Đọc truyện Tư Lệnh Lấy Quyền Mưu Thê – Chương 187: Rõ Ràng Chân Tướng Quân Cờ Mà Thôi
Lôi Vũ với Vạn Cầm hai mắt nhìn nhau, kinh ngạc kế hoạch của Úy Ương thật sự thành công rồi.
“Cao Tinh, Diêu Hoa, cảm ơn, các trò về trước đi..
Chuyện hôm nay, đừng nói với bất kỳ ai..”
Lôi Vũ phất phất tay, để hai học sinh kia rời đi.
Đúng, đây là kế sách của Úy Ương, nha đầu này lợi dụng chuyện Cao Tinh từng tới phòng y tế, mời trò ấy tới, cố ý nói mấy câu mơ hồ, nghe giống như là lên án, thực ra chính là tay không bẫy sói, thuần túy lừa dối người.
Ngoài ra, cô còn xin cô Vạn gọi hai học sinh không liên quan tới, đồng thời nói mấy câu có thể mơ hồ ép: Thứ nhất, học sinh nhìn thầy cô vốn đã căng thẳng, thứ hai người có tật giật mình vốn cũng căng thẳng, lại thêm một hồi “ép cung”, phòng tuyến tâm lý rất dễ dàng sụp đổ, nếu cô ta làm, nhất định sẽ dính chiêu..
Kết quả hoàn toàn giống như Úy Ương dự liệu.
Vạn Cầm không khỏi âm thầm nhìn Úy Ương một cái, loại thăm dò này, thật ra nguy hiểm cực lớn, nhưng trò ấy lại nói rất chắc chắn, cái này nhất định có tác dụng.
Quả nhiên là có tác dụng.
Phần nhìn thấu này, thật là càng ngày càng không đơn giản.
“Vì sao làm thế?”
Lôi Vũ muốn biết nguyên nhân.
Trước kia thấy cô gái nhỏ này dáng vẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhìn không ra có thể dấu ý đồ xấu, kết quả lại làm chuyện ác độc hủy đi tiền đồ của người khác, người quả thật không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.
“Em ghét Úy Ương”
Vu Dao tức giận trừng mắt Úy Ương, trên gương mặt nhỏ toàn là chán ghét.
“Tôi làm gì cô chứ? Sao lại muốn hại tôi?”
Úy Ương cũng tò mò, cô với người này hình như không có giao tình gì, cũng chưa từng trở mặt!
“Nửa tháng trước, em từng nhìn thấy Úy Ương ở thư viện cùng Liễu Hãn Sanh, nói nói cười cười.
Em..
Em thích Liễu Hãn Sanh, em ghét cô ta..
Hôm đó lúc em đi tới phòng làm việc, vô tình nhìn thấy phần tư liệu kia được thầy Lôi khóa lại, sau đó, thầy Lôi mãi không nộp đi, trong lòng em hận, liền nhân lúc hôm đó thầy Lôi không có, trộm chìa khóa từ chỗ cô Vạn, lấy phần tư liệu kia đi, tối lặng lẽ tự mình đem tới phòng hiệu trưởng..
Em chính là muốn đứa học sinh kém khiến người ta ghét này..”
“…”
Đây là chân tướng sao?
Nguyên nhân bên trong chỉ là lòng ghen tuông của thiếu nữ quấy phá sao?
“Chính vì như thế, trò liền muốn cướp đoạt đi cơ hội học hành của bạn học?”
Thầy Lôi lạnh giọng phê bình.
Vu Dao cắn cắn môi, cúi thấp đầu, trầm mặc một lúc mới ngẩng đầu nói: “Sau đó em đã biết sai, bạn Úy, xin lỗi, xin bạn tha lỗi cho mình.
Mình cũng là nhất thời tâm lý không cân bằng, mới làm chuyện sai trái, vẫn mong bạn rộng lượng, cho mình một cơ hội sửa chữa, đừng thông báo trước toàn trường.
Mình bạn bè vốn đã không nhiều, nếu bị thông báo sẽ bị cô lập.
Cầu xin bạn..”
Thừa nhận sảng khoái như thế, thái độ ăn năn cũng thành khẩn.
Trong tình huống thế này, Úy Ương nếu quá tính toán chi li, liền sẽ có vẻ không có độ lượng.
“Yên tâm, sẽ không thông báo bạn, mình chỉ là muốn làm rõ ai làm chuyện này, ngoài ra, mình muốn nói rõ một chút, mình với Liễu Hãn Sanh chỉ là quan hệ bạn học.
Làm bạn học, gặp bên ngoài trường, nói mấy câu không quá đáng đi..
Là bạn, muốn hấp dẫn nam sinh bản thân mình thích, bạn nên làm là khiến nam sinh đó để ý đến bạn.
Yêu thầm một người không sai, nhưng vì yêu thầm người đó mà muốn đem người khác giới bên cạnh người đó đuổi đi toàn bộ, loại cách nghĩ này quá vặn vẹo.
Không có ai chịu được.”
Úy Ương cảm thấy chuyện này hẳn là kết thúc ở đây, khuyên mấy câu xong xoay đầu hành lễ với thầy Lôi và cô Vạn:
“Thầy Lôi, cô Vạn, sự tình nếu đã làm rõ rồi, vậy em về đây..”
Cô rời đi, trong lòng cảm thấy Vu Dao này chắc chắn là con dê thế tội, nhưng cô không có hỏi nữa, Vu Dao đã ôm hết thảy, giống Đỗ Việt vậy, toàn bộ chỉ là quân cờ – Người này khẳng định có đồng lõa, tên đồng lõa đó mới có khả năng là kẻ muốn đuổi cô ra khỏi trường thật sự.
