Đọc truyện Tứ Đại Thần Vật – Chương 22: Bạch Vân Kiếm Khách
Khi chàng tỉnh lại trong thạch động thì ngoài trời đã tạnh mưa.
Đương khi chàng cố gắng ngồi dậy thì một tiếng nói lạnh buốt vọng vào tai chàng:- Nhà ngươi đã tỉnh rồi sao???.Chàng giật mình nhìn về phía phát ra tiếng nói thì thấy trên một tảng đá đang có một quái nhân cao chừng ba thước, đạo bào trên người đã rách te tua.
Khuôn mặt đen dài chỉ còn da bọc xương râu và tóc lão không ngớt tung bay theo gió lạnh.Đôi mày của lão nhướng cao chăm chú nhìn vào Long Hoàng cái nhìn của lão lạnh như băng lại có ẩn hiện khí tức khát máu khiến chàng không nhịn được rùng mình mấy lượt.
Sau một hồi ngắm nghía lão cất tiếng cười khách khách:- Đã 40 năm qua nơi này chưa có một bóng người, không ngờ bây giờ lại có người lọt vào đây.
Thật khiến lão phu giật mình không nhỏ.Long Hoàng nghe lão nói thế thì liền cảnh giác lết về sau một đoạn.
Đồng thời hướng ánh mắt về phía lão cẩn thận đề phòng.
Lão quái nhân thấy vậy liền cất tiếng nói:- Thằng bé kia.
không cần sợ hãi nếu bản nhân muốn giết ngươi còn để ngươi sống đến bây giờ hay sao.Dứt lời lão vung tay lên điểm một cái vào không khí, qua một tiếng ầm thực to tảng đá lớn cỡ hai người ôm cách lão mười thước đã nát vụn thành bột phấn.
Long Hoàng khi luyện xong thần công Tam Ma Địa cũng tự mãn về nội lực của mình.
Giờ đây khi chàng thấy chỉ lực của lão hùng mạnh như vậy vô cùng khiếp sợ.
Chàng thầm nghĩ ” Hóa ra trước giờ mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi, còn tự hào cái gì mà võ công cao cường, bị lâm vào tình cảnh này là đáng lắm”.Lão quái nhân thấy vẻ mặt khiếp sợ của chàng thì tự mãn cười ha hả, Đoạn nói tiếp:- Giờ đây Ngươi hãy trả lời ta làm sao nhà ngươi lại rơi xuống đây?.- Tiền bối minh giám chuyện này kể ra quả thật là rất dài dòng.Đoạn chàng kể lại từ khi lọt vào đây cho đến khi rơi xuống vực sâu miêu tả lại một cách rõ ràng, riêng chuyện chàng có hỏa thần cung là chàng giấu đi không nói.
Lão già sau khi nghe xong thì gật gù nói:- Phong Nguyên Lệnh ơi Phong Nguyên Lệnh vì ngươi mà không biết bao người phải chịu cảnh máu chảy đầu rơi.Chàng nghe lão nói vậy thì không nhịn được hỏi:- Phải chăng lão tiền bối cũng vì tranh đoạt thần vật này mà thân hãm vào tuyệt địa.- Tranh đoạt ư, Ta cần gì phải tranh đoạt.Lão quái nhân nọ đã sống ở đây hơn 40 năm, không một bóng người lai vãng.
Nay gặp được một đồng loại khiến lão ta mừng rỡ chừng nào liền lấy chàng ra làm đối tượng để trút nỗi ai oán trong lòng.
Lão thao thao bất tuyệt kể lại.
Trong đêm khuya thanh vắng chỉ còn nghe tiếng lão quai nhân sang sảng vang lên xen lẫn với tiếng côn trùng kêu rả rích.
Thì ra lão quái nhân này năm xưa chính là Bạch Vân Kiếm Khách Triệu Hoàng Lâm lão chính là tri kỉ của quán chủ của Hoàng Dương Đạo Quán, Đinh Thiên Trường.
Lão năm 20 tuổi đã luyện được một thân võ nghệ cao cường liệt vào hạng nhất trong đám hảo thủ trẻ tuổi, năm đó lão cùng Đinh quán chủ đang tham ngộ Phong Nguyên Lệnh trong mật thất này.
Bị Thần Phong chân nhân xuất kì bất ý.
