Đọc truyện Từng Bước, Từng Bước Quên Đi Anh – Chương 12
Việc gặp gỡ giữa người với người chính là hữu hạn, vậy nên nhân duyên là mối ràng buộc duy nhất nếu muốn ở bên nhau. Chỉ tiếc duyên phận cũng có ba bảy đường, chưa chắc mối duyên đó chẳng phải là nghiệt duyên. Dù cơ may xác suất trúng giải rất cao đi nữa, bạn cũng có thể số phần trăm ít ỏi còn lại.
— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —–
Quả nhiên cô đoán không sai, khi vừa bước chân vào phòng làm việc, đã thấy Phan Hạo ngồi dưới bàn của cô.
Ánh mắt chuyên chú đang nhìm đống tài liệu trên bàn, dường như chỉ sợ mình bỏ sót chữ nào của nó vậy.
Cô bước đến ngồi xuống ghế, ánh mắt rơi trên sấp giấy lộn xộn.
Công ty Thiên Hoàng?
Cô đã từng nghe nói đến công ty này, trong giới thương nghiệp, đây hoàn toàn là một công ty thần bí. Tất nhiên không phải nó làm việc thần bí, mà là chủ nhân của nó cực kì là một điều bí mật.
Công ty này là một nhánh của tập đoàn lớn bên Mỹ thuộc khu vực Châu Á, nghe đâu, tập đoàn bên kia do hoa kiều thành lập, những năm 60-70, khá nhiều di dân qua đó, họ là một trong những người đầu tiên.
Sau này, họ về cố hương thành lập Thiên Hoàng, cả hệ thống chủ yêu là hoạt động trong ngành địa chất, khai khoáng.
Làm ăn ngày càng có qui tính, rồi dần dần mở rộng trở thành nổi tiếng trên thế giới, là tập đoàn hoàng kim ai cũng muốn được tiến vào làm việc.
Còn Thiên Hoàng chính là một gốc như vậy mà thành lập, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ lấn sang cả ngành đầu tư xây dựng, nhưng đó là những công trình lớn, trực thuộc qui mô quốc gia. Như thế về đảm bảo an toàn danh tiếng, vừa có thể nâng cao bộ mặt công ty.
KHông phải nhận xét khách quan nhưng những công trình mà Thiên Hoàng thầu đều được đầu tư một cách tỉ mỉ, vẻ đẹp của nó tùy thuộc vào từng mục đích mà có nét đặc trưng riêng.
Các công ty khác rất muốn lôi kéo Thiên Hoàng về hợp tác, cô cũng từng có ý định như vậy.
Nhưng đáng tiếc, tánh khí công ty rất cao, ít chịu cùng ai làm việc, chủ nhân công ty từ khi thành lập vẫn chưa thấy mặt mũi. Chỉ biết hắn là đời thứ 3 của hoa kiều bên Mỹ.
Cô chưa kịp mở miệng hỏi, Phan Hạo đã lên tiếng trước
_ Lần nào ngoài công ty chúng ta cùng Thành Thế còn có thêm một bên tham gia.
_Là Thiên Hoàng?
_ Phải. Họ rất nhanh mắt, liền thu mua được một nửa khu đất bên khu A.
Ánh mắt Phan Hạo hiện lên vẻ ái ngại, thật sự thì anh đang rất lo lắng về công ty này, chủ yếu là do vị chủ tịch thần thần bí bí kia.
Hắn ta rất nhanh trí, liền âm thầm sai người thu mua đất, trong khi anh cho người điều tra liền phát hiện người này thật chất rất thông minh.
Hắn sợ có người biết tin tức, liền cho mua bán dưới nhiều dạng danh tánh khác nhau, rồi sau đó, chuyển sang tay hắn, một thứ cực kì bí mật.
Nếu không phải mấy hôm trước Mộng Mộng giao cho anh bảng hợp đồng này, anh liền cho người dò thám khu đất thì chắc có lẽ đến lúc công bố, toàn bộ đều đã nằm trong tay hắn ta. Làm cho Thành thế và Nguyễn thị đều ngỡ ngàng.
Có lẽ, đây chính là dạng đối thủ mà anh lo sợ nhất, chúng ta ở ngoài sáng, mọi hành vi đều có thể quan sát được, còn hắn núp sau bóng tối, mọi thủ đoạn tung ra, chúng ta làm sao tránh được.
Mộng Mộng nhìn anh, biết điều anh suy nghĩ, nhưng phương châm của cô là binh đến tướng giặc, hắn đánh một chiêu cô trả lại một đòn.
Cái cô quan tâm là đó giờ vẫn không nghe tin tức của Thiên hoàng có liên quan đến bộ chính trị, vậy làm sao hắn ta biết được thông tin quan trọng này, trừ Thành Thế và cô ra?
Thành Ca đều là do có Thành lão phu nhân một tay nâng đỡ, còn có cơ sở ngầm chống lưng, cô thì nắm được nhược điểm trong tay, vậy nên không có gì lạ.
Nhưng hắn làm sao có thể, thậm chí là sớm hơn cả cô và Thành Ca?