Tử Thần Chi Tiễn

Chương 357: Nguyệt Luân Hồi


Đọc truyện Tử Thần Chi Tiễn – Chương 357: Nguyệt Luân Hồi

Dương An tự nghĩ ra chiêu số tổ hợp Tứ Tượng Phong Thần, nói riêng về một chiêu này, tổng thể sát thương đã có thể so được với kỹ năng 6x, nhưng mà bản tôn của hắn lại còn thi triển một kỹ năng Nguyệt Ảnh xạ thủ 6x nữa, điều này đã vượt ra khỏi cực hạn của 6x thông thường.

(Chỗ này hơi loằng ngoằng, nghĩa là 4 phân thân thì dùng Tứ Tượng Phong Thần, chân thân thì dùng 1 kỹ năng 6x nữa nên sẽ vượt ngoài sức chịu đựng của người chơi 6x về mana, tinh thần, thể lực)

Phong Vân thiết trí rất công bình, kỹ năng có lực công kích càng lớn, hiệu quả càng mạnh thì tiêu hao cũng tăng lên tương ứng, lúc này đây Dương An quả thật đã muốn liều mạng.

Bốn phân thân bố trí Tứ Tượng Phong Thần, còn bản tôn Dương An thì ở trên trời cao, sáu cánh giương ra, Nguyệt Ảnh trường cung từ từ kéo căng, Lạc Nguyệt Tiễn chỉ hướng phía chân trời, ánh mắt sắc bén lóe tinh quang, vượt qua thời không, tập trung lấy mặt trăng bên ngoài vùng trời tối đen này, sinh ra cộng hưởng. Text được lấy tại

Một quầng sáng bảy màu hiện ra phía sau Dương An, như cầu vồng trong bóng đêm, vô cùng kì diệu. Nguyệt Ảnh Thần Trang tỏa ánh sáng tĩnh mịch, u hàn, càng thêm vẻ thần bí cho Dương An, khiến giờ này khắc này, hắn giống như là duy nhất trong đêm tối, là đứa con của bóng đêm nắm vạn vật trong tay…

Trong lúc bản tôn Dương An ngưng tụ một kích mạnh nhất thì bốn phân thân đã hoàn thành Tứ Tượng Phong Thần.

Phong Long ngược ngạo, trăng tròn thủy triều, sao băng diệt thế, nguyệt thực tĩnh lặng! Tứ Tượng Phong Thần, bốn đại sát chiêu toàn bộ trút xuống người Na Già Hải Ma, từng đột sóng năng lượng bạo phát khí thế thôn thiên ám địa, hoàn toàn có thể so sáng với với Nguyên Tử Nhất Kích của Mạnh Tử Lăng cùng Trảm Thần Kiếm của Quang Phong.

Mà lúc này, Mạnh Tử Lăng đã ngưng tụ xong kỹ năng hỏa hệ 6x.

– Hỏa Thần Chi Nộ!

Phạm vi trăm mét trên bầu trời bỗng nhiên tụ tập vô số đám mây lửa nóng rực, một tiếng rống phẫn nộ xuyên qua thời không, thông qua mây lửa khiển trách nhân gian. Theo đó là “ầm” một tiếng, một sinh vật chẳng giống người, cũng chẳng giống thú dùng bàn tay rực lửa to lớn của mình gạt mây lửa rồi vỗ thẳng xuống mục tiêu Na Già Hải Ma phía dưới.

Trải qua nhiều kỹ năng khủng bố công kích, Na Già Hải Ma lại bị bàn tay lửa đập ngã trên mặt đất, toàn thân bị ngọn lửa kịch liệt thiêu đốt, thương tổn cực lớn.


Mạnh Tử Lăng dốc toàn lực thi triển kỹ năng 6x thứ hai Hỏa Thần Chi Nộ, lúc này mana cùng thần chi lực đều đã tiêu hao hết, thể lực và tinh thần cũng không khá hơn, cả người suy yếu vô cùng, miễn cưỡng chống đỡ thân mình không ngã xuống đất.

Cùng một thời gian, Dương An cũng đã hoàn thành kỹ năng 6x của Nguyệt Ảnh Xạ Thủ.

Sau lưng Dương An, bên trên quầng sáng bảy màu rực rỡ ấy, ánh trăng huyền ảo màu bạc xuất hiện rồi biến đổi từ trăng tròn, trăng khuyết, nguyệt thực…, tạo thành một quỹ tích tuần hoàn của mặt trăng.

– Sống – chết là luân hồi, Quang – Ám là luân hồi, ngày – đêm là luân hồi, vui buồn ly hợp là luân hồi, trăng tròn trăng khuyết cũng là luân hồi….

Thanh âm bình thản của Dương An vang lên, như kẻ tha phương nhớ cố hương, mang theo một loại ma lực thần kỳ khuếch tán đi, xuyên qua vùng trời tối đen, truyền khắp toàn bộ Lộ Lan Thánh Địa, những “hạt giống” khác đang chiến đấu ở bên ngoài giờ khắc batf cũng không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

Vọng nguyệt tư hương*. Trong lòng người Trung Quốc, ánh trăng chính là đại biểu cho cố hương của mình, cho dù đang ở đâu, chỉ cần ngẩng đầu nhìn ánh trăng, sẽ luôn tưởng nhớ tới nơi chôn rau cắt rốn.

