Đọc truyện Tu Tiên Tại Đấu La – Chương 72: Chiến Hải Hà
Thế nhưng, có vẻ như điều này Mục sớm đã biết, cho nên trong lúc dùng Kỳ Lam Thương công kích Hải Hà, hắn đã sớm đem Nhật Nguyệt Song Kiếm thả ra, còn hai tay liền liên tục bấm ra mấy cái pháp quyết.
“Nhật Nguyệt Tề Huy!”
Lời vừa ra, một lượng lớn linh lực trong người Mục liền bị rút đi, sau đó truyền vào trong pháp bảo Nhật Nguyệt Song Kiếm.
Ngay lập tức, hai thanh cự kiếm liền phát ra hai luồng ánh sáng, một lam, một đỏ, tiếp đó thì biến mất, để lại hai cái hư ảnh mặt trời và mặt trăng, uy áp tỏa ra vô cùng khủng bố.
“Đi!” Mục hô lên một tiếng, tay phải lập tức chỉ về phía Hải Hà.
Lời vừa dứt, hai cái hư ảnh mặt trời và mặt trăng lập tức lao thẳng xuống, đánh vào thân thể to lớn do vũ hồn chân thân tạo thành của Hải Hà.
Ầm…
“Á… Á…”
Cùng với tiếng nổ của công kích, Hải Hà kêu lên một tiếng đau đớn…
Chưa dừng lại ở đó, Mục lập tức thi triển một cái thần thông khác…
“Phệ Huyết Lĩnh Vực!!!”
Ngay tức khắc, trong phạm vi 10 dặm xung quanh Mục, một cái lĩnh vực khủng bố đã lan ra, bao trùm lấy hết thảy.
Sở dĩ Mục làm như vậy là bởi vì Hồn Thánh quả thực rất mạnh, cho nên hắn muốn bào mòn sinh lực của Hải Hà, chính vì vậy mà hắn chỉ tập trung lĩnh vực lên trên người Hải Hà, điên cùng hút lấy máu tươi, không hề để tâm tới những người bên trong phạm vi của lĩnh vực.
Thần thông vừa ra, chỉ thấy trên cơ thể khổng lồ do vũ hồn chân thân tạo thành của Hải Hà, vô số máu tươi liên tục bốc lên, tạo thành một đám huyết vụ bao bọc lấy hắn, sau đó thì bay lên phía trên, nhanh chóng chui vào cơ thể Mục.
Cảm nhận được máu huyết trong cơ thể đang điên cuồng thoát ra, Hải Hà lập tức hoảng sợ, nhanh chóng thi triển hồn kỹ phòng ngự.
“Đệ Nhị Hồn Kỹ – Đại Hùng Hộ Thân!”
Tiếp đó, Hải Hà lại thi triển tiếp một cái hồn kỹ tấn công…
“Đệ Tam Hồn Kỹ – Định Vị Truy Tung!”
Lời vừa ra, Hải Hà liền mở cái miệng gấu to tướng, đỏ lòm như cái chậu máu ra, một lượng lớn hồn lực liền tập trung lại, chưa tới ba hơi thở liền bắn ra…
Ầm…
— QUẢNG CÁO —
Một luồng kim quang từ trong miệng của Hải Hà lập tức phóng lên trời, bay thẳng về phía Mục.
Mắt thấy công kích sắp đến, Mục nhanh chóng lấy ra Thanh Lôi Kiếm, sau đó thì lượn sang một bên.
Thế nhưng, hồn kỹ Định Vị Truy Tung của Hải Hà lại có khả năng thao túng, truy đuổi theo mục tiêu đã định vị trước, chính vì thế mà cho dù Mục có tránh né đi chỗ nào thì nó cũng lập tức bám theo, điên cuồng truy đuổi.
Mục tất nhiên cũng không phải người ngu, rất nhanh hắn đã nhận ra được điểm này.
Chính vì thế mà Mục liền đưa một tay ra, triệu hoán Nhật Nguyệt Song Kiếm bay trở về, tay còn lại thì đưa vào trong túi trữ vật, lấy ra Thanh Giao Kỳ.
Thanh Giao Kỳ vừa ra, Mục nhanh chóng đem một lượng lớn linh lực truyền vào, khiến cho nó lớn lên thêm mấy lần.
