Tứ Đại Yêu Tinh Lanh Chanh Và Tứ Đại Chúa Tể Băng Giá Lạnh Lùng

Chương 34


Bạn đang đọc Tứ Đại Yêu Tinh Lanh Chanh Và Tứ Đại Chúa Tể Băng Giá Lạnh Lùng: Chương 34 :

Bầu trời cao trong xanh , lo lùa mái tóc bay , chim hót , ……….vân vân , mọi thú quyện vào nhau , 1 bầu không khí thật tuyệt vời , dịu dang , sau lắng mà thanh thoát nhưng cũng không kém phâng lãng mạn . Không biết bao giờ mới lại có cơ hội để ngồi đây , ngồi dưới bầu trời xanh để thả hồn theo làn gió , đẻ những nỗi tâm sự bay đi mất , tới bao giờ mới được đây .
Một cô gái đứng khoanh tay , mắt nhắm hờ , đứng trước khoảng không gian ấy , đầy tâm sự , có lẽ cô đang cố hưởng thụ nốt thời gian này .
Tóc cô bay trong gió , lung linh mà huyền ảo , xinh đẹp .
– tớ đến rồi đây – Trân trong bộ đầm màu hồng khá đơn giản , nhưng thật đáng yêu , mái tóc đen óng được tết lại theo kiểu xương cá , trên đỉnh đầu là 1 cái nơ hồng , hơi lớn 1 chút . Gương mặt không thoa chút phấn , mà đúng rồi , nhỏ này có dùng mĩ phẩm đâu mà thoa phấn .
Châu quay lại mỉm cười nhẹ , ròi ngồi xuống chiếc ghế gần đó đối diện với Trân
– cậu gọi tớ tới đây để làm gì – Trân thắc mắc .
– sao cậu không về – Châu không lôi thôi đi thẳng vào vấn đề .
– sao không về ? ……… ý cậu là sao
– sao cậu không về Sing đi

– Sing ? …………… sao tớ lại về đó , cậu nói gì tớ chẳng hiểu gì cả .
– cậu không hiểu hay là cố tình không hiểu đây Mỹ Trân , chuyện này cậu phải là người rõ nhất chứ
– hả …………… chuyện ….. chuyện gì
– chẳng lẽ cạu còn phải chờ tớ nói rành rọt mọi thứ thì cậu mới biết chắc .
– nhưng là chuyện gì
– căn bện đó
– bệnh ………. bệnh gì
– cậu còn định giấu tớ tới bao giờ nữa , nếu như mọi ngày thì có lẽ cạu đã được ăn vài phát của tớ rồi
– Bảo Châu à , thật sự thì tớ chẳng hiểu cậu đang nói về cái gì hết .
– không hiểu sao , vậy cho tớ hỏi có cái gì nó nằm trong đầu cậu vậy
– ơ … thì ……… thì nó máu nó não có dây thần kinh ……………và …………. và
– và gì nữa
– ………. thì còn có
– một khối u …….. hình xoắn ốc dài 4.5 cm rộng 5.4 cm , chứ gì , tớ nói có đúng không hả
– cái ……. cái đó

– cái đó làm sao , chẳng lẽ cậu định cứ để thế mà sống à , nó mà càng to thêm thì cậu biết thừa là tính mạng cậu coi như đi tong cơ mà
– tớ ……….. tớ
– cậu muốn để người khác lo lắng cho cậu nữa à , hả
– nhưng sao cậu lại biết chuyện đó chứ , ai đã nói cho cậu biết hả
– đừng có đánh tróng lảng , cậu đi đi , mau về Sing để phẫu thuật lấy khối u đó ra nhanh đi
– nhưng còn ………. còn
– cậu còn luyến tiếc cái gì nữa hả , tớ yêu cầu cậu , đúng 2h sáng mai cậu phải lên máy bay bya về Sing cho tớ , còn nữa nếu khi nào mà khối u chết tiệt đso còn ở trong đầu cậu thì cậu đừng có vác mặt tới mà tìm tớ hay nói chuyện với tớ qua bất cứ hình thức nào rõ chưa , cậu hiểu rồi chứ , giờ thì về đi tớ muốn ở 1 mình .
– nhưng Bảo Châu , tớ ……..
– TỚ NÓI ĐI VỀ CƠ MÀ – Châu hét lên quát . Trân đành ngậm ngùi nước mắt mà ra về , trời ơi thằng cha nào nói cho nhỏ Châu biết chuyện này không biết nữa , đẻ Trân này mà phát hiện ra thì cứ lo mà bảo toàn tính mạng , Sau khi Trân đi khỏi , Châu mới ngước mặt về phía Trân vừa đi .
– nếu tớ không dọa đốt bệnh viện của lão bác sĩ đó thì chắc chuyện này còn lâu tớ mới biết , mau đi đi , thế giới tàn ác này không dành cho cậu đâu , về Sing và đừng bao giờ trở lại nữa , thiên thần à – Châu mỉm cười tự nói mà không biết cóp hải là nói 1 mình không nữa , 1 giọt nước mắt khẽ lăn nhẹ từ khóe mắt xinh xăn kia từ lúc nào không biết

nhẹ lau nước mắt lấy lại trạng thái lúc đàu
tách Châu búng tay 1 cái , từ các hốc cây quanh đó hiện ra 3 hàng người , toàn là đồ đen , đã thế lại đeo kính đen , tên nào cũng cao to lực lưỡng , coi bộ oai phòng lẫm liệt quá nhỉ , bọn họ từ tự rời gốc cây rồi tiến tới trước mặt Châu đứng ngay ngắn .
– các người đều là những người đã vượt qua 150 bài huấn luận cực khổ của tôi và cũng là những người mà tôi tin tưởng , thấy cô gái đó chứ , từ giờ phút này trở đi , các người phải canh chừng và bảo vệ cô ấy 25/24 có nghe rõ chưa hả , chỉ cần trên người cô ấy mà có 1 vết thương nhệ như kiến căn thôi thì tính mạng của các người cùng toàn bộ người thân của các người sẽ không được kéo dài lâu đâu , nghe rõ chưa , tôi hi vọng các người ra không làm tôi thất vọng , mau đi đi – Châu hất mặt chỉ thị họ mau thực hiện nhiệm vụ .
– vâng xin cô hãy tin tưởng ơ chúng tôi – bọn họ nói rõng rạc rồi nhanh chân chạy theo cô gái như 1 cơn gió thoảng qua .
Không giạn lại trở về trong yên lặng , có lẽ lúc này những cơn gió đã không thể tiếp tục mang đi những tâm sự trong lòng của cô vì nó quá nhiều nhiều tới mức không biết vứt đâu cho hết . Con rắn cưng bò lên tay Châu nằm gọn trong lòng cô
– đã tới lúc rồi , khoảnh khắc mà mọi thứ phải chấm dứt
Lời nói vọng ra sắc lẻm nhưng đầy mãnh liệt , có chuyên gì không biết


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.