Đọc truyện Tu Tiên Tại Đấu La – Chương 60: Lang Nhân
1 tháng sau…
Canh Tân thành…
“Nhanh lên, các ngươi còn lề mề nữa thì đừng có mơ nhận tiền công.” Một trung niên cao lớn nói to.
“Vâng, ông chủ!” Mấy người ở phía sau liền đáp lại.
“Được rồi, xuất phát!” Vị ‘ông chủ’ kia liền hô lên.
Ngay sau đó, cả một đoàn người cùng xe ngựa liền rời khỏi Canh Tân thành, hướng phía Bắc mà đi.
***
Lại nói một chút, vị ‘ông chủ’ vừa ra lệnh cho đoàn người xuất phát kia, kỳ thực cũng chính là người đã bán 4 khối kim loại cho Mục.
Sở dĩ vào lúc này, vị ‘ông chủ’ này phải rời khỏi Canh Tân thành, chính là vì hắn phải đi thu mua một lượng lớn kim loại để mang về bán.
Cơ mà, nói đi cũng phải nói lại.
Mặc dù cửa hàng của vị ‘ông chủ’ này không lớn, nói chính xác thì là nhỏ, nhưng trong 1 tháng mà hắn đã bán hết số kim loại thì thật sự không thể tin được, dù sao thì lúc bình thường, muốn bán hết số kim loại trong cửa hàng là cực kỳ lâu, chí ít cũng phải nửa năm.
Về phần tại sao cửa hàng này lại bán hết hàng nhanh như vậy…
Đáp án chính là người đang ngự kiếm phi hành ở trên trời – Mục.
Kỳ thực, sau khi đã có 3 khối thượng phẩm Trấn Hồn Thạch cùng 1 khối Huyết Tinh, Mục cũng đã nhiều lần đến cửa hàng này quan sát, nhưng lần nào cũng vậy, hắn lúc nào cũng tay không mà trở về.
Chính vì thế mà hằng ngày, Mục bằng vào thuật dịch dung của bản thân mà cải trang thành vô số người khác, liên tục hỏi mua kim loại của cửa hàng này.
Cũng vì vậy mà mới có chuyện toàn bộ kim loại đã bán sạch trong vòng 1 tháng.
Sở dĩ Mục làm như vậy là bởi vì, hắn muốn tìm ra nơi mà cửa hàng này đã thu mua kim loại, từ đó có thể gia tăng tỉ lệ của việc tìm kiếm Trấn Hồn Thạch, cũng như là Huyết Tinh.
Lại nói, tại sao Mục không đến trực tiếp hỏi vị ‘ông chủ’ này về nơi đã mua kim loại?
Đáp án chính là… ngu ngốc.
Làm một tên thương lái, không đời nào mà có người lại chịu chỉ ra nơi cung cấp nguồn hàng, như thế chẳng khác nào tự chặt đứt con đường sự nghiệp của bản thân.
Tất nhiên, Mục có thể sử dụng vũ lực để tra hỏi, thế nhưng nếu làm như thế, đối phương có thể sẽ chỉ sai vị trí.
Đợi đến lúc mà Mục quay về hỏi tội thì đối phương có thể đã thuê người đối phó hắn rồi, căn bản là không có một chút lợi ích nào.
— QUẢNG CÁO —
***
Tại một mảnh rừng nào đó tại Tinh La Đế Quốc…
Lúc này đã là ngày thứ 7 kể từ lúc rời khỏi Canh Tân thành, sắc trời cũng đã tối, đoàn người của vị ‘ông chủ’ kia cũng đã chuẩn bị nơi dừng chân xong, đang chuẩn bị nấu thức ăn.
Về phần Mục, hắn lúc này chính là đang ở trên một cái cây gần đó.
***
Nửa đêm…
Tại trên một cành cây, vốn đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, Mục liền mở đôi mắt đỏ ra, khẽ nhíu mày, hướng về phương xa mà nhìn.