Trong lúc Mục đem linh lực truyền vào bên trong Thanh Giao Kỳ, Nhật Nguyệt Song Kiếm cũng đã bay đến bên cạnh bên hắn.
Grào… ooo…
Một tiếng long ngâm vang lên, theo sau đó là một đầu giao long cực lớn xuất hiện.
Bởi vì hiện tại Mục là một tên tu sĩ Kết Đan Trung Kỳ, cho nên lượng linh lực cực kỳ dồi dào, chính vì vậy mà ngay khi hắn kích hoạt Thanh Giao Kỳ, kiện pháp khí này liền hóa thành một đầu giao long khổng lồ, thân dài hơn 100 trượng, trông vô cùng sống động.
Giao long vừa ra, theo sự điều khiển của Mục, nó nhanh chóng lao đến luồng kim quang đang bắn thẳng về hướng này.
Ầm…
Một chấn động cực mạnh liền xuất hiện, công kích của Hải Hà đã bị đầu giao long kia đánh nát, biến thành một đống ánh sáng lấp lóe, liên tục rơi xuống đất.
Chưa dừng lại ở đó, sau khi đã đánh nát công kích của Hải Hà, đầu giao long kia liền lập tức lao thẳng xuống, nhắm về phía Hải Hà mà tấn công.
Mắt thấy tình hình không ổn, Hải Hà trong trạng thái vũ hồn chân thân liền lập tức thi triển hồn kỹ đáp trả.
“Đệ Nhất Hồn Kỹ – Đại Lực Kim Cương Chưởng!”
Lời vừa ra, Hải Hà lập tức ngưng tụ hồn lực ở hai tay, sau đó thì đánh lên phía trên, một cái cái bàn tay gấu khổng lồ liền bay lên.
“A… A… A…”
Theo từng tiếng hô của Hải Hà, tốc độ xuất chiêu của hắn ngày càng nhanh, mặc kệ cho hồn lực cùng máu tươi của bản thân đang dần dần hao tổn.
Sau vài hơi thở, đầu giao long cũng đã lao xuống, đối đầu với gần một ngàn chưởng ấn của Hải Hà.
— QUẢNG CÁO —
Ầm… Ầm… Ầm…
Lại một tràng âm thanh vang lên, kéo theo đó là sự chấn động cực mạnh lan ra khắp nơi.
Bởi vì nhận lấy vô số chưởng lực của Hải Hà, đầu giao long kia liền bắt đầu có dấu hiệu nứt vỡ, cơ hồ là sắp không chịu được lâu.
Mục tự nhiên cũng biết điều này, một kiện đỉnh cấp pháp khí chắc chắn sẽ không thể làm Hải Hà bị thương, cho nên hắn cũng đã có chuẩn bị.
Rắc… Rắc… Rầm…
Ngay sau tiếng nứt vỡ của đầu giao long, thân thể của nó sau khi nhận phải công kích kế tiếp thì liền vỡ nát, tạo thành vô số mảnh vỡ màu lam rơi xuống, trông vô cùng đẹp mắt.
Cùng lúc đó, Mục hô lên: “Nhật Nguyệt Thần Luân!”
Lời vừa ra, Nhật Nguyệt Song Kiếm liền đã hóa thành hai cái hư ảnh mặt trời và mặt trăng…
Tiếp đó, hai cái hư ảnh này lập tức kết hợp lại, tạo thành một vầng sáng đan xen hai màu đỏ lam, trông rất giống với một cái Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thu nhỏ.
“Đi!” Mục hô lên.
Lời vừa ra, Nhật Nguyệt Thần Luân với một tốc độ cực kỳ kinh khủng đã lao xuống, nhắm thẳng đến cái đầu của Hải Hà mà đánh tới.
Nhận thấy một công kích khủng bố, Hải Hà trong lòng đột nhiên dâng lên một nỗi sợ vô hình, lập tức, hắn nhanh chóng thi triển cái hồn kỹ phòng ngự duy nhất của bản thân.
“Đệ Nhị Hồn Kỹ – Đại Hùng Hộ Thân!”
Cũng ngay khoảnh khắc đó, ngay khi cái hồn kỹ thứ hai của Hải Hà vừa được kích hoạt, Nhật Nguyệt Thần Luân cũng đã lao xuống, chỉ cách một chút nữa là sẽ xảy ra va chạm.
