Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 139: Lôi Kiếp


Đọc truyện Tu Tiên Tại Đấu La – Chương 139: Lôi Kiếp


Qua một đoạn thời gian, mắt thấy Lôi Ảnh vẫn còn đang trầm tư suy nghĩ, Mục dường như đoán được nó đang nghĩ về điều gì, chính vì thế mà hắn liền xoay người lại, hô lên: “Lôi Ảnh!!!”
Nghe thấy Mục gọi, Lôi Ảnh liền từ trong dòng suy nghĩ thoát ra, lập tức đáp: “Sư phụ, người gọi con có…”
Còn chưa đợi Lôi Ảnh nói hết câu, Mục liền chen ngang lời: “Lôi Ảnh, ngươi nên nhớ rằng, ngươi là yêu thú, không phải là hồn thú, chính vì thế mà ngươi cũng không cần phải lựa chọn con đường để đi giống như đầu Hấp Huyết Chu Hoàng kia…”
Đối với tương lai của bản thân, Lôi Ảnh liền lập tức phản ứng.

Chỉ thấy sau khi nghe được lời của Mục, nó liền hỏi lại: “Sư phụ, vậy con sau này sẽ như thế nào?”
“Ngươi sao…?” Mục cười cười.

“Rất đơn giản thôi, chỉ cần ngươi có thể thành công đột phá yêu thú cấp 8…”
“Đến lúc đó, ngươi sẽ có thể hóa thành nhân loại, thực lực sẽ tăng trên diện rộng, không cần phải từ bỏ tu vi…”
Dừng lại một chút, Mục lại tiếp: “Ngoài ra, sau khi đạt tới cấp bậc đó, ngươi sẽ có thể chuyển đổi qua lại giữa thú thân và nhân thân, không hề bị bó buộc như hồn thú…”
Mục liền xoay người về phía Lôi Ảnh, đôi mắt đỏ rực nhìn vào hai mắt của nó, hỏi: “Ta nói như vậy, ngươi đã hiểu chưa?”
“Con đã hiểu rồi, thưa sư phụ!!!” Lôi Ảnh đáp.

“Như thế thì tốt!!!” Mục đáp.

Tiếp đó, hắn lại nói: “Được rồi, dù sao thì nơi này cũng xong việc rồi, ngươi có thể tìm một nơi để tu luyện…”
“Sư phụ, còn đầu Hấp Huyết Chu Hoàng thì sao?” Lôi Ảnh hỏi.

“Cái đó ngươi cũng không cần quan tâm, một mình ta lo là đủ, dù sao thì quá trình lột xác này cũng phải mất mấy năm, cũng không cần phải gấp rút…” Nói rồi, Mục liền phất ống tay áo, ý bảo Lôi Ảnh rời đi.

Nhìn thấy vậy, Lôi Ảnh cũng không có nhiều lời, lập tức cúi người, sau đó thì rời đi.

Về phần Mục, chỉ thấy hắn lập tức sử dụng Phệ Huyết Châu, liên tục truyền máu tươi vào bên trong cái kén màu trắng kia.


“Với số máu tươi này, có lẽ là thời gian lột xác sẽ được rút ngắn…” Mục thầm nghĩ.

***
Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã 2 năm trôi qua…
(Tác: Mục lúc này là 136 tuổi nha :v)
Trong thời gian 2 năm, bởi vì không cần thiết, cho nên Mục đã đem cái Hấp Huyết Trận thu hồi, làm cho đống huyết khí kia tan biến, rất nhanh đã đem khung cảnh xung quanh quay trở lại như ban đầu.

Lúc này, ở bên dưới… — QUẢNG CÁO —
Rắc… Rắc… Rắc…
Đột nhiên, vô số tiếng động lạ liền vang lên…
Chỉ thấy ở bên dưới, giữa một thảm cỏ xanh rờn, một cái kén màu trắng khổng lồ ở phía dưới liền bắt đầu rục rịch, dường như có thứ gì đó sắp chui ra.

