Đọc truyện Tu Tiên Đá Thần – Chương 19: Dược Sư, Đan Dược, phân loại Dược
Thiên Quyền quay về hướng viên đá vừa bay ra, thấy một người trạt tuổi mình nhưng hẳn rất mạnh, vội vàng chạy theo bắt chuyện:
– Vị huynh đệ xin dừng bước, đa tạ huynh ra tay, ta là Thiên Quyền xưng hô huynh như thế nào?
Đá Quý xua tay trả lời:
– Không sao, ta tên Đá Quý nhìn thấy hắn không ưa nên giúp thôi.
Thiên Quyền mở lời mời:
– Huynh có rảnh không, đến Thiên Dược Các của ta đi.
Bây giờ cậu cũng mới vào thành, ban nãy đắc tội với con Thành Chủ với cậu cũng chưa tìm được chỗ ngủ cho tối nay.
Đá Quý gật đầu đồng ý đi theo Thiên Quyền đến Thiên Được Các, vừa đi vừa trò truyện về Dược Sư, Đan Dược, phân loại Dược.
“Đẳng cấp Dược Sư: Dịch Dược, Linh Dược Sư, Hỏa Dược Sư, Kim Dược Sư, Tiên Dược Sư, Thánh Dược Sư, Thần Dược Sư.
Dịch Dược người thường cũng có thể học luyện Dịch Đan.
Linh Dược Sư cần Linh Lực để luyện ra Linh Đan cấp một đến cấp hai.
Hỏa Dược Sư yêu cầu Ngũ Hành Hệ Hỏa để luyện Linh Đan cấp ba với cấp bốn.
Kim Dược Sư cần Hỏa Đan trong Đan Điền luyện Linh Đan cấp năm.
Tiên Dược Sư dùng Hỏa Tiên Cốt luyện Tiên Đan.
Thánh Dược Sư dùng Hỏa Hồn Mệnh luyện Thánh Đan.
Thần Dược Sư chỉ có trong truyền thuyết.”
Đan Dược gồm có Dịch Đan, Linh Đan có năm cấp, Tiên Đan, Thánh Đan, Thần Đan.
Phân loại Dược có Thảo Dược, Linh Dược chia làm năm cấp, Tiên Dược, Thánh Dược, Thần Dược.
Thiên Quyền mười ba tuổi, tu vi Khí Luyện cảnh tầng tám, Huyết Mạch Hỏa Linh truyền thuyết, ngộ tính Ngũ đẳng, đang học Dược Sư đẳng cấp Linh Dược Sư, Nhị Thiếu Chủ của Thiên Dược Các.
Hai canh giờ sau, trước mặt hai người họ là Thiên Dược Các người ra vào tấp nập, nhìn thấy hai người bước vào, người trong Thiên Dược Các cuối đầu với Thiên Quyền:
– Chào mừng, Nhị Thiếu Chủ trở về.
Bọn họ bước đến ý định tiếp đón nhưng Thiên Quyền lại xua tay. Đá Quý đi theo bước vào, mùi Linh Khí thơm mát, làm bản thân cậu muốn hút hết chúng, tạc vào bản giá của tiệm, ngước nhìn giá trị cây Nhân Linh Sâm với Linh Đài.
Bản Giá.
“Thảo Dược: Ba viên hạ phẩm Tinh Thạch.
Linh Dược: Cấp một năm mươi viên hạ phẩn Tinh Thạch
Cấp hai ba viên trung phẩm Tinh Thạch
Cấp ba mười lăm viên trung phẩm Tinh Thạch.
Cấp bốn sáu mươi viên trung phẩm Tinh Thạch,
Cấp năm hai trăm viên trung phẩm Tinh Thạch.
Tiên, Thánh và Thần Dược được đem vào khu đấu giá.”
“Đan Dược giá cả không ổn định”
Đá Quý nhìn xong vẻ mặt vui vẻ lẩm nhẩm.