Rầm… Rầm… Rầm…
Va chạm vừa xảy ra, vô số tiếng nổ liền vang lên, khiến cho một vùng rộng lớn xung quanh chấn động liên hồi, cơ hồ một ngọn núi tuyết gần đó còn xảy ra tuyết lở.
“Á… Á… Á…”
Bên dưới đống bụi đất, thanh âm thảm thiết của Hải Hà vang lên, tiếng la lớn đến nỗi phải làm cho người vốn có thần thức cường đại như Mục cũng phải nhíu mày.
Lúc này, do ảnh hưởng của Nhật Nguyệt Thần Luân, cho nên ở dưới mặt đất, một bên thì trở thành băng phong tuyệt địa, bên còn lại thì trở thành biển lửa vô tận, sức nóng kinh người.
— QUẢNG CÁO —
Tại vị trí trung tâm, Hải Hà lúc này mặc dù vẫn còn duy trì được trạng thái vũ hồn chân thân, nhưng cũng không khá hơn là bao.
Chỉ thấy một bên người của hắn đã vị đóng trong lớp băng dày, bên còn lại, lớp lông dày cũng đã bị thiêu rụi, cả thân người biến thành một đống thịt nướng.
Sau khi ăn phải một kích này, có lẽ vì quá đau đớn, cho nên Hải Hà liền phát điên, liên tục gầm lên: “Khốn kiếp, khốn kiếp, ta muốn ngươi phải chết…”
“Đệ Tứ Hồn Kỹ – Trọng Lực Tăng Cường!”
“Đệ Lục Hồn Kỹ – Đại Lực Kim Cương Hống!”
Lời vừa ra, hai cái hồn hoàn thứ tư và thứ sáu dưới chân của Hải Hà liền phát sáng lên, hồn lực cũng vì thế mà bạo tăng, cơ hồ là khiến không khí xung quanh đều trở nên vặn vẹo.
Mắt thấy Hải Hà muốn thi triển hồn kỹ gia tăng trọng lực, Mục liền đem Thanh Lôi Kiếm thu hồi, nhanh chóng nhảy xuống đất.
Ngay khi vừa Mục vừa tiếp đất, một tiếng rống kinh khủng liền vang lên…
Hống… Hống… Hống…
Chỉ thấy ở phía đối diện, Hải Hà trong trạng thái vũ hồn chân thân đã thi triển ra hồn kỹ thứ sáu của bản thân, lập tức liền vận chuyển hồn lực tập trung tại vùng cổ, rống lên một tiếng dài…
Hống… Hống… Hống…
Càng ngày, tiếng rống của Hải Hà càng tăng, cơ hồ là trong phạm vi 100 trượng quanh hắn, mọi thứ đều bị tiếng rống này chấn nát, trở thành bột mịn, thậm chí một ngọn núi tuyết gần đó cũng vì tiếng rống này mà sụp đổ, băng tuyết liên tục rơi xuống.
Quả thực, cái hồn kỹ này của Hải Hà quả nhiên bá đạo, ngay khi thi triển ra, đã làm Mục bị thương.
Phốc… Phốc… Phốc…
Mục liên tiếp phun ra ba ngụm tiên huyết, chưa hết, hai khóe mắt của hắn đã bắt đầu rỉ máu, còn hai lỗ tai, mặc dù trước đó hắn đã đem thính giác phong bế nhưng vẫn bị tiếng rống kia truyền vào, khiến cho cả đầu cực kỳ đau đớn, giống như là lấy một tảng đá thật lớn đập vào đầu.
Bởi vì đau đớn quá mức, cho nên Mục không tự chủ mà liền ngã xuống đất, miễn có thể bảo trì thanh tỉnh.
Mắt thấy tình hình không ổn, Mục liền vận chuyển Đại Diễn Quyết, nhanh chóng củng cố lại thần thức, chống lại tiếng rống kia, trong lúc vận công, hắn còn cầm mấy viên đan dược nuốt vào, hy vọng phần nào có thể giảm đi thương thế.
Qua một lúc sau, Hải Hà liền dừng việc rống lại…
Qua một cái nháy mắt, dưới trạng thái vũ hồn chân thân, Hải Hà lập tức lao đến vị trí mà Mục đang ngồi, cái miệng gấu mở ra hết cỡ, cơ hồ là muốn ăn tươi nuốt sống Mục.
.