Răng rắc… Răng rắc…
Thời gian mười cái hô hấp liền trôi qua…
Rầm…
Một tiếng động cực mạnh liền vang lên…
Ngay sau khi phá nát cái kén, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng liền chui ra khỏi, rất nhanh đã đem toàn bộ cơ thể ra bên ngoài.

Bởi vì trải qua một lần lột xác này, thành ra thân thể của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng cũng xuất hiện rất nhiều điểm khác biệt.

Nếu như chỉ nhìn sơ qua thì cũng đủ để phát hiện, kích thước của đầu hồn thú này nhỏ hơn so với trước kia rất nhiều, cơ hồ là chỉ bằng khoảng một nửa khi trước.

Mặc dù thân thể nhỏ đi, thế nhưng khí tức của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này lại tăng thêm một bậc.


Ngoài ra, thân thể của đầu hồn thú này đã chuyển từ màu đỏ tươi sang màu đỏ thẫm, bên trên còn xuất hiện rất nhiều các đường viền màu đen, trông vô cùng quỷ dị.

Réc… Réc… Réc…
Sau khi đã lột xác thành công, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng liền gầm lền mấy tiếng, sau đó thì ngửa mặt lên trời, hét lớn: “Ha… Ha… Ta cuối cùng cũng đã đạt tới cấp bậc này rồi, lôi kiếp mau tới đây…”
Bởi vì hiện tại đã đột phá đến cấp bậc 10 vạn năm, thành ra đầu hồn thú này có thể nói tiếng người, linh trí cũng được nâng cao một phần.

Chỉ thấy sau tiếng hét của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng, bầu trời liền bắt đầu chuyển đổi…
Vù… Vù… Vù…
Thời gian mười cái hô hấp liền trôi qua, mây đen lúc này cũng đã che kín toàn bộ, cơ hồ là không có một chút ánh sáng nào có thể xuyên qua.

Đùng… Đùng… Đùng…
Vô số tiếng sét liền vang lên, trong chốc lát đã đem một vùng rộng lớn của Tà Ma Sâm Lâm chìm vào trong hỗn loạn.

***
— QUẢNG CÁO —
Ở một góc khác…
Mục lúc này chính là đang ngửa mặt lên trời, thần thức cũng đã được thả ra, liên tục quan sát nhất cử nhất động của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng kia.

Qua một lát, Mục liền nói: “Xem ra là sắp bắt đầu rồi…”
Nói rồi, Mục xoay người về phía sau, hai mắt tập trung lên người của Lôi Ảnh, nói: “Lôi Ảnh, ngươi chú ý cho kỹ vào, về sau ngươi cũng phải đối mặt với lôi kiếp như thế này, thậm chí còn phải đối mặt với lôi kiếp mạnh hơn thế này gấp trăm lần…”
Nghe thấy lời cảnh báo của Mục, Lôi Ảnh liền trở nên nghiêm nghị, đáp: “Vâng, sư phụ!!!”
***

Ở phía bên dưới…
Réc… Réc… Réc…
Sau khi gầm lên mấy tiếng, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng lập tức vận chuyển hồn lực, nhanh chóng đem một lượng lớn máu tươi, ngưng tụ thành một cái vòng bảo hộ cực dày xung quanh bản thân, ngăn chặn mọi loại công kích.

Dù sao thì cũng là hồn thú 10 vạn năm, linh trí cũng không thấp, cho nên đầu Hấp Huyết Chu Hoàng quyết định dồn toàn bộ thực lực của bản thân cho việc phòng thủ, hạn chế thương tổn từ lôi kiếp.

Rất nhanh ngay sau đó…
Rầm… Rầm… Rầm…
Trong nháy mắt, năm tia sét màu trắng liền xuất hiện, ngay lập tức đánh xuống thân thể của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng.

