Từng Bước Kinh Tâm Thứ Nữ Hoàng Hậu

Chương 25: Chuyện Của Đích Nữ [Thập Nhất]


Bạn đang đọc Từng Bước Kinh Tâm Thứ Nữ Hoàng Hậu: Chương 25: Chuyện Của Đích Nữ [Thập Nhất]


P/S: Sorry các nàng vì đã post truyện không đúng hạn ọi người, thời gian gần đây quả thật ta rất bận + mạng ở nhà vừa mới bị mami cắt rồi T.T… để post truyện ta phải ra tận tiệm net nên trong khoản thời gian này ta không thể post truyện theo đúng lịch như đã hứa!!! Ta hứa sẽ không bỏ truyện, nhất định cố gắng hết sức khả năng để hoàn thành trong thời gian sớm nhất!
Và ta cũng xin thông báo kể từ ba chương này ta sẽ tạm thời ngừng post truyện trên dienan và tập trung post trên blog cá nhân! Sau khi hoàn thành Quyển 1 ta sẽ post lại trên diễn đàn! Lý do thì là do ta rất bận không có thời gian làm pic mà các trang web khác cứ lấy truyện đi mà không xin phép, chẳng những thế còn không để nguồn + người convert và edit >.”Lý Phúc, chuyện này là sao?”
Dựa theo lệ thường, sau khi phi tần thị tẩm ở Long Dương cung thì sẽ được thái giám đưa trở về tẩm cung. Bởi vì tối nay trong lòng Hạ Kiệt buồn bực nên sau khi hoan ái qua đi, trong lòng vẫn là vô cùng tận trống rỗng, nên nhất thời không để ý đến Lệ chiêu nghi vẫn còn nằm bên cạnh. Cho đến khi Lệ chiêu nghi cả gan làm loạn quên rằng trước giờ hắn không thích người khác đụng chạm, vậy nên Lệ chiêu nghi mới bị đá xuống long sàn. Hạ Kiệt có thể quên, bởi vì hắn là Hoàng thượng, nhưng những nô tài trong Long Dương cung không được phép quên những quy định trong cung!

Trong lòng Lý Phúc kêu khổ không thôi, nhìn Lệ chiêu nghi đang luống cuống tay chân kéo tấm thảm dưới đất còn không quên cho hắn một ánh mắt cảnh cáo, hắn cảm thấy thật là tiến thoái lưỡng nan, nhưng hắn không dám phạm tội khi quân, thành thật nói:
“Hồi bẩm Hoàng thượng, đêm nay trước khi Chiêu nghi nương nương thị tẩm đã nói với nô tài rằng Hoàng thượng đã ân chuẩn cho phép nương nương ngủ lại Long Dương cung.”
“Hừ!”
Hạ Kiệt hừ một tiếng, Lệ chiêu nghi ngay cả thảm cũng không dám kéo, không màng đến cả người không mảnh vải che thân trước mặt thái giám, liên tiếp dập đầu nói:
“Hoàng thượng, nô tài này nói dối, thần thiếp thật không có nói như vậy, hắn đang vu oan thần thiếp, kính xin Hoàng thượng minh giám.”

“Đủ rồi, còn không nhanh chóng che thân thể của ngươi lại.”
Hạ Kiệt nói, ngay cả âm lượng cũng không thay đổi nhưng Lệ chiêu nghi lại có thể cảm giác được lãnh ý, không dám tiếp tục cầu tình, run rẩy lấy thảm lông bao kín thân thể mình.
Chán ghét liếc mắt nhìn Lệ chiêu nghi một cái, Hạ Kiệt bỗng nhiên nghĩ đến, nếu là Đậu Y Phòng, nữ nhân đó gặp phải tình huống này, nhất định sẽ không giống như nữ tữ này sợ hãi đến ngay cả thể diện cũng không cần, bất cứ lúc nào cũng vẫn luôn lạnh nhạt bình tĩnh.
Nghĩ đến đây, Hạ Kiệt giật mình phát hiện hắn lúc nào cũng nhớ đến Y Phòng. Nghĩ đến đêm nay, cho dù là đang hoan ái hắn đều nghĩ đến Y Phòng có thật tình với hắn hay không?
Một bụng tức giận không có chỗ phát tiếc, hắn lười hỏi lại. Dù sao đó đều là đám phi tử đùa giỡn âm mưu quỷ kế, hắn không cần nghĩ cũng đoán được, đơn giản chính là vọng tưởng muốn đặc biệt hơn người để củng cố địa vị trong cung mà thôi.
“Người tới, lôi Lý Phúc ra ngoài phạt ba mươi đại bản, Lệ chiêu nghi phạt ba tháng bổng lộc, giam lỏng mười ngày, lập tức đưa về Minh Nguyệt cung đi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.