Đọc truyện Tu La Giới Chí Tôn – Chương 71: Hắn Sẽ Thắng
Thái Cốt Toàn gương mặt trở nên ngưng trọng loan đao trong tay đưa về sau hắn cũng hung ác xong lên mạnh mẻ lao về phía Trường Ngạo.
ĐINH….
Âm thanh bước đầu một thương một đao va chạm nhau linh lực tứ táng cả hai điều loạng choạng lui về sau vài bước.
Trường ngạo nhếch miệng lên gương mặt đầy chiến ý tiếp tục cầm trường thương xong lên.
Phía đối điện Thái Cốt Toàn khi thân hình vừa trụ vững sắc mặt hắn lại tỏ ra nặng nề. Một kích va chạm vừa rồi hắn cảm nhận được tu vi bản thân hắn tuy hơn đối thủ nhất trọng nhưng hắn dường như muốn rơi vào thế hạ phong. Hắn hít sâu một hơi tiếp tục xong lên giao chiến.
– Để ta xem một cái Trường Ngạo nổi danh gần đây có gì đặc biệt.
Thái Cốt Toàn hét lớn loan đao vung vẫy nhất thời đao thương va chạm liên tiếp tia lửa bắn ra rực sáng khi hai người va chạm. Kịch chiến diễn ra.
Ở một bên võ thừa vẫn giữ tư thế khoanh tay trước ngực thần sắc bình tĩnh quan chiến. Thỉnh thoảng lại gật đầu vì thấy sự tiến bộ vượt bậc của trường ngạo. Cách đây không lâu người thanh niên kia đã quỳ gối trước hắn cùng tinh gia bộ dạng bất khuất kiên cường của hắn đã làm võ thừa không thể nào đứng nhìn hắn chịu nhục mà đở hắn lên. để được hai người giúp đở hắn tu luyện cùng báo thù gia tộc. nhưng bây giờ bộ dạng người thanh niên đó lại trở nên vô cùng cứng cáp có cảm giác một cường giả tương lai đang dần bắt đầu hiển lộ.
– Trường ngạo huynh đệ tư chất cùng bản lĩnh rất xuất sắc. Ta tin chắc không lâu nửa đệ ấy sẻ là một cường giả đỉnh thiên lập địa xưng bá một nơi.
Những người còn lại nghe võ thừa nói vậy cũng gật gù.
– Trần gia năm xưa bị diệt cũng vì bị Triệu gia tính toán, âm thầm hạ độc. Nếu tổ tiên trần gia còn nhất định có một ngày trứng kiến Trường Ngạo này trở thành cường giả. Đáng tiếc.. haizz.
Hạ Nam một bên thở dài cảm khái.
Võ Thừa nghe vậy đôi mài nhíu lại trầm ngâm rồi từ từ nói.
– Triệu gia sau lần hiệp hội gia tộc này nếu không bị diệt cũng sẽ nguyên khí đại thương.
Lời chém đinh chặc sắc nói ra nhất thời khiến cho 3 người Mị Nhi đứng đó hít xâu một hơi. Hạ Nam gật đầu gương mặt đầy phứt tạp nhìn Võ Thừa. Không biết hắn nghĩ gì rồi cũng cười cười gật đầu rồi không nói gì nữa.
Mị Nhi đôi tay ngọc xiếc lại cũng liếc nhìn Võ Thừa một cái gương mặt chợt xuất hiện một mãng mây hồng, nàng bổng nhớ lại giây phút Võ Thừa một tay cầm khiên chắn trước người nàng khỏi những mũi phi tiêu độc, tay còn lại thì ôm vòng eo nàng. Giây phút ấy mặc dù thoát lực nhưng đến khi tĩnh dậy nghe trưởng lão nói lại. Toàn bộ người của Nhậm Đạt Cầu đều chết. Đoạn gia tháo chạy từ lúc nào không biết thì nàng liền liên tưởng đến sự cường hãn của người này ở mức độ nào.
Xưa nay mĩ nử thường đi theo anh hùng, hơn nửa Võ Thừa này không chỉ một lần xuất hiện mà ra tay cứu giúp nàng một lần.
– Ta và huynh ấy lại rất có duyên a.
Mị Nhi không biết tất cả những người kia bỏ mình cùng Đoạn gia bỏ chạy Võ Thừa chỉ bằng một cái liếc mắt. Nếu nàng biết thì chắc hẳn nội tâm lại thêm một hồi sống gió không ngừng.
Dường như phát hiện cái gì võ thừa cũng đưa ánh mắt nhìn về phía Mị Nhi nàng nhất thời lúng túng có xúc động muốn lấy tay che gương mặt đang một màu hồng nhuận của mình. Quay về phía trận chiến của trường ngạo nàng lặng lẻ hít sâu vài hơi kìm nén sự bối rối trong tâm tư.
Võ Thừa cũng chỉ liếc nhìn nàng một cái rồi tiếp tục quan sát trận chiến gương mặt trầm ổn như mặt hồ của hắn khiến niềm tin của mọi người càng trở nên mãnh liệt.
– Trường Ngạo sẽ thắng sao.?
Mị Nhi âm thanh êm tay vang lên.
– Uhm… hắn sẽ thắng.
Võ thừa gật đầu hoàng toàn không có ý tứ trường ngạo sẻ bại.
K…E…N…G….!!
Thương,Đao va chạm hai người lùi về sau giảm kình lực dư chấn.
Trường Ngạo chân lùi vài bước chợt nhúng người nhảy lên vung trường thương một kít bổ xuống mang theo kình lực mạnh mẻ ầm ầm bổ xuống đầu Thái Cốt Toàn. hắn hét lớn.
CHẤN SƠN KÍCH.
