Tứ Đại Mỹ Nhân Xinh Đẹp Và Tứ Đại Thiếu Gia Hào Hoa

Chương 45 : Đau Khổ


Bạn đang đọc Tứ Đại Mỹ Nhân Xinh Đẹp Và Tứ Đại Thiếu Gia Hào Hoa: Chương 45 : Đau Khổ

Chương 45 : Đau Khổ
– Bọn mày đừng quan tâm đến chuyện của tao nữa – Quyên nhẹ nhàng lên tiếng rồi bước ra chỗ để xe , nói vọng lại : Có gì tý nữa bọn mày đi taxi về đi . Cô phi vút đi để lại 3 cô nàng ngơ ngác đứng đó . Quyên lái xe về nhà thay quần áo xong có đổi chiếc xe mà vừa lấy của bọn nó thành một chiếc Audi màu đỏ quyến rũ rồi đi thẳng tới Bar VelVet , cô đi luôn vào phòng VIP 1 . Shin bước ra , cười tươi nói :
– Lâu rồi không gặp chị , chị dùng gì đây ?
Cô không nhìn Shin chỉ chăm chăm vào cái điện thoại di động :
– Gin
Shin làm dấu hiệu ok rồi bước ra ngoài , 3 p sau :
– Gin của chị đây – Shin đặt 3 chai rượu xuống mặt bàn
Windy đang nhìn vào màn hình điện thoại cũng bỏ xuống để nhìn vào Shin rồi nói :
– Ừ , không được để ai vào phòng này và tắt hết tất cả các camera phòng này đi !
– À , dạ vâng -Shin bước ra ngoài và làm theo lời Windy . Trong phòng , cô đang xem lại những bức ảnh cô và Jen đã chụp , từng tấm ảnh lướt qua cũng là lúc giọt nước mắt của cô rơi . Khi nhận biết được nước mắt của mình đã rơi hơi nhiều , cô cũng vội lau đi . “ Hay là ra sàn nhỉ ” đó là suy nghĩ của cô và cuối cùng cô cũng bước ra sàn nhảy và bắt đầu những điệu nhảy cực kì quyến rũ nóng bỏng , những tên dê già ở dưới nhìn cô với ánh mắt thèm thuồng . Và ở chỗ quầy bar đã có một người trông thấy :
– “Không ngờ cô cũng quyến rũ đàn ông lắm đây ” đấy là suy nghĩ của Jen .
Anh bất ngờ hôn cô gái ngồi bên cạnh và không ngờ khoảnh khắc đó đã trúng tầm mắt của Windy , cô bước xuống sàn đi ra ngoài vì cô không muốn ai nhìn thấy nước mắt của mình , Jen thấy vậy cười khẩy một cái .

““KÉT”””
Một tiếng kêu chói tai ở ngoài vang lên , Jen tắt hẳn nụ cười trên môi chạy vụt ra ngoài .
– QUYÊN !
Anh chạy thật nhanh đến chỗ cô , bây giờ người cô đã thấm đầy máu :
– Quyên à , đừng bỏ tớ mà , dậy đi Quyên !
Cô dần dần mở mắt một cách yếu ớt :
– Khánh à , c ậ u vẫn …. Yêu t..ớ c..hứ – Cô nói một cách khó khăn
– Tất nhiên rồi . Tớ luôn yêu cậu , mãi yêu cậu – Khánh vội vã nói
– Cậu có thế nói yêu tớ được không ? – Có lẽ đây chính là điều cô ước , dù bây giờ có là ngày cô chết thì cô cũng chỉ cần Khánh nói với cô 3 chữ ‘ Anh Yêu Em thôi cô cũng mãn nguyện .
– Tớ yêu cậu , tớ yêu cậu nhiều lắm – Bây giờ máu đã thấm đẫm chiếc áo trắng của anh
Quyên cười nhẹ một cái rồi dần dần nhắm mắt
– Không , cậu không được ngủ , tớ cấm cậu ngủ , Quyên à , mở mắt nhìn tớ đi , Quyên

10p sau , tiếng còi xe cứu thương vang lên
‘‘ Í Ò , Í Ò Í ( Xin lỗi mọi người vì đoạn này có làm tụt hứng thì mong tha lỗi )
Đèn phòng cấp cứu đã sáng đèn . Khánh gục đầu vào tường . 1 tiếng sau thì , bọn nó với bọn hắn cũng đến . Nó vội vã nói :
– Quyên đâu rồi ?
Khánh hướng mắt vào phòng cấp cứu ! Băng không cầm được nước mắt nói :
– Vậy nó có sao không ?
– Cái này thì chưa biết được ? – Khánh mệt mỏi nói lại
Hắn nhìn từ đầu đến cuối của Khánh , cất giọng :
– Bây giờ , chuyện ở đây thì để bọn tao lo , mày phải thay ngay bộ quần áo này ra cho tao rồi tao mới hỏi chuyện mày ?
– Nhưng …
Khánh chưa nói hết câu thì hắn lại nhảy vào :
– Không nhưng nhị gì hết , mày có tin tý nữa tao ày ở nhà luôn không hả ?
Nó cũng nói tiếp :
– Đúng thật đấy , cậu định mặc cái áo đầy máu đến khi nào nữa ? Một con người như tôi đây còn không chịu được nói gì đến mọi người – Nó vừa nói vừa chỉ
– Chìa khoá đây , tao thấy Thy nói đúng đấy , mày mau về mà thay quần áo đi – Luân ném chìa khoá về phía Khánh . Anh cũng không biết làm gì hơn ngoài nghe lời


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.