Tứ Đại Ma Nữ Và Tứ Đại Hoàng Tử

Chương 25


Bạn đang đọc Tứ Đại Ma Nữ Và Tứ Đại Hoàng Tử: Chương 25

Một con người mang hai tính cách. Khi nào mới chịu là bản thân mình ?
________________________________________________________________________________________
Trên con đường dài tấp nập, chiếc xe nổi bật đi trên dòng xe ấy vẫn thu hút biết bao sự chú ý của mọi người. Nhưng hai người ngồi trong xe, chẳng chịu mở miệng nói câu nào, tưởng chừng như ngoài đường và trong xe hoàn toàn đối lập nhau.
– Chúng ta sẽ đi đâu nhỉ, cậu nói xem, Thảo Trang ? – Anh Duy không chịu được cũng lên tiếng
Gật đầu nhẹ, cô nhìn lên bầu trời đêm kia, những ngôi sao đẹp quá, cô muốn đi thăm bố mẹ của cô quá, nhưng bây giờ thì không thể rồi ! Bật cười, cô nhìn ra cửa xe mà nói :
– Chúng ta đi lên trời đi.
Hở ??!! Lên trời bằng cách nào vậy ? Ý là chọn đại cái xe nào rồi tông đại rồi mình chết đi, sau đó đi lên thiên đàng, lên trời đó ý hở ? Cậu suy nghĩ đến rùng mình. A, thôi bỏ qua cách đó, cậu biết có chỗ đi lên trời rồi. Cứ thế, cậu phóng thẳng đến khu vui chơi khá lớn. Đậu xe vào bãi đỗ, hai người cùng bước xuống, hmm… Cũng nổi bật đấy ! Rất xứng đôi ! Tuyệt ! Haha…
Cậu nắm tay cô đi vào, bỗng chốc hai má cô ửng đỏ, sao nóng má vậy !! Cậu dẫn cô tới một khu riêng biệt, cô nhìn, là cáp treo ! Phải không ta ?!
Cậu cười, đi mua vé rồi hai người cùng vào một ô cáp

– Duy này, đây là cáp treo sao ?
– Ừ, đừng nói rằng mới đi lần đầu nha ?!
Cô thẹn thùng gật đầu, cậu ngạc nhiên.
– Tớ ở bên Anh từ nhỏ mà, nên ở đây… bay giờ cũng… không rõ cho lắm. – Cô cười cười
Hmm… Quen quen ta. Cậu có nhớ gì đó quen lắm, nhớ về cái cô gái ngày xưa suốt ngày bắt bẻ cậu, mà rõ ngây thơ chả biết gì, cũng sang Anh. Thôi, chắc là trùng hợp thôi, trùng hợp. Haha…
Chiếc cáp bắt đầu di chuyển, phần trên cáp là kính trong suốt nên có thể ngắm bầu trời, đi đến giữa chừng, chiếc cáp ngừng lại, cô hốt hoảng, mặt tái mét:
– Này, sao nó đứng yên vậy, không phải là ta sắp chết chứ ?
Cậu muốn bật cười. Haha… Thôi trêu cô chút vậy. Cậu nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, đặt lên đôi môi hồng mềm mại kia một nụ hôn nhẹ nhàng, người cô như có tia điện sẹt qua, lạy hồn, thế này còn chết sớm hơn nữa đấy, đưa tay lên định đẩy cậu ra, cậu liền cầm tay cô lại, di chuyển cái miệng sang phía tai cô, hơi nóng phả ra, khiến cô như tê liệt. Cậu nói nhỏ bên tai cô:
– Chết thì ta cũng cùng chết chung mà, phải không, vậy từ nay ta luôn bên nhau rồi!! À dù có chết thì anh vẫn phải nói với em, rằng anh yêu em, yêu em rất nhiều, em có phải là cô bé nhỏ ấy ? Cô bé nhỏ luôn bắt bẻ anh ?
Cô bỗng sao thấy ấm lòng quá, anh đã nhận ra cô, sớm như vậy ? Cô gật đầu, một lời nói tựa như gió thoảng:
– Còn ai nữa, anh nhận ra trễ vậy à, mà thôi, kệ đi, em cho qua lần này, vì em cũng yêu anh.
Nghe lời nói của cô, anh thấy mừng mà lòng vô cùng lo âu, sao vậy chứ ?!
__________________________
– Sao cái cáp vẫn chưa rớt nhỉ ?
Cậu bật cười.
Cô nhìn quanh.

– Anh lừa em ?
Cậu huýt sáo, đưa hai tay lên véo hai má của cậu, có phải làm cô đau tim rồi không.
– Nếu không, anh không biết phải nói lời yêu với em thế nào. Hì hì.
Cô cười, được rồi, cô động lòng, được rồi, cho qua cho qua. Nhưng mà, cô vẫn bực. Hừm.
_______________________________
– Thảo Trang à, đứng lại đi. Anh xin lỗi, sao em đi nhanh vậy….. Đợi anh với.
Một cô gái đi trước, bước chân nhẹ nhàng mà sao nhanh quá, làm chàng trai cứ như sắp chạm được lại vụt mất vậy. Hình ảnh ấy đập vào mắt của tất cả mọi người trong khu vui chơi, một cậu bé vui tính chỉ chỉ rồi nói với mẹ:
– Mẹ, mẹ, nhìn kìa, hai anh chị ấy là chơi trò đuổi bắt mới sao ?
Người mẹ không trả lời mà dắt đứa nhỏ đi qua. Cô bất thình lình đứng lại, cậu xém tí là đè lên cô -.-
Cô nắm tay cậu, dẫn đi biết bao chỗ trong khu trò chơi, cậu cười, nhưng trong tâm đầy vẻ lo âu.
Chơi gần hết cái khu vui chơi, cậu và cô ngồi trên một ghế đá uống nước.

– Trang này, chúng ta sẽ chia tay chứ ?
– Không có chuyện đó, nhưng nếu anh muốn, ừ tôi không ý kiến.
Phũ. Phũ. Phũ. Phũ quá đi !!!!
– Anh sẽ chẳng chia tay đâu.
Cô bật cười. Được rồi, sao cậu ta bữa nay dễ thương vậy ?
_____________________________________________________________________________________________________________________
Chỉ mong rằng, bản thân của mình sẽ thật sự được ai đó yêu, cô sẽ trở lại với bản thân mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.