Ở phía dưới, đoàn người của vị ‘ông chủ’ kia vẫn đang ngủ, bên ngoài thì có các hồn sư đứng gác, thoạt nhìn thì trông có vẻ rất an toàn, thế nhưng…
Hú… Hú… Hú…
Một tiếng sói tru dài vang lên, ngay lập tức liền đã đánh thức cả đoàn người.
“Có hồn thú tập kích, tất cả nâng cao cảnh giác!” Một vị hồn sư đang gác đêm hô lên.
Lời vừa ra, tất cả những hồn sư còn lại liền ngưng thần cảnh giác, vũ hồn cũng được triệu hoán ra, ánh sáng của hồn hoàn cũng vì thế mà làm một vùng xung quanh đó rực sáng.
Ở phía trên cao, Mục thầm nghĩ: “5 tên Hồn Vương, 10 tên Hồn Tông, xem ra là lành ít dữ nhiều rồi.”
Quay trở lại hiện tại…
Ngay sau khi đoàn người của vị ‘ông chủ’ kia hoàn toàn tỉnh lại, ở bốn phía xung quanh, trong một màn đen kịt, vô số đôi mắt màu đỏ liền xuất hiện, số lượng lên đến phải hơn một trăm.
“Mau nhìn, là Lang Nhân.” Một tên hồn sư hô lên.
“Thực sự là… Lang Nhân.” Vô số người liền sợ hãi kêu lên.
***
Lại nói một chút, tại Đấu La Đại Lục, ngoài việc có nhân loại và hồn thú cùng tồn tại ra, còn còn một số chủng tộc đặc biệt khác, Lang Nhân chính là một trong số đó.
Theo như đồn đoán của nhiều người, Lang Nhân chính là sự lai tạp giữa nhân loại và hồn thú thuộc loài sói.
Sở dĩ nói như vậy là bởi vì, hình dạng của Lang Nhân cực kỳ giống với nhân loại.
— QUẢNG CÁO —
Từ phần thắc lưng trở xuống, Lang Nhân hoàn toàn không khác gì là một nhân loại bình thường, đều có hai chân, thậm chí, nếu như chỉ nhìn chân thôi thì căn bản không thể phân biệt được đâu là Lang Nhân, đâu là nhân loại.
Về phần từ thắt lưng trở lên, Lang Nhân được bao phủ bởi một lớp lông màu xám hoặc xám đen.
Cái đầu thì hoàn toàn giống với của hồn thú loài sói, hai cánh tay đều sử hữu móng vuốt sắc nhọn.
Cơ mà còn chưa hết, điểm đặc biệt của Lang Nhân nằm ở chỗ, chúng chỉ toàn bộ đều là con đực, không có con cái, từ xưa đến nay chưa hề có ngoại lệ nào cả.
Chính vì vậy, để có thể phát triển số lượng bầy đàn, Lang Nhân luôn tìm kiếm nhưng thôn xóm hoặc những đoàn người dừng chân trong rừng, mục đích thì chỉ có một…
Nam thì giết rồi ăn thịt, nữ thì bắt về để làm công cụ sinh sản, sau khi sinh xong thì cũng bị bọn chúng ăn thịt.
Cũng bởi vì điều này mà người dân của hai đại đế quốc đều sống trong lo sợ, tiếng xấu của Lang Nhân cũng vì thế mà được lan đi rất xa.
(Tác: ông nào không biết Lang Nhân thì cái chủng tộc này đã xuất hiện trong nguyên tác của Đấu La Đại Lục, chứ không phải tại hạ chế ra đâu nha :v)
(Tác: ông nào muốn xem cảnh đánh nhau với Lang Nhân thì xem tập 160 của hoạt hình nha :v)
***
Quay trở lại hiện tại…
Đoàn người của vị ‘ông chủ’ kia đã hoàn toàn bị Lang Nhân bao lấy, căn bản là không còn đường thoát.
