Đọc truyện Tu Luyện Với Hệ Thống Khốn Nạn Tại Dị Giới – Chương 13: Đam mê thôi!
Rừng Rậm Tử Vong.
Một thanh niên đang bị bao vây bởi ba con sói có bộ lông màu trắng với thân thể đầy vết thương.
Sói Bạc- hạng E Sơ Cấp có sức mạnh ngang với Vũ Đồ cấp 3.
Điệp Vũ nhìn xung quanh.
Nơi hắn đang đứng là một bãi đất bị chôn vùi bởi những tản đá. Nếu nhìn kỹ thì có thể thấy vô số xác chết của những con Sói Bạc hạ cấp bị đá đè nát.
Mình nghĩ là có thể giết chúng chung với lũ hạ cấp, nhưng mà có lẽ mình coi thường chúng rồi
Hắn lấy từ trong giới chỉ ra một cây giáo bạc sơ cấp.
Ba con Sói Bạc gầm gừ nhìn hắn. Bỗng nhiên một con nhảy vồ về phía hắn.
Điệp Vũ nhảy lùi về phía sau. Con Sói Bạc vồ hụt hắn, nó đáp xuống nơi mà hắn vừa đứng. Bỗng nhiên mặt đất sụp xuống, con sói lọt vào cái hố sâu hai mét.
Vũ kỹ hạ cấp Hệ Thổ- Nhập Thổ. Đây là Vũ kỹ cơ bản dành cho những vũ giả thổ hệ, nó có khả năng tạo ra một cái hố ở nơi kỹ năng phát động. Một số vũ giả thổ hệ không thể tấn cấp và sợ chiến đấu bình thường sẽ dùng một số vũ kỹ hạ cấp để làm những việc vặt như xây nhà hoặc xây thành để kiếm tiền. Đây là một trong những loại vũ kỹ đó.
Lúc con sói còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì ‘Phập’ ngọn giáo từ phía trên đâm xuyên qua cổ nó.
Điệp Vũ bỏ ngọn giáo trên tay ra, Hắn rút thanh đao bên hông rồi ném nó về phía con sói thứ hai.
Lúc con sói định tránh đòn tấn công thì từ dưới đất vô số cành cây mọc lên trói chặt thân thể của nó.
Vũ kỹ mộc hệ Sơ Cấp- trói buộc.
‘Phập’ con dao găm vào đầu nó, con sói chết ngay lập tức.
Nhìn thấy hai đồng bạn bị giết, con sói còn lại không những không sợ mà nó càng trở nên hung dữ hơn, nó chạy về phía Điệp Vũ, những chiếc móng vuốt sắc nhọn chuẩn bị vồ vào người hắn.
Điệp Vũ rút thanh đao còn lại ra. Hắn chạy về phía con sói, lần này là tấn công trực diện.
Ngay lúc con sói nhảy lên thì hắn trượt người xuống mặt đất, phần bụng của con sói lộ ra trước mắt hắn.
Thanh đao trên tay hắn trở nên đỏ rực, ngọn lửa bùng lên. Vũ Kỹ Hỏa Hệ Sơ Cấp: Diễm Trảm.
‘Xoẹt’ thanh đao cắt ngang qua bụng con sói, máu tươi chảy ra bắn vào người hắn.
Con sói nặng nề rơi xuống mặt đất, thân thể nó khẽ co giật rồi trở nên bất động.
Luồng linh lực từ người nó chảy về phía Điệp Vũ. Hắn khoanh chân ngồi thềm để hồi phục lại lượng đấu khí đã mất.
Linh khí từ những con ma thú bị hắn giết ngoài việc có thể giúp hắn tấn cấp còn có thể chuyển hóa thành đấu khí để phát huy Vũ kỹ, đây là thứ bù đắp cho việc không thể sử dụng đan dược hồi phục.
“Mới sử dụng vài vũ kỹ cấp thấp mà đã mất hết một nửa đấu khí rồi, cơ thể này đúng là quá phế mà!” Hắn thầm nguyền rủa sau đó đứng dậy thu thập chiến lợi phẩm.
Điệp Vũ lấy thanh đao của mình ra, hắn cắt tai của lũ sói và mổ bụng một số con có ma thạch.
Mạo hiểm giả cần lấy tai của ma thú để xác nhận nhiệm vụ đã hoàn thành rồi lĩnh thưởng.
Ma thạch là thứ mà một số ma thú ít ỏi có trong cơ thể, nó là nguyên liệu cao cấp vì vậy giá trị cũng rất cao.
Da, nanh và vuốt của chúng điều có giá nên mạo hiểm giả có thể lấy chúng bán cho thương nhân kiếm thêm thu nhập. Nhưng Điệp Vũ không thiếu tiền nên hắn cũng lười làm những việc đó.
Sau khi thu thập xong, hắn trở về trụ sở, trên đường đi thỉnh thoảng hắn phát hiện linh khí tụ về một nơi. Hắn biết chắc đó là thảo dược quý hiếm nên tiện tay hái luôn. Chân Nguyên Nhãn đúng là một dụng cụ tìm dược bảo bá đạo, không trách được Ám Thần lại cấm hắn dùng đan dược.
Trong công hội.
Điệp Vũ cầm mớ tai sói đưa về phía cô tiếp tân. Khi thấy mớ tai sói đó cô tiếp tân sững sờ.
“14 tai sói bạc hạ cấp, 3 tai sói bạc sơ cấp làm thế nào mà anh săn được những thứ này trong một ngày.”
