặc xong liền chợt nghe đến tiếng đập cửa.

“Thiên Thanh Hoàng ngươi đi ra đây cho ta! Nhanh chút đi ra!”

Thiên Thanh Hoàng nhíu mày, hiện tại tâm tình không tốt, siêu cấp không tốt!

“Thiên…” Thiên Thanh Liên còn muốn kêu, vừa vặn Thiên Thanh Hoàng mở cửa, vẻ mặt khó chịu nhìn hai tỷ muội các nàng: “Có việc?”

“Có việc? Thiên Thanh Hoàng ngươi cư nhiên hỏi ta có việc?” Thiên Thanh Liên vẻ mặt phẫn hận: “Thái tử đã chết, Thiên Thanh Hoàng ngươi đừng nói với ta ngươi không biết, nhanh nói ra là ngươi làm?”

Thiên Thanh Hoàng hừ lạnh: “Thái tử có chết hay không liên quan gì tới ta?”


“Không liên quan tới ngươi? Chẳng lẽ không phải bởi vì đặt cược lần trước sao? Nếu không phải Mị Âm uyển lệnh truy sát,

Thái tử làm sao có thể chết?” Thiên Thanh Liên thực phẫn nộ, nguyên bản nàng ta nghĩ đã không còn Thiên Thanh Tuyết ngăn cản, thì vị trái Thái tử phi nhất định sẽ là của nàng ta. Vậy mà Thái tử lại đột nhiên chết đi, nàng ta sao có thể làm Thái tử phi? Cho nên hết thảy đều là lỗi của Thiên Thanh Hoàng, là nàng làm hại nàng ta không thể làm Thái tử phi.

“Nguyện đổ rồi thua, cho dù bị Mị Âm uyển giết thì sao? Cũng là do Thái tử tự mình không thực hiện lời hứa thôi! Huống hồ chuyện này không phải Mị Âm uyển làm, sát thủ Mị Âm uyển căn bản không ra tay!” Tuy rằng không muốn giải thích, nhưng cũng không muốn người khác đem tội lỗi đổ lên đầu Mị Âm uyển.

“Muội muội! Thật không phải ngươi sao?” Thiên Thanh Tuyết nhìn Thiên Thanh Hoàng, trong ánh mắt mang theo một tia xem kỹ cùng sắc bén, chỉ có Thiên Thanh Hoàng biết ánh mắt nàng ta có ý tứ gì.

Thiên Thanh Hoàng không thích nhất chính là cái gọi là tỷ tỷ này, cười lạnh nói: “Ngươi hiện tại không phải hẳn nên vui vẻ sao? Thái tử đã chết, ngũ hoàng tử sẽ có khả năng trở thành thái tử, mà Ngũ Hoàng phi ngươi so với quanh co lòng vòng câu dẫn, thì đây chẳng phải là miếng bánh từ trên trời rơi xuống sao? Ngươi còn quan tâm Thái tử làm gì?”

Dứt lời, Thiên Thanh Hoàng rõ ràng thấy trong mắt Thiên Thanh Liên hiện lên ghen tị cùng hận thù, ý cười trên mặt càng thêm rõ ràng, tỷ muội hai ngươi cứ thoải mái mà đi đấu đi!

Đồng thời, ở Thượng Quan gia cũng có người đang đoán mò!

“Các ngươi nói có phải hay không là cái lệnh truy sát kia a?” Thượng Quan Ức nói.

“Cũng có thể, bằng không vì sao ở lúc sứ thần tiến cung mới giết thái tử ca ca, cái này không phải là ngăn cản hòa thân sao?” Tư Đồ Vãn Nguyệt nói, trên mặt trầm tĩnh như nước lại thêm thâm trầm; trong hoàng cung có nhiều công chúa như vậy, các nàng sở dĩ được sủng ái không chỉ bởi vì có mẫu hậu, mà càng bởi vì có một Thái tử ca ca. Mà nay Thái tử đã chết, các nàng như mất đi một bảo núi làm chỗ dựa. Nếu như Ngũ hoàng tử Tư Đồ Dực thượng vị, chỉ sợ các nàng sẽ không còn ngày tốt như vậy mà sống. Ngay cả Hoàng hậu hiện tại cũng tựa hồ sẽ già đi rất nhiều.

“Chúng ta có nên nói cho Hoàng Thượng không?” Thượng Quan Ức lời này vừa nói ra, không khí nhất thời trầm xuống.