Đối mặt với một số lượng lớn Lang Nhân như vậy, 15 tên hồn sư được thuê để bảo vệ hàng hóa kia, sắc mặt đều trắng bệch, không còn một chút máu.
Dù sao thì đám Lang Nhân này có đến hơn 100 con, mà bên này chỉ có 15 người có thể chiến đấu, vừa nhìn vào là đã biết kết quả của cuộc chiến này.
Gào… Gào… Gào…
Đối diện với đoàn người, đám Lang Nhân liền không thể kiềm chế nổi sự khát máu, rất nhanh liền đã có vô số con đã lao vào…
“Đệ Nhất Hồn Kỹ – …” x15
“Đệ Nhị Hồn Kỹ – …” x15
“Đệ Tam Hồn Kỹ – …” x15
“Đệ Tứ Hồn Kỹ – …” x15
“Đệ Ngũ Hồn Kỹ – …” x5
Liên tiếp từng tiếng hô vang lên, theo sau đó là vô số hồn kỹ được kích hoạt, chiến ý của 15 tên hồn sư kia cũng vì thế mà tăng cao.
— QUẢNG CÁO —
Thế nhưng…
Á…
Một tiếng hét thảm thiết vang lên, cơ hồ làm khiến cho đám hồn sư đang cật lực chiến đấu kia cũng phải phân tâm, quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy ở phía xa, một đầu Lang Nhân đã bắt được một tên thanh niên cao lớn, cái miệng rộng của nó nhanh chóng đã ngoạm đứt đầu của tên thanh niên xấu số kia…
Phụt… Phụt… Phụt…
Bởi vì phần cổ là nơi tập trung rất nhiều động mạch của con người, cho nên sau khi bị ngoạm đứt đầu, phần vết thương của tên thanh niên kia liền bắn ra vô số tia máu, cơ hồ là đã biến một vùng xung quanh đó thành huyết vụ.
Về phần đầu Lang Nhân kia, sau khi đã nuốt cái đầu người vào bụng, hai tay nó liền thả ra, ném cái xác không đầu sang một bên, cả thân thể bật nhảy lên trên không trung, nhắm thẳng đến một người khác.
Thấy một màn huyết tinh như vậy, mặc dù đã trải qua nhiều lần sinh tử, nhưng 15 tên Hồn Sư kia vẫn không nhịn được mà run người vài cái, trong phút chốc liền bị phân tâm.
Thế nhưng, trong lúc chiến đấu, nhất là vào những lúc sinh tử như thế này, phân tâm chính là điều tối kỵ.
Cũng bởi vì thế mà…
Phập…
Một tên Hồn Tông trong số 15 tên hồn sư đã bị một đầu Lang Nhân đâm một cánh tay xuyên qua ngực, vô số máu tươi chảy xuống, làm cho y phục của tên hồn sư này thấm đẫm mùi máu.
Bởi vì toàn bộ việc này diễn ra quá nhanh, cho nên tên hồn sư xấu số kia còn chưa kịp kêu lên thì hắn đã cảm giác cả cơ thể trở nhẹ bỗng, cơn đau từ vị trí lồng ngực lúc này cũng đã truyền lên đại não.
Á… Á… Á…
Lập tức, tên Hồn Tông này liền kêu lên đau đớn, hai mắt cũng vì thế mà đẫm lệ, khuôn mặt thì trở nên vặn vẹo, trông vô cùng khó coi.
Có điều, còn không đợi hắn la hét xong, đầu Lang Nhân kia sau khi dùng một tay nhấc bổng hắn lên trên không trung, tay còn lại cũng lập tức chuyển động, nhắm thẳng đến cái đầu của tên Hồn Tông kia mà đánh tới.
Phựt…
Một âm thanh lãnh khốc vang lên, tiếp đó…
Bịch…
Một cái đầu bị đánh thành từng mảnh vụng liền rơi xuống đất, trở thành một đống máu thịt, căn bản không còn hình dạng của một cái đầu người..