Thái cốt Toàn con ngươi co rụt lại lúc này tránh cũng không kịp hắn có cảm giác cả tòa núi đang ầm ầm ập xuống. Hung hăn cắn chặc răng linh lực vận chuyển cực hạn.
SÁT PHẠT TRẢM
ẦM….
âm thanh đinh tay nhứt óc vang lên trường thương thế như chẻ tre ập xuống thái cốt toàn gian nang vung đao chặn thế công của trường ngạo. Đất dưới chân hắn không chịu nổi nhanh chóng nứt vở ra bán kính gần 5m. Thái Cốt Toàn sắc mặt tái nhợt phung ra một ngụm máu tươi.
Trường thương của Trường Ngạo vẩn mạnh mẽ ấn xuống khiến Thái Cốt Toàn phút chốc. Pịch phịch một chân rồi hai chân hắn quỳ mạnh xuống đất.
– ta liều với ngươi.
Thái Cốt Toàn hét lớn khi hai chân quỳ xuống tôn nghiêm của hắn cũng bị chạm phải lúc này bổng nhiên Linh lực cuồng cuộn trào ra ngoài tu vi hắn không ngừng kéo lên nhanh chóng trúc cơ đỉnh phong theo vài hơi thở trôi qua đả kéo lên đỉnh phong rồi lại không ngừng kéo lên.
Mọi người quan chiến cả hai bên đều sắc mặt kịch biến.
– Đây là…
Mị Nhi lâp bấp chưa nói xong thì trưởng lão nử tử Lưu Gia lên tiếng.
– hắn muốn đột phá.
Hạ nam hít sâu một hơi gương mặt trở nên khó coi vô cùng, Mị Nhi sắc kịch biến nàng che cái miệng nhỏ lại trầm trầm nhìn phía vòng chiến.
Chỉ có Võ Thừa gương mặt vẫn không biến đổi hắn chỉ khẻ nhíu mài một cái rồi tiếp tục quan sát biến hóa.
– Hahahaha. Dưới sự kích thích của chiến đấu đột phá. Quả nhiên Thái gia ta toàn những anh hùng hào kiệt. Xong lên đánh giết bọn chúng, chúng ta lại có thêm một cường giả thái ất.
Không biết ai đó trong đội ngủ thái gia lên tiếng. Như khẩu lệnh, tất cả Thái gia lại quên đi giao ước chiến đấu lúc trước lại xong lên vũ khí trong tay khí thế bừng bừng.
– hừ.. lại muốn lật lọng sao.?
Võ Thừa hừ lạnh hắn cũng xong lên. Hạ nam phất tay từ trong linh trận hơn 50 người vũ khí đã cầm sẳn trên tay cũng lao ra màng linh trận.
Trường Ngạo vẩn giử tư thế gìm chặc trường thương ấn xuống người Thái Cốt Toàn. Thái Cố Toàn tròng mắt quằng tơ máu hắn hung ác nhìn Trường Ngạo rồi từ từ đứng dậy không ở tư thế quỳ gối nửa.
– Ngươi… làm ta tức giận. Để cảm ơn ngươi giúp ta đột phá ta sẽ tặng ngươi cái chết..
Hắn nhe răng cười hung ác linh lực cuồng cuộn như thủy triều dân lên vung mạnh loan đao hắt văng trường ngạo ra ngoài đồng thời hắn lao lên một đao bồi thêm mạnh mẽ đánh tới.
Phịch xoẹt..
Trường ngạo bị kình lực mạnh mẽ đánh lên người chật vật bay về sau hơn 20m hắn gian nan cấm mạnh đầu trường thương xuống đất mới ổn định được thân hình một đàu tóc xỏa ra, khóe miệng tràng máu tươi nhưng cặp mắt lại sáng ngời chiến ý.
– Được… Thái ất cảnh cũng chỉ có vậy mà thôi..
Hắn ngửa cổ cười dài một tiếng người khác không hiểu nhưng trường ngạo hắn là một người cứng đầu cứng cổ họ chỉ biết một trường ngạo vừa mới nổi danh khắp chiến địa nhưng họ lại không biết hắn vì truy cầu thực lực, bản thân đả phải trải qua nhiều cuộc quyết chiến. Thiên phú chỉ là mầm móng còn nền tảng chiến lực của hắn lại được xây bằng rèn luyện cùng nổ lực. Nói về chịu đựng Trường Ngạo hắn có lẻ sẽ không thua bắt cứ người nào.
Nhưng khi Trường Ngạo vừa định xong lên chợt thấy xung quanh có gì không ổn hắn quay lại thì một đạo linh lực ngưng tụ sắc bién bởi một kiếm đang ầm ầm xong thẳng về phía mình. Trong thời gian nháy con mắt tia kiếm khí kia đả ập đến trước người Trường Ngạo hắn hoàng toàn tập trung vào trận chiến của hắn với Thái Cốt Toàn nên không có phòng bị xung quanh nên nhất thời không kịp né tránh. Đạo kiếm quan sắt bén lao tới đồng tử Trường Ngạo co rút lại hắn vô thức định dùng trường thương trong tay đón đở nhưng kiếm khí lao đến quá nhanh có thể thấy được kẻ ra tay tu vi cao thăm cùng thủ đoạn độc ác cở nào.
Trường Ngạo cắn răng vung trường thương lên hắn có chút tự trách bản thân sơ xuất. Nhưng ánh mắt hắn vẩn sắc bén trầm trầm nhìn tia kiếm khí kia xong tới.
– —– là ta đây.. haizzz nói ra thì dài nhưng ta đã cố hết sức để có thể có thêm chương mới a. Chỉ là hài tử vừa chào đời nên bận quá nhiều việc. Các ngươi cũng nên chúc mừng ta a… hahahah—