Đánh bị thương chính cha ruột của mình đồng thời chặt đứt hai chân của lão.
Cuối cùng ném cả hai người xuống vực sâu muôn trượng.
Áy náy vì con mình mờ mắt trước ngôi quán chủ mà gây họa.
Đinh Quán chủ đã hy sinh thân mình để cứu lão.
Từ đó lão khổ luyện dưới vực sâu này.
khát thì uống nước, đói thì hái nấm trong động ăn tạm, thỉnh thoảng lão cũng bắt được con chim con thú từ ngoài xông vào đây.
Cứ thế trải qua 40 năm, tuy lão muốn rời khỏi đây nhưng chân lại cụt không thể di chuyển xa được.
Lòng báo thù của lão cũng phai nhạt đi nhiều cho đến khi lão thấy Long Hoàng rơi xuống.
Lão mừng rỡ khi thấy chàng còn sống.
vậy là thù này có thể trả được rồi.
Lão quay sang nói với chàng:- Chỉ cần ngươi giúp bản nhân một việc ta cam đoan sẽ có cách đưa ngươi lành lặn rời khỏi đây.- Chỉ cần không phải việc thương thiên hại lý tất nhiên vãn bối nguyện ra sức hoàn thành.Bằng một giọng mang đậm hận thù sâu sắc Triệu Hoàng Lâm nghiến răng nói:- Ta muốn sau khi ngươi rời khỏi đây giúp ta giết chết Thần Phong.Chàng thấy việc này cũng chẳng có gì quá đáng lão không nói thì chàng cũng sẽ tự làm nên chàng hướng lão gật đầu nói:- Việc này vãn bối làm được.- Tốt bắt đầu từ hôm nay bản nhân sẽ đích thân truyền thụ Bạch Vân Thần Công và Bạch Vân Kiếm Pháp.- Bạch Vân Thần Công.- Đúng thế, Năm xưa tung hoành giang hồ chính nhờ môn thần công này mà lão phu được đồng đạo tặng cho danh hiệu Bạch Vân Kiếm Khách.Mấy ngày hôm sau ngoài việc dưỡng thương ra thì Long Hoàng theo lão học tập thần công.
Đúng ra tư chất của Long Hoàng vô cùng thông tuệ nhưng những gì mà Bạch Vân Kiếm Khách nói thâm ảo vô cùng.
Mỗi một phương pháp luyện khí hay vận công chàng đều phải luyện mấy canh giờ lão mới tạm gật đầu.
Một tháng sau chàng đã tạm nắm vững cách vận công, Lão bắt đầu truyền dậy cho chàng Bạch Vân Kiếm Pháp.
Lão tự phụ nói:- Kiếm Pháp của bản nhân tuy chỉ có 12 thế kiếm nhưng hung mãnh dị thường đã ra chiêu là một kích tất sát ngươi hãy nhớ tên các thế kiếm trước đi: thế thứ nhất là:Cung thủ đương hung, kiếm thứ hai Lưỡng Kiên Hoành Đản.
Cứ thế lão nói một mạch:Chưởng Thác Thiên Môn Trích Tinh Hoán Đẩu Trắc Sưu Cửu Ngưu Vỹ Xuất Trảo Lượng Phiên Bạt Mã Đao Thế Tam Thứ Lạc Địa Thanh Long Thám Trảo Ngoạ Hổ Tàng Long Hoành Kiếm xuyên Vân cuối cùng là kiếm thứ 12 Vạn Hùng Phá Nhật.Sau khi Chàng nhớ hết tên các thức kiếm lão lại nói tiếp.
Kiếm pháp này khi ra chiêu phải nhanh như thiểm điện.
phóng kiếm ra phải dứt khoát, chiêu thức phải liên miên bất tuyệt Công kỳ bất bị, Xuất kỳ bất ý Đánh vào lúc đối phương không ngờ Ổn định vững chắc, Công thủ tự như trước nhượng sau công, Cẩn trọng quan sát.
Lấy nhân gặp mà đánh, tuy là đi sau nhưng về trước dẫn dụ đối phương đánh theo cách của mình.
Cứ thế lão truyền cho chàng hơn ba ngàn chữ.
Thông minh như chàng mà cũng phải mất cả một ngày mới thuộc được..