Bạn đang đọc Tứ Đại Ma Nữ Và Tứ Đại Hoàng Tử: Chương 17.1
Tụi nó làm việc đến mãi 7 giờ tối, thấy tụi hắn ngồi nằm lê lết vậy, liền đi lại….
Mỗi đứa tụi nó xách tai một tên, tụi hắn đau quá tỉnh ngủ dậy la ” oai oái ” nhưng mà mỗi cái tên Khánh thì chả thèm dậy luôn !! Nó bực mình đạp hắn xuống đất té cái ” bịch ” …. Hắn giờ mới tỉnh dậy nhìn ngó xung quanh, gãi gãi đầu vài cái rồi cười ” hề hề ”
– À, cũng trễ rồi, đi ăn gì đi. – Hoàng Lâm nhìn đồng hồ trên tay rồi nói
Cả đám gật gù, thật là giờ bụng cũng kêu ” reo réo ” lên rồi !!
Thế là cả tám đứa đi ra bãi đỗ xe rồi lái thẳng xe đi về. Công ti từ sau khi tụi nó học thì không có ai, bởi 4h30 là hết giờ làm rồi, tăng ca cũng chỉ đến 6h. Nhưng mà hôm nay mọi người về hết nên tụi nó chiếm nguyên công ti vậy đó.
——
Trước một nhà hàng với cái tên ” The Sea ” hẳn là chủ yếu đồ biển rồi. Bọn hắn và tụi nó đi vào, chọn một cái bàn gần cửa sổ nhìn ra ngoài, nó và và hắn ngồi ngoài cùng. Nó mở menu ra gọi món rồi lần lượt đưa cho bọn kia.
– Mì Spaghetti Tôm, 1 nước cam, 1 Pudding Socolal. – Nó
– Bít tết, 1 trứng cuộn, 1 nước ép thơm . – Nguyệt Băng
– Tôm hùm hấp, 1 sữa đá. – Tuyết Băng
– 1 cuộn sushi hải sản, 3 viên tôm chiên, 1 phần bò lúc lắc, 1 phần trái cây, 1 xá xị. – Hải Băng cười tươi
Đến lượt tụi hắn thì cùng đồng thanh :
– 3 hào nướng, Mì trộn hải sản và Salad mực. Ít rượu nho.
Bỗng hắn có điện thoại :
– Alo ?
– Alo, mày đang ở đâu, tao định dẫn bạn gái tao qua chỗ bọn mày.
– Nhà hàng The Sea.
– Ok.
Thế rồi hắn cúp máy, ba tên kia hỏi :
– Ai vậy ? – Anh Duy
– Trương Kỳ.
Bọn hắn nhíu mày khó chịu…. Tụi nó thấy thế liền hỏi :
– Có chuyện gì sao ? – Nó nhìn qua hắn
– Không sao.
Tụi nó cũng chẳng muốn hỏi nữa, cũng liền ngồi đợi đồ ăn. Đồ ăn không lâu sau được mang lên, thì cũng có một đôi đang đi tới…
– Là cô ! – Chàng trai kia thấy nó liền chỉ thẳng tay vào mặt nó và hét lên.
Nó nhìn hắn ta bực mình, dám chỉ tay vào mặt nó vậy à ? Nó nhận ra cậu ta, là tên con trai trong tiệm chị Mai lúc trước, nó nhếch môi, không nói gì liền cầm nĩa ăn mì. Cậu ta bực mình, con nhỏ đi bên cạnh cậu ta cũng là con nhỏ lần trước trong tiệm, liền ỏng ẹo :
– Anh à, cô ta làm lơ kìa.
Ba nàng kia nhìn hai con người này khó hiểu, nó gặp rồi à ? Nhìn không ưa được. Cậu ta bực quá quay sang tụi ” bạn ” :
– Nè tụi mày, tụi mày mà chơi với con này à, thấy tao bị khinh vậy mà còn không thèm nói gì à, dại gái thế hả ? – Vừa nói hai người đó tự nhiên ngồi xuống gọi đồ ăn.
– Sao à, lâu không gặp, hôm nay có chuyện gì mà tìm đến tụi tao vậy ? À chẳng phải mày theo cô em này bỏ tụi tao rồi sao ? – Gia Thiệu vừa cười cười vừa nói một cách giễu cợt, mỉa mai.
– Không có gì, nhớ tụi mày nên muốn gặp ấy mà, tao cũng muốn gia nhập lại bang…. – Cậu ta nhìn qua hắn
– Trương Kỳ, cậu coi chúng tôi là gì ? Cậu có thể như thế à ? Làm bạn với chúng tôi rồi quay lưng đi theo con này, ăn bám tụi này, mượn tiền này nọ không trả, còn nữa, giờ quay lại muốn gia nhập vô bang là thế nào hả ? – Hắn bực mình tuôn ra một tràng, nhưng giọng nói không hề có âm điệu. – Cậu bảo chúng tôi dại gái ? Cậu nên coi lại cậu đi, xem ai dại gái hơn ai hả ? Đây là bạn gái chúng tôi, được chưa ? Chúng tôi có quyền dẫn họ đi ăn, và bọn họ, và chúng tôi đều là bạn thân, chả cớ gì mà cậu bảo tụi này dại gái cả !
– Minh Khánh, thái độ của cậu vậy sao ? Chúng ta cũng từng là bạn bè, cậu không thể giúp tôi sao ? – Tên đó cũng bực mình đập bàn đứng dậy
Tụi nó sững sờ… Bạn gái sao ? Là trò đùa à ? Thôi im trước đã …..
– Thôi mà anh ! – Con nhỏ đi bên cạnh cậu nắm tay cậu ta kéo xuống ghế. – Đây là bạn gái của các chàng thiếu gia sao, ăn thật là làm mất hình tượng các thiếu gia mà. – Con nhỏ nhìn qua tụi nó liền mỉa mai.
” Chát ” Một cái tát đáp thẳng mặt nhỏ… Là của Hải Băng, cô đã buông nĩa, đứng dậy và ” tặng ” cho cô gái ấy một cái tát đau điếng. Hải Băng cười khểnh:
– Nè cô gái, trông cô cũng dị dị làm mất mặt chúng tôi khi phải ngồi cùng cô lắm đấy. – giờ là một nụ cười cực tươi nhưng ánh mắt vô cùng nguy hiểm..