Bạn đang đọc Từng Bước Kinh Tâm Thứ Nữ Hoàng Hậu: Chương 15: Chuyện Của Đích Nữ [Nhất]
Tháng bảy, phía nam Đại Hạ vẫn đang hạn hán thì đột nhiên trời giáng mưa to kéo dài không dứt, chín huyện Thập Châu phía nam xảy ra thiên tai lũ lụt. Triều đình nhanh chóng chi một khoản tiền ra chẩn tai và xây dựng đê, cũng phái vài viên quan khâm sai vận chuyển lương thực đến phủ Khai Châu cứu tế nạn dân trước. Nhưng hoạ lớn nhất không phải là thiên tai mà là các quan viên ở các huyện âm thầm cấu kết với quan khâm sai tham ô tiền chẩn tai, tự tiện đem lương thực cứu tế dân chúng ra bán nhằm kiếm một khoảng lãi kết sù, còn lương thực đưa đến dân chúng để chống đói thì đều là những lúa gạo hạ phẩm đã bị mốc meo không còn ăn được.
Dân chúng Dự Châu không còn chịu đựng được, đã viết vạn dân thư không ngại đường dài gian khổ, khẩn cấp chạy đến kinh đô. Thời điểm vào đến cửa thành, đang lúc khốn đốn không biết phải làm sao thì may mắn gặp được thứ xuất Cửu thiếu gia Đậu hầu phủ Đậu Tổ Niên, liền đem vạn dư thư giao cho Đậu Tổ Niên. Đậu Tổ Niên không phụ sự tin tưởng, nửa đêm đánh cổ trống trước cửa cung kêu oan, bởi vậy vụ án tham ô làm nhiễu kỷ cương lớn nhất của Đại Hạ từ khi lập triều tới nay chính thức được mở màn.
Vô số gia tộc thế gia, quý tộc hào môn đều bị cuốn vào vòng xoáy tranh giành vương quyền, thiên hạ lâm vào đại loạn!
Đại Hạ có thông lệ, cách ba ngày lâm triều một lần, bởi vì Đậu Tổ Niên là người đến báo tình hình chẩn tai ở Dự Châu nên cũng được Hạ Kiệt triệu vào triều nghị sự. Sau khi hạ triều Đậu Tổ Niên cầu Hạ Kiệt ân chuẩn cho phép vào hậu cung diện kiến Y Phòng.
Nâng chung trà Ngân Châm(*) mới tiến cống năm nay lên tinh tế thưởng thức, hương trà thơm ngát, lá trà còn ẩn ẩn ánh kim, đúng là thượng phẩm trong cống phẩm, Y Phòng ở nơi này xem ra cũng không tệ, khoé miệng Đậu Tổ Niên lộ ra nụ cười, nói chuyện cũng thoải mái hơn.
“Nương nương nghĩ sao về việc này?”
Đậu Tổ Niên thừa nhận muội muội của hắn ở một số chuyện, luôn có cái nhìn thấu đáo, rõ ràng hơn rất nhiều đại nam nhân tự khoe mình là thông minh.
Y Phòng mím môi cười, con ngươi trong suốt mang theo vài phần trêu đùa, hơi oán trách nói:
“Ca ca cũng đã làm rồi, bây giờ còn đến hỏi muội làm chi.”
Đậu Tổ Niên thấy Y Phòng nói chuyện vẫn giống như trước đây, vẫn ngọt ngào gọi hắn là ca ca, trong lòng không khỏi vui mừng, nhẹ nhàng nói:
“Nói đến việc này cũng là do huynh không phải, nhưng do tình thế lúc đó nguy cấp, khó khăn lắm mới có được cơ hội, nên mới không kịp báo tin cho muội.”
Y Phòng nghiêng đầu nhìn hắn, thần thái vẫn giống như ngày xưa, thiếu nữ xinh đẹp mỉm cười sáng lạng thường hay làm nũng với hắn.
“Tất nhiên muội biết ca ca có chừng mực, nói đến chuyện này tuy rằng đắc tội không ít người, nhưng cũng rất có lợi cho ca ca, cho Đậu gia!”
“Hửm!” Thanh âm Đậu Tổ Niên hơi kéo dài nhìn Y Phòng: “Muội muội có cao kiến gì chăng?”
Y Phòng cười lắc đầu:
“Ca ca đây là đang kiểm tra muội sao. Huynh nhận lấy vạn dân thư, thay dân trị tham quan, tất nhiên những tham quan và những gia tộc thế gia tham dự vào việc này sẽ vô cùng hận huynh. Nhưng thay vào đó huynh lại có được danh tiếng thanh liêm, được triều đình xem trọng, nhóm nguyên lão tán thưởng, hơn nữa huynh không để ý an nguy bản thân mà đã đến trước cửa cung vì dân chúng đánh cổ trống kêu oan, hành động này của huynh sẽ được các danh sỉ khắp cả nước khen ngợi ca tụng, cũng làm cho trưởng lão Đậu gia chú ý, có cơ hội trổ tài, vì sao lại không làm. Huống chi việc này liên luỵ đến rất nhiều người, đã khiến cho dân chúng lầm than, với tính cách Hoàng thượng không chấp nhận được một hạt cát trong mắt, vô luận như thế nào cũng sẽ không bao che tham quan. Hoàng thượng không phải hôn quân vì giữ thể diện, nghĩ cho đại cục mà không để ý đến con dân.”
Một câu cuối cùng Y Phòng vô cùng chắc chắn.
Đậu Tổ Niên nhìn gương mặt rạng rỡ của Y Phòng có chút đăm chiêu hỏi:
“Muội muội, không phải muội đã…..”
Y Phòng hơi sững người, nàng hiểu ý Đậu Tổ Niên, trong mắt nàng mang theo chút thần bí nhưng cũng không giải thích chỉ nhẹ lắc đầu.
Đậu Tổ Niên cũng không tiếp tục truy hỏi, chuyện Hậu cung phi tần của Hoàng thượng, không phải là chuyện mà một thần tử như hắn có thể hỏi đến.
Đậu Tổ Niên liền nói sang chuyện khác:
“Phụ thân có gửi lời bảo huynh hỏi muội, tuyển tú lần này có tiến hành nữa không? Bảo muội nghĩ cách có được tin tức chính xác báo lại cho họ biết.”
Y Phòng ngạc nhiên nói: “Tuyển tú chính là thông lệ của triều đình sao lại không tiến hành.”
Đậu Tổ Niên nghĩ Y Phòng tuy rằng thông minh nhưng cũng chỉ là phi tần trong hậu cung, hậu cung thì không được tham gia chính sự, sáng nay trên triều thương nghị chuyện này, chắc là muội muội vẫn chưa biết, bèn lên tiếng giải thích:
“Sáng nay Hoàng thượng đã hạ chỉ, nói rằng việc quan trọng hiện nay là nghĩ cách xử lý thiên tai, trừng trị tham quan, người đang tiến hành pháp chế chính trị, lúc này sao còn có thể nghĩ đến việc hưởng lạc, tuyển tú lần này sẽ tạm thời hoãn lại. Nhưng theo ý của Hoàng thượng tựa hồ không chỉ là tạm dừng, dường như có ý là muốn bãi bỏ luôn tuyển tú lần này.”