(*: nhìn trăng nhớ nhà)

– Nguyệt Luân Hồi!

Một mũi tên yên lặng nhẹ nhàng bắn vào hư không tối tăm, chợt lóe lên rồi biến mất không thấy nữa, Dương An chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xa xôi.

“Rầm rầm rầm… “

Từng tiếng vang nặng nề như có như không từ hư không truyền đến. Bỗng nhiên, mặt trăng đã lặn từ lâu ở cuối chân trời phía Tây lại lần nữa thần kì xuất hiện trên bầu trời, hơn nữa càng lúc càng gần, càng lúc càng lớn.

– Trăng… Mặt trăng? Bây giờ là ban ngày, tại sao lại có mặt trăng?

– Đúng là mặt trăng, âm thanh vừa rồi truyền ra từ vùng trời tối đen chẳng lẽ là để triệu hoán mặt trăng??

– Kỳ tích, không phải là kỹ năng sáu người kia thi triển ra chứ, không thể tin nổi là triệu hoán ra được cả mặt trăng.

….

Tại Lộ Lan Thánh Địa, bên ngoài vùng trời tối đen, tám đội người chơi đối phó với tứ đại phân thân không ngừng phán đoán.

– Đừng phân tâm, mau tấn công nếu không muốn bị quái vật giết chết.


Lại có thanh âm bất đồng vọng ra.

Không sai, kia quả thật là mặt trăng, nhưng cũng có thể nói là không phải mặt trăng, mà là một hình chiếu của mặt trăng, nhưng hoàn toàn có thể so sánh với trăng thật.

Mặt trăng bị Dương An triệu hoán đến chỉ có bán kính trăm mét, nhưng khoảng cách tương đối gần, càng nhìn càng thấy lớn, lớn hơn nhiều mặt trăng bình thường.

“Ầm ầm ~~ “

Hình chiếu mặt trăng nhìn hạ xuống có vẻ chậm nhưng lại là cực nhanh, màn năng lượng quanh vùng trời tối đen cũng không thể cản trở, mặt trăng dễ dàng xuyên qua, hướng về Na Già Hải Ma cường thế lao thẳng xuống, lấy trọng lực cùng áp lực vô cùng lớn tạo thành sát thương, hơn nữa còn liên tục gây sát thương lớn.

– Âu mai gót, tiểu Ngả không phải một mũi tên bắt rớt mặt trăng xuống đây chớ!

– Ặc… Điều này thật quá sức tưởng tưởng, quá kinh khủng!

– Đây là kỹ năng 6x của của Nguyệt Ảnh xạ thủ: Nguyệt Luân Hồi, quá bá đạo!

Bên trong vùng trời tối đen, Ám Luân và Pháp Lỗ Địch đứng gần nhất, cảm thụ cũng rõ ràng nhất, liên tục phát ra tiếng kêu khiếp sợ.

Chẳng những là người khác, chính Dương An cũng thấy sợ hãi.

– Kẻ xâm lược vô sỉ, mặt trăng sẽ đem mày đuổi ra khỏi mảnh đất cố hương của chúng tao!

Hình chiếu mặt trăng rơi xuống, cầu vồng phía sau Dương An cũng biến mất, mà một chiêu này cũng đem mana và thần chi lực của hắn tiêu hao hết, chỉ có thể miễn cưỡng khống chế thân hình chậm rãi hạ xuống đến bên mọi người phía dưới.


Toàn bộ sáu người đều xuất hết tuyệt chiêu, Na Già Hải Ma đã bị thương rất nặng, HP tiêu gần hết, giờ còn bị mặt trăng đàn áp, mỗi giây đều mất lượng lớn HP.

– HP còn khoảng 10%, hơn nữa còn xuất huyết liên tục, bị ánh trăng ngăn chặn, Na Già Hải Ma có lẽ không còn khả năng phản công đâu!

Dương An đến bên mọi người thản nhiên nói, nhưng lại không có chút buông lỏng.

– Hiện giờ chúng ta đều nguyên khí đại thương, nếu nó còn có thể phản kích thì chúng ta toàn bộ xong luôn!

Phá Nha nói.

Lúc trước luôn không thi triển kỹ năng 6x cũng là vì nguyên nhân này, tuy rằng sáu người đều thăng cấp 6x, lại có trang bị cường đại, nhưng kỹ năng 6x lại không tầm thường, tiêu hao cực lớn, trong đó còn có người liên tiếp thi triển hai đến ba lần, nguyên khí đại thương. Hơn nữa trừ kỹ năng mục sư của Ám Luân, kỹ năng 6x của những người còn lại đều cần thời gian cooldown tới một ngày, bởi vậy đều là sát chiêu đểu dành cho thời khắc cuối cùng một hơi xử lý mục tiêu.

“Ầm ~ ầm ~ “

Không biết có phải Phá Nha thối miệng hay không thế mà Na Già Hải Ma như hắn nói, phản kích >.
“Ầm” một tiếng, mặt trăng đang áp chế Na Già Hải Ma bắn tung lên, Na Già Hải Ma huyết nhục mơ hồ lao ra khỏi vây khốn.

– Ha ha ha, nguyên sinh mệnh ngu xuẩn, các ngươi nghĩ chỉ như vậy là có thể đánh chết bổn tọa sao, các ngươi thật sự rất ngu xuẩn!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.