Đây là ngày thứ 3 hắn đi săn, ngày đầu tiên chủ yếu là săn lũ Thỏ Sừng Đỏ hạng F, bọn này tuy không mạnh nhưng lỗ tai rất thính, nghe thấy tiếng động là nó chạy ngay nên rất khó giết. Nhưng nhờ có Chân Nguyên Nhãn hắn dễ dàng tìm ra vị trí của chúng, vậy nên hắn săn được hơn hai mươi con. Lần đó tuy cô tiếp tân cũng bất ngờ nhưng cô nghĩ đó là do may mắn nên cũng không quan tâm lắm.
Nhưng lần này khác với những Ma thú mà hắn săn lúc trước, cần phải có một tổ đội gồm mười Vũ đồ sơ cấp mới có thể săn được nhiều Sói Bạc như vậy trong một ngày.
Điệp Vũ do dự một chút sau đó thành thật nói:
“Trong sách hướng dẫn có nói phải cẩn thận khi ăn uống gần khu vực Sói Bạc sinh sống bởi vì mũi nó rất nhạy cảm với mùi máu và thịt. Cho nên ta tìm một vách đá ở khu vực chúng sinh sống, đứng trên vách đá sau đó ném xác của một số ma thú cấp F xuống đó, lũ Sói Bạc bị mùi thịt thu hút đến chân vách đá, trong thịt có chứa mê dược, nên ta chỉ việc đợi cho bọn chúng ăn xong lăn ra ngủ. Cuối cùng dùng thổ thuật làm cho vách đá đổ xuống đè chết tất cả thôi!”
Ngày thứ nhất nhờ việc săn ma thú cấp F mà hắn tấn cấp lên Vũ đồ cấp 2, nhưng ngày thứ hai hắn săn hơn bốn mươi con mà vẫn không tấn cấp do linh lực không đủ nên hắn quyết định săn Ma thú cấp E.
Kế hoạch dùng bẫy giết chết đàn sói diễn ra suôn sẻ. Nhưng ngoài dự đoán của hắn là lũ Sói Bạc Sơ Cấp lại có thể sống sót sau vụ sụp đổ.
Cấp độ Ma Thú tăng dần từ F đến SSS. Ma thú hạng E hạ cấp mạnh ngang với Vũ đồ cấp 1. Hạng E sơ cấp ngang với Vũ đồ cấp 3, Trung cấp và Cao cấp thì ngang với Vũ đồ cấp 6 và cấp 9.
Mặc dù sống sót nhưng chúng vẫn bị ảnh hưởng bởi mê dược và thương tích do vụ sụp đổ nên Điệp Vũ có thể hạ được bọn chúng dễ dàng. Lượng linh lực thu được từ 14 con sói hạ cấp và 3 sơ cấp cũng đủ cho hắn tấn cấp lên Vũ đồ cấp 3.
Sau khi nghe xong câu chuyện cô tiếp tân không biết nói gì. Chưa từng có ai săn ma thú kiểu này cả! chưa kể tới mức độ mạo hiểm mà mê dược có ảnh hưởng đến Ma Thú cũng cần phải mua với một khoảng tiền lớn, nếu như trừ vào tiền nhiệm vụ và bán vật phẩm thì thu nhập chỉ còn dư lại chưa tới một nửa.
Nếu như cô ta biết hắn ta không lấy những thứ khác trừ tai và ma thạch thì chắc là cô ta sẽ ngất tại chỗ.
Sau khi hết ngạc nhiên cô tiếp tân bắt đầu nói:
“Nhiệm vụ diệt 5 Sói Bạc hạ cấp hoàn thành cộng 30 điểm cống hiến, số lượng sói bạc còn dư sẽ được thưởng thêm 47 điểm, tiền thưởng là 720 đồng bạc. Bây giờ anh được thăng hạn từ Đồng lên Vàng và có thể nhận nhiệm vụ cấp D, nhưng tôi khuyên anh chỉ nên làm nhiệm vụ cấp D khi đạt Sư Cấp hoặc ít nhất là Vũ Đồ cấp chín.”
Cấp độ mạo hiểm giả theo thứ tự tăng dần là: Đồng- Bạc- Vàng- Bạch Kim- Kim Cương- Cao Thủ- Thách Đấu- Chí Tôn.
Bình thường muốn trở thành mạo hiểm giả cấp bạc ít nhất phải là Vũ đồ trung cấp, nhưng Điệp Vũ tu vi chưa tới Vũ Đồ sơ cấp mà đã là Bạc đoàn thì đúng là quái thai.
“Đa tạ!” Điệp Vũ nhận lấy tiền thưởng sau đó ra khỏi công hội.
Đi được vài bước hắn quay đầu lại nói với cô tiếp tân:
“Căn nhà cô giới thiệu ta lúc trước kém quá, cô có thể giới thiệu cho ta căn nhà khác tốt hơn được không.”
“Căn nhà đó là căn nhà tốt nhất có tiền thuê phù hợp với mạo hiểm giả rồi đấy ạ! nếu anh muốn ở căn nhà tốt hơn thì có thể thuê ở phía tây. Nơi đó dành cho mạo hiểm giả cấp Bạch Kim trở lên nếu anh muốn sống ở đó với cấp độ bạc đoàn hiện tại thì chi phí sẽ tăng lên rất nhiều. Có thể hơn 100 đồng vàng đấy ạ! căn nhà cũ tuy thua xa về mức độ tiện nghi nhưng chỉ tốn có 1 đồng vàng mỗi tháng thôi cho nên là …..”
“Chỉ cần tốt là được tiền bạc không phải là vấn đề!” Điệp Vũ cắt lời.
Cô tiếp tân nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ lạ.
“Nếu anh giàu như vậy thì tại sao lại đăng ký làm mạo hiểm giả?”
Điệp Vũ suy nghĩ một chút sau đó trả lời:
“Đam mê thôi!”
Cô tiếp tân cạn lời.