Nói ra chân tướng? Mị Âm uyển thế lực thế nào các nàng cũng không rõ, nhưng bọn họ lại có thể làm cho tứ quốc hoàng thất kiêng kị, làm sao các nàng có thể chống lại? Hơn nữa các nàng cũng có khả năng bởi vì để lộ bí mật mà bị đuổi giết. Nhưng một quốc gia Thái tử cứ như vậy mà bị giết, các nàng sao có thể để yên? Huống hồ Thái tử ca ca là thân thích cùng biểu ca của bọn họ, nếu để hắn hàm oan mà chết, thì lương tâm bọn họ có thể yên?


“Đều do Thiên Thanh Hoàng ngu ngốc xấu nữ kia! Nếu không phải nàng ta cứng rắn cùng Thái tử ca ca đánh đố, thì cũng sẽ không có sự tình hôm nay!” Tư Đồ Văn Thiên vẻ mặt oán hận. “Chúng ta hiện tại nên làm gì bây giờ?” Thượng Quan Hồng cũng không có cách nào, hảo hữu nhiều năm đột nhiên chết đi, hắn cũng rất đau lòng.

“Nếu như nói cho Hoàng Thượng, chúng ta không chừng nhất định phải chết, lại không thể giúp Thái tử biểu ca báo thù, hơn nữa không chừng còn có thể liên lụy người thân!” Thượng Quan Ức lo lắng nói.

“Nếu không thể nói cho Hoàng Thượng, chúng ta tự giúp Thái tử ca ca báo thù được không? Dù sao cũng là Thiên Thanh Hoàng gây họa, chúng ta chỉ cần giết Thiên Thanh Hoàng là có thể vì Thái tử ca ca báo thù, như vậy cũng không tính trái với ước định!” Tư Đồ Văn Thiên nói.

“Không được! Đừng quên còn có Mị Âm uyển!” Tư Đồ vãn Nguyệt không đồng ý nói.

“Mị Âm uyển sở dĩ giết Thái tử chỉ là vì khế ước, nhưng trên khế ước cũng không ghi chúng ta không thể báo thù, còn có Thiên Thanh Hoàng là loại người nào? Chẳng lẽ người của Mị Âm uyển mỗi ngày đều bảo hộ nàng?” Thượng Quan Ức nói, nhất thời đánh mất băn khoăn cuối cùng trong lòng mấy người.

“Đúng vậy! Cái nữ nhân ngu ngốc kia không quyền không thế, Mị Âm uyển làm sao có thể lúc nào cũng bảo hộ nàng, chỉ cần tìm một sát thủ giết nàng là tốt rồi, một thứ nữ không được sủng, chết không chừng cũng không ai biết!” Tư Đồ Văn Thiên nét mặt biểu lộ một chút âm hiểm cười cười, tựa hồ đã muốn thấy bộ dáng Thiên Thanh Hoàng chết đi.

“Ta đồng ý!”

“Hảo! Liền làm như vậy đi! Ám vệ của chúng ta không thể dùng, xuất tiền mua đi!”


“Nhưng là trừ bỏ Mị âm uyển ra thì còn nơi nào khác có sát thủ sao?” Cái tên Mị âm uyển rất nhiều người nghe xong đều khiếp đảm, Mị Âm uyển sát thủ có thể nói thiên hạ đệ nhất.

“Có!” Thượng Quan Hồng sắc mặt rùng mình, phun ra hai chữ làm người ta kinh hãi: “Huyết Vực!”

“Không được!” Tư Đồ Vãn Nguyệt lập tức phủ quyết, phải biết rằng Huyết Vực sát thủ quả thật lợi hại, nghe nói không có người bọn họ giết không được; nhưng Huyết Vực là sát nhân cuồng ma, người người đều tàn bạo thị huyết, ngay cả Hoàng Thượng cũng không dám trêu chọc.”

“Hoàng tỷ chính là quá mức cẩn thận, ngươi cứ như vậy thì vĩnh viễn không thể vì hoàng huynh báo thù! Hoàng huynh đột tử, chúng ta lại để hung thủ nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, ngươi muốn làm hoàng huynh thất vọng sao?” Tư Đồ Văn Thiên vẻ mặt phẫn nộ cùng bất mãn.

“Hoàng muội, ta…” Tư Đồ Vãn Nguyệt còn muốn nói, nhưng đã không còn người nguyện ý nghe.

“Cứ định như vậy!” Thượng Quan Ức giải quyết dứt khoát. Lúc này vì một lòng muốn báo thù, mà bọn họ không biết, quyết định này chính là đã kéo tất cả lên tử lộ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.