Cổ Đồng với Thẩm Văn Thanh lớp A, La Nhạc Nhạc lớp B, bọn họ cùng với Vu Dao đưa Lý Tư Tư tới phòng y tế, trong đó khẳng định có người đang yểm hộ cho Vu Dao.
Người đó sẽ là ai đây?
Lẽ nào lại là kẻ thần bí phía sau màn kia?
Úy Lan với Úy Hổ thiết kế muốn cô bỏ học, người kia liền nhân tiện giúp một tay?
Rất rõ ràng, người kia hẳn là biết quan hệ giữa cô với Mộ Nhung Trưng, lại luôn âm thầm quan sát cô, không đem quan hệ này phơi bày ra, cho thấy hắn đang kiêng kỵ thân phận của Mộ Nhung Trưng, không dám trắng trợn chọc vào, muốn âm thầm hủy hoại cô.
Kết quả kế hoạch chưa thành, rồi mới có chuyện ở phòng thể dục – Kẻ kia hẳn là thông qua chuyện đơn xin bỏ học mà khẳng định Úy Lan với cô đã hoàn toàn trở mặt, liền kéo cô ta xuống nước, cùng nhau làm ra một cái kết cục.
May mà âm mưu lần đó, bọn họ vẫn không thực hiện được.
Nghĩ đến bọn họ rất nhanh sẽ có lần hãm hại thứ ba.
Đáng buồn chính là, từ đầu đến cuối cô không biết đối phương là người ra sao, đối phương trong tối, cô ngoài sáng, loại mùi vị bị đánh này thật là không dễ chịu gì.
Đạp xe ra khỏi trường, cô nghĩ rất lâu, không có manh mối gì.
*
Trong phòng y tế, thầy Lôi nhìn thấy nữ học sinh nước mắt rơi lã chã, nhịn không được vẫn là phê bình một câu: “Vu Dao, sách trò đọc đều đi tới đầu heo rồi sao? Loại chuyện không có tính người như thế, trò cũng dám làm? Hôm nay là Úy Ương nói, không thông báo trò, trò ấy đây là lấy đức báo oán, bảo vệ mặt mũi trò.
Nể đây là lần đầu trò phạm quy, hơn nữa, sự tình cũng đã qua rồi, thầy không truy cứu nữa.
Nhưng sau này trò còn dám tái phạm, thì cứ đợi thôi học đi!”
Thầy ấy cố ý nói hậu quả thật nghiêm trọng.
“Vâng vâng vâng, em biết rồi ạ, cảm ơn thầy cô cho em một cơ hội làm lại từ đầu.”
Vu Dao liên tục khom lưng.
“Về đi!”
“Vâng!”
Vu Dao vội vàng ra ngoài.
Lôi Vũ nhăn mày, thở dài một tiếng.
“Được rồi, được rồi, sự tình tóm lại coi như điều tra rõ ràng rồi, cũng coi như giải được khúc mắc.”
Vạn Cầm đi lên vỗ vai chồng, chuyển đề tài:
Ài, tôi cảm thấy Úy Ương thật giống như biến thành một người khác vậy, ông nhìn đôi mắt của nó: Trước kia, nó nhìn bất cứ ai đều là cẩn thận từng chút một, đầu đều không dám ngẩng lên, như sợ đắc tội người khác vậy; Nhưng hiện giờ thì sao, ánh mắt nó rất kiên định, rất tự tin, bất cứ lúc nào đều là ngẩng đầu ưỡn ngực, nụ cười so với ánh sáng mặt trời lúc sáng sớm còn xán lạn hơn..
Tôi ở trong trường nhìn thấy nó mấy lần, mỗi lần đều cảm thấy nó hình như không giống nó trước kia, nhưng nó của hiện tại, càng ngày càng khiến người yêu thích..
“
” Um, nó trước kia, rất yếu đuối dễ bị ức hiếp; Nó của hiện tại, rất kiên cường, lại tinh tế, làm việc có kết cấu, hôm nay nếu không phải dọa Vu Dao như thế, Vu Dao sao có thể mắc bẫy.
Đứa trẻ này, tiền đồ không giới hạn đâu..
“
Lôi Vũ ngắt lời, trong lời nói tràn đầy khen thưởng học sinh này.
” Bất quá, gần đây nó rất ít chạy tới chỗ tôi mượn sách y, toàn bộ tâm tư đặt vào bài tập, tôi nghĩ kỳ thi tháng này, nó nhất định có thể thi đạt thành tích tốt.
Tôi cảm thấy, chỉ cần nó có thể hoàn thành bài tập, tương lai thi vào trường y không có vấn đề gì lớn, y học của nó cơ bản đã không tồi rồi..”
Hai vợ chồng trong phòng nói chuyện to nhỏ, không phát hiện ngoài cửa, Vu Dao đi rồi lại quay lại, nghe hết toàn bộ lời nói của họ.
Cô ta tức sắp điên rồi, vốn tưởng bản thân đây là bị bắt được nhược điểm, không nghĩ tới lại là lừa cô ta, mà cô ta cư nhiên mắc bẫy rồi, ngây ngốc cái gì cũng nói hết ra.
Cái đứa Úy Ương này, thật đúng là càng ngày càng không đơn giản!
Bất quá, cô ta có lợi hại hơn nữa, so với người kia vẫn là kém xa.
Còn không phải sao, mấy lần Úy Ương đều bị người kia chơi đến xoay vòng vòng.
Cô ta dám khẳng định: So chiêu giữa hai người này sẽ càng ngày càng đặc sắc.
Um, không tức nữa!
Cô ta đợi Úy Ương đang sống sờ sờ bị người kia chỉnh đốn đến chết!.