Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo

Chương 14: Chị có thể thay em làm vũ nữ một ngày được không?


Đọc truyện Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo – Chương 14: Chị có thể thay em làm vũ nữ một ngày được không?

Đào
Chi Yêu về tới công ty, cô vốn nghĩ một người luôn nhiều lời, thích hỏi
đi hỏi lại như Lý Mai, nhất định sẽ tra hỏi không ngừng, nhưng thật bất
ngờ cô ta không có mặt trong phòng làm việc.

Ngẫm lại mình đã đi
ra ngoài cả một buổi trưa, cảm thấy có chút mệt mỏi, cô liền đi vào nhà
vệ sinh rửa mặt một chút để lấy lại tinh thần.

Khi rửa mặt trong phòng vệ sinh, cô nghe thấy tiếng khóc của ai đó vang lên.

Đào Chi Yêu không phải là một người tò mò, nhưng với thính lực đã được huấn luyện nhiều năm, tai cô trở nên rất mẫn cảm, cô có thể nhận ra người
vừa khóc vừa nói chuyện điện thoại chính là Lý Mai.

Rốt cuộc, cô
đi đến buồng vệ sinh cuối cùng, nghe thấy giọng nói của Lý Mai truyền
ra. Hơn nữa cô ta giống như vừa nói chuyên điện thoại vừa khóc.

“Được, con biết rồi, mẹ, hôm nay con sẽ về nhà, chờ con trở về sẽ đưa mẹ vào
bệnh viện, mẹ đừng nóng lòng, cũng đừng làm gì, chờ con trở về được
không?”

Nói xong, Lý Mai tắt điện thoại, ở trong đó cúi đầu tiếp tục thút thít khóc.

Đào Chi Yêu không thích nghe lén chuyện của người khác, vì vậy trực tiếp gõ cửa hỏi “Lý Mai, ra đây đi, cô bị sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”

Giọng nói của cô không lớn lắm, nhưng bởi vì lúc này mọi người đã bắt đầu vào giờ làm việc, trong nhà vệ sinh lại không có ai, gian phòng thật trống
trải, giọng của cô vọng lại rất lớn.


Lý Mai lau nước mắt, thật lâu sau, mới chậm rãi cúi đầu bước ra.

Đào Chi Yêu nở nụ cười thật tươi đầy dịu dàng, nụ cười đã được huấn luyện
nhiều năm qua với Tiểu Đào, hỏi “Lý Mai, nói cho tôi biết có chuyện gì
xảy ra?”

Lý Mai ngẩng đầu nhìn cô liếc một cái, trên gương mặt
nhỏ nhắn vẫn còn dính những giọt nước mắt, đôi mắt như nghĩ đến điều gì
đó lại tràn ngập những giọt lệ trong suốt.

Cô nhìn Đào Chi Yêu một hồi lâu, sau đó cố nén nước mắt lắc đầu “Em không sao, chị không cần lo lắng cho em.”

Đào Chi Yêu yên lặng nhìn cô, giọng nói trầm xuống “Nhưng mà thái độ, ánh
mắt, và giọng nói của cô, tất cả đều nói cho tôi biết cô đang có chuyện. Nói cho tôi biết đi trong nhà cô xảy ra chuyện gì, mẹ của cô bị sao
vậy?”

“Chị nghe hết rồi?” Lý Mai giống như một con thỏ trắng kinh động nhìn cô, Đào Chi Yêu gật đầu khuyến khích cô ta nói tiếp.

Trước tiên Lý Mai cố lắc đầu, đầu lắc qua lắc lại như cái trống bỏi, nhưng
sau đó nước mắt lưng tròng nhìn Đào Chi Yêu, muốn nói lại thôi.

Đào Chi Yêu vẫn như cũ cười rất sảng khoái, “Nói đi, có chuyện gì tôi giúp cho.”

Lý Mai do dự mãi, suy đi nghĩ lại cuối cùng khóc rống lên.

Đào Chi Yêu cũng không hối thúc, kiên nhẫn chờ cô ta khóc xong, nhè nhẹ vỗ vào lưng cô.

Khóc xong, Lý Mai ngước cặp mắt như con thỏ nhỏ đỏ hồng nhìn Đào Chi Yêu nức nở nói “Chị Yêu, chị có thể giúp em một chuyện được không?”

“Cái gì, cô nói lớn một chút được không?” Đào Chi Yêu nhỏ giọng yêu cầu.

“Chị có thể thay em làm vũ nữ một ngày được không?” Lý Mai cất tiếng hỏi thật dè dặt.

Khi nghe được yêu cầu của cô, Đào Chi Yêu cảm thấy khá bất ngờ. Nhưng cô định thần lại rất nhanh.

Tiếp theo đó, Đào Chi Yêu nghe Lý Mai kể lại sự tình.

Thì ra, tình trạng gia đình của Lý Mai không tốt lắm. Cô là con cả, trong
nhà còn một em gái. Khi hai người còn nhỏ thì bố cô đã bỏ mẹ cô, khiến
cho mẹ cô tức giận đau ốm liên miên nằm trên giường cho đến nay. Vì vậy, Lý Mai phải gánh vác trách nhiệm lo cho cả nhà, ngoài công việc tại
trung tâm tổ chức hôn lễ, mỗi buổi tối cô còn phải làm công việc của một vũ nữ ở vũ trường.

Vũ trường này có tên là Chi Dạ.

