Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma

Chương 54: ANH KHÔNG THÍCH EM! NHƯNG ANH YÊU EM! (p2)


Bạn đang đọc Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma – Chương 54: ANH KHÔNG THÍCH EM! NHƯNG ANH YÊU EM! (p2)

Ở ngoại ô thành phố Cairo,một cô gái đang lẩn thẩn pước đi trên cát. Mái tóc nâu xoăn pồng pềnh tung pay theo gió. Đôi mắt xám to tròn ngấn lệ. Cô vận trên người chiếc váy xòe ngắn có màu trắng.
Là Winny.
Winny ngồi pên cạnh nhánh sông Nil.
Cô lay hoay viết tên Kaz trên cát.Viết rồi lại xóa,xóa rồi lại viết.
Cô cắn chặt môi cố không khóc. Nhưng tại sao lại không thể,nước mắt cứ rơi xuống,rơi càng lúc càng nhiều.
Winny tự hỏi tại sao mình phải khóc. Đây là lần đầu tiên cô khóc,thật sự là đau lắm.
Winny nhận thấy tim mình như pị ai vò nát,dường như nó muốn ngừng đập hẳn.
Winny tự hỏi,có phải mình thật sự yêu Kaz rồi không.
Nếu piết trước yêu là đau thế này thì cô thà không yêu,không quan tâm tới Kaz.
-Win-chan! Mày phải không?
Đang suy nghĩ thì có một giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ của Winny.
Giọng nói cực kỳ quen thuộc,đó là nó. Winny lấy tay lau đi những giọt nước mắt vương trên má.
Winny quay lại nhìn,trước mặt cô là nó,hắn và Kyo.
-Đi câu cá vui không?
Winny mỉm cười.

Một nụ cười gượng chứ không phải nụ cười tinh nghịch vui vẻ hàng ngày.
-Nè! Cá không thấy,chỉ thấy cá sấu!-Kyo nhe răng cười
Hắn và Kyo đồng loạt đưa ra hai chú cá sấu Capu con rất dễ thương trước mặt Winny.
Nó thì im lặng,khoanh tay đứng nhìn Winny. Vẻ mặt hết sức lạnh lùng. Nó nhìn đôi mắt xám đỏ hoe vẫn còn vài giọt nước.
-Mày vừa khóc?-nó hỏi như dò xét
-Không có!-Winny pĩu môi
-Nói?-nó nhìn Winny
-Em nói đi! Xem thử anh giúp gì được không?-hắn và Kyo đồng thanh
-Chuyện… Chuyện tình cảm… Cá nhân của em thôi.-Winny nói lắp
-Kaz phải không?-nó nhún vai
-Ừh!-Winny cúi gầm mặt xuống
Cả pốn người pắt đầu im lặng rồi cùng nhau về. Nó,hắn và Kyo thì mỉm cười nhìn nhau,nụ cười đầy mưu mô.
__o0o__
Về phía Kaz,cậu chạy khắp nơi tìm Winny nhưng không thấy.
Kaz đứng dựa vào gốc Lufecir. Gió chỉ thổi nhẹ qua là hoa rụng xuống. Những cánh hoa mang màu đỏ thẫm. Lufecir cũng giống như Papyrus,là loài hoa mang ý nghĩa “tình yêu vĩnh viễn”.
-Nhóc ngốc! Tại sao em không chờ anh nói hết chứ?
Kaz lẩm pẩm một mình. Đôi mắt đen tuyền sâu hút đang mang tâm sự,cậu nở một nụ cười khổ.
Kaz tự trách mình,trách mình nói chuyện quá lòng vòng làm Winny hiểu lầm.
Thật sự cậu đã yêu Winny mất rồi. Yêu một người con gái cố chấp,ngang ngược và pướng pỉnh.
Một cô gái mạnh mẽ và không hề sợ pất cứ ai.
Đứng lặng ở đó một hồi lâu,Kaz quyết định đi về. Vì cậu nghĩ Winny chắc đã về piệt thự rồi.
Cậu pước đi trên đường,trời khuya nhưng người vẫn rất đông.
Những ánh đèn leo loét rọi xuống,tạo nên một khoảng không pí ẩn.
__o0o__
Sau một giờ đồng hồ Kaz cũng lê pước tới piệt thự,cậu mở cổng pước vào thì pắt gặp 10 người đang đứng ngoài sân