Réc… Réc… Réc…
Mặc dù bị năm tia sét màu trắng kia đánh trúng, thế nhưng do có vòng bảo hộ cực kỳ dày, thành ra đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này cũng không có chịu tổn thương gì.

Có điều, lôi kiếp dù sao cũng là lôi kiếp, mặc dù không thể tổn thương được thân thể của Hấp Huyết Chu Hoàng, thế nhưng nó cũng đã đem vòng bảo hộ kia đánh cho tan nát, bên trên đã xuất hiện ra vô số vết nứt, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ bị đánh nổ.

Đối với tình hình hiện tại của bản thân, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng tự nhiên là hiểu hơn ai hết.

Thành ra sau khi nhận thấy vòng bảo hộ đã xuất hiện hư tổn, đầu hồn thú này lập tức tăng thêm hồn lực cùng máu tươi, nhanh chóng đem mấy cái vết nứt tu sửa.

Có điều, còn không đợi cho đầu Hấp Huyết Chu Hoàng kịp tu sửa lại vòng bảo hộ, lôi kiếp đã đánh xuống.

Đùng… Đùng… Đùng…
Chỉ thấy vào lúc này, một tia sét màu vàng liền xuất hiện, rất nhanh đã lao xuống bên dưới.

Rầm… Rầm… Rầm… — QUẢNG CÁO —
Rắc… Rắc… Đùng…
Cuối cùng, bởi vì tia sét màu vàng này có uy lực mạnh hơn tia sét màu trắng, thành ra nó rất nhanh đã đem vòng bảo hộ của Hấp Huyết Chu Hoàng đánh nổ, thậm chí còn gây sát thương lên trên cơ thể của đầu hồn thú này.


Rầm… Rầm…
Mất đi vòng bảo hộ, lại ăn phải một kích như vậy, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng lập tức bị đánh bay ra một bên, sau khi lăn vài vòng thì mới có thể dừng lại.

Réc… Réc… Réc…
Qua thời gian hai cái hô hấp, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng liền nén đau đớn, cố gắng đứng dậy, trụ vững cơ thể trên tám cái chân.

Có điều, còn chưa kịp để đầu hồn thú này ổn định lại thân thể, lôi kiếp lại tiếp tục đánh xuống.

Lần này giống với lần trước, đều là tia sét màu vàng, chỉ có điều, số lượng đã thay đổi…
Chỉ thấy trong chớp mắt, hai tia sét màu vàng liền lao xuống, rất nhanh đã đánh lên thân thể vô cùng chật vật của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng.

Rầm… Rầm… Rầm…
Réc… Réc… Réc…
Bởi vì trước đó đã bị thương, bây giờ lại ăn phải hai kích khủng bố như vậy, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng liền kêu lên mấy tiếng thống khổ.

Rầm…
Sau khi bị hai tia sét màu vàng kia đánh trúng, bởi vì ba cái chân đã bị đánh nát, thành ra thân thể của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng liền lập tức đổ xuống, hoàn toàn nằm rạp trên mặt đất.

Xì… Xì… Xì…
Phụt… Phụt… Phụt…
Trên người của Hấp Huyết Chu Hoàng, vô số vết thương liền bắt đầu chảy máu, thậm chí còn có nơi còn bắn ra, tạo thành một trận huyết vụ dày đặc.

Rất nhanh, thời gian mười cái hô hấp liền trôi qua, bởi vì vết thương quá nhiều, thành ra trong thời gian ngắn, máu của đầu Hấp Huyết Chu Hoàng này đã lan ra xung quanh, tạo thành một mảng huyết tinh cực lớn.

Lại qua một lúc nữa, sau khi đã ổn định lại một chút, đầu Hấp Huyết Chu Hoàng liền ngửa đầu lên trời, lập tức đem tám con mắt nhìn về phía đám mây đen.

Đùng… Đùng… Đùng….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.