Đào
Chi Yêu đã nghe nói qua về vũ trường này, đó là một quán bar, vũ trường
cao cấp nhất. Dĩ nhiên, nhìn bề ngoài nó chỉ đơn giản là một nơi giải
trí bình thường, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra bộ mặt thật
của nó.


Bất quá những lời này cô sẽ không nói ra.

Bởi vì cô còn có nhiều chuyện phải làm, không thể bận tâm vào những chuyện không đâu.

Hôm nay mẹ của Lý Mai gọi điện thoại báo cho cô biết em cô bị tai nạn xe,
còn bà vì sốt ruột đã ngã xuống giường bị thương, may có người hàng xóm
tốt bụng phát hiện kịp thời cứu bà, sau đó cho bà mượn điện thoại gọi
cho Lý Mai.

Vì vậy Lý Mai rất lo lắng đến phát khóc, bối rối
không biết nên làm gì mới tốt. Em gái còn đi học, mẹ lại bệnh trầm kha,
tất cả đều cần tiền, vì vậy Lý Mai phải giấu giếm gia đình đến vũ trường làm thêm.

Chi Dạ là một vũ trường cao cấp, cạnh tranh quyết
liệt, có rất nhiều người muốn bước chân vào, vì vậy nếu vắng mặt một
ngày không đi làm cho dù với bất kì vì lí do gì cũng sẽ bị cho thôi
việc, và lập tức có người thay thế. Lý Mai không muốn mất đi việc làm
hái ra tiền này, nhưng em gái của cô đang nằm bệnh viện cần người chăm
sóc, để mẹ của cô một mình cô cũng không yên lòng.

Thật là tiến
thoái lưỡng nan, cô không biết nên làm gì mới tốt, một mặt lo lắng cho
em gái và mẹ, nhưng mặt khác lại cảm thấy phiền não nếu mất đi công việc thì tiền viện phí của em gái và bệnh tình của mẹ làm sao bây giờ, vì
quá nóng lòng, lại không biết chia sẻ với ai nên cô mới trốn trong nhà
vệ sinh khóc một mình.

Nhìn thấy vẻ mặt của Đào Chi Yêu trầm hẳn
xuống, ánh mắt chờ mong của Lý Mai từ sáng lấp lánh biến thành ảm đạm,
vai cô rũ xuống uể oải như đã hiểu rõ “Không có gì đâu, em biết yêu cầu
như vậy sẽ làm chị khó xử, em chỉ là buột miệng nói thôi. Không có việc
gì, em tự mình lo được. Cùng lắm thì em sẽ tìm việc khác” Lý Mai cố làm
ra vẻ không có gì, nhưng ánh mắt thất vọng không lừa được Đào Chi Yêu.

Đào Chi Yêu nhìn cô gái phải mang gánh nặng gia đình đang vùng vẫy trong
đau khổ, không khỏi nhớ lại cuộc sống như dã thú trước kia của cô, vì
một chút đồ ăn, vì sinh tồn mà cướp giật, cho dù phải vứt đi lòng tự

trọng của mình, bất cứ giá nào cũng muốn sống sót. Lý Mai cũng giống như họ, làm những việc này cũng chỉ vì muốn sống tiếp.

Ngoài dự đoán của Lý Mai, Đào Chi Yêu gật đầu đồng ý. “Được, chị sẽ giúp em, vừa rồi
chị không nói gì vì lo lắng vẻ ngoài không xinh đẹp như em, khiêu vũ
cũng không giỏi bằng em, sợ làm mất địa vị của em ở đó.”

“Chị
đồng ý rồi?” Lý Mai cảm giác giống như trong cuộc sống của mình vừa xuất hiện một vầng sáng, ánh mắt đang ảm đạm vô thần bỗng nhiên sáng hẳn
lên, đầu đang rũ xuống chợt ngước lên nhìn chăm chăm vào Đào Chi Yêu,
trong đôi mắt ánh lên vẻ cảm kích, có chút không dám tin, và sự vui mừng vô hạn.

“Không sao, không sao đâu. Cho dù nhảy như thế nào cũng được, chỉ cần có mặt tối nay là được rồi,” Lý Mai vui vẻ nói.

Chỉ cần qua được hôm nay, cô sắp xếp ổn thỏa cho mẹ và em gái là có thể
tiếp tục nhảy. Cô luôn luôn nghe lời, có quan hệ rất tốt với người phụ
trách khiêu vũ là chị Trần, chỉ cần nói rõ tình huống và tìm người thay
thế, đến lúc đó thần không biết quỷ không hay, mọi việc sẽ diễn ra êm
đẹp. Lý Mai ngây thơ nghĩ thầm.

Đào Chi Yêu nhìn cô dở khóc dở cười, chỉ cần cô ấy vui vẻ là tốt rồi.

Trước kia vì mục tiêu cần phải ám sát, cô cũng từng giả dạng vũ nữ múa cột, đối với cô giả một vũ nữ là một chuyện quá dễ dàng.

Chẳng qua hôm nay cô đã hẹn Tiểu Vũ đi ra ngoài ăn tối, xem ra bữa ăn này
phải hẹn lại lần khác. Còn việc đón Tiểu Đào tan học, có lẽ cũng phải
nhờ đến Tiểu Vũ. Tiểu Đào từ trước đến nay không thích Quạ Đen, khi hai
người gặp mặt nếu không phải đấu võ mồm thì cũng xảy ra chiến tranh
lạnh, hi vọng sẽ không có chuyện gì xảy ra.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.