“Ta phát tài rồi”
Trải qua nhiều lần sinh tử, nhưng cùng lắm chỉ có hạ phẩm Tinh Thạch trong người, cậu tưởng tượng cảnh mình ôm trung phẩm Tinh Thạch, không may bị Thiên Quyền gọi tỉnh:
– Đá Quý huynh, chúng ta đi lên thôi.
Cả hai bước lên lầu.
“Tinh Thạch: hạ phẩm và trung phẩm. Linh Thạch: không phân đẳng cấp rất khí tìm thấy.”
Trên lầu có hai người đang nói chuyện với nhau, một người khoản ba mươi tám tuổi trên tay cầm một viên Linh Đan cấp ba xem xét.
Thiên Quyền từ bên ngoài cửa bước vào nói:
– Cha, chấp sự Lão đây là bạn con mới quen ạ.
Người đàng ông ba mươi tám tuổi là các chủ Thiên Dược Các Thiên Hoàn, đẳng cấp Tiên Dược Sư, còn lão chấp sự Thiên Tá đẳng cấp là Kim Dược Sư.
Đá Quý lên tiếng lấy đồ trong túi ra:
– Thúc thúc với chấp sự lão, cháu muốn bán cây Linh Đài này.
Trên tay cậu là cây Linh Đài, bước đến đưa cho hai người họ xem, cả hai cùng nhau sáng mắt lên, bất ngờ Linh Dược cấp bốn hiện tại bọn họ đang cần.
Hai người quay lại thảo luận, một hồi sau Thiên Hoàn bước tới nói:
– Tiểu tử, thúc thúc đưa cháu bảy mươi viên trung phẩm Tinh Thạch cộng thêm Thiên Bài được giảm bốn mươi phần trăm khi mua Đan Dược và Thảo Dược ở đây. Cũng coi như cháu là bạn của Thiên Quyền.
Một món ngon trên trời rơi xuống với lại đẳng cấp của Đá Quý còn khá thấp, cậu cũng không dùng đến nó, liền gật đầu nhận lấy Tinh Thạch và Thiên Bài.
Màn đêm cũng sắp buôn xuống Thiên Quyền dẫn cậu xuống lầu đưa về phủ.
Thiên Quyền đưa tới nơi rồi rời đi, để lại chìa khóa một phòng được dọn dẹp sạch sẽ dành cho cậu.
Đá Quý bước vào phòng đóng chặt cửa, ngồi xuống dùng thần thức đi vào không gian Đá Thần.
Vừa vào cậu đã hét toán lên:
– Cha là Tiên cơ mà? sao cha không để lại gì cho con ngoài viên Đá Thần thế này?
Tàn hồn Đá Cương cười khổ trả lời:
– Năm đó cha bị trục xuất khỏi Gia Tộc, mọi thứ trên người đều bị tịch thu toàn bộ, không còn gì trên người ta, những thứ đó đều là từ Gia Tộc mà có.
Đá Quý cũng không hỏi nữa, xuất ra bên ngoài, nắm lấy bảy mươi viên trung phẩm Tinh Thạch ra tu luyện.
Thời gian bên ngoài thấm thoát trôi qua mới đó đã một tuần từ khi cậu đến đây, trước cửa phòng là Thiên Quyền đang đợi.
Trong phòng cậu đang mãi mê tu luyện, cho đến khi cậu đạt Nguyên Anh trung kỳ mới dừng lại.
Mở mắt ra điều đầu tiên là Đá Quý nhìn lại Tinh Thạch của mình.
Ai thấu nỗi đau này, tất cả đều hóa thành bột phấn, khóc không ra nước mắt, miệng lẩm nhẩm đưa tay mò lại trong đống bụi.
“Tinh Thạch của ta ”
Bất ngờ hơn cánh tay của cậu đã hồi phục hẳn từ sau khi lên Nguyên Anh, nhớ lại cánh tay hồi phục một cách thần tốc.
“Lúc Đá Quý vừa mới đột phá lên Nguyên Anh, Huyết Mạch bộc phá, nối liền gân mạch lại, tay của cậu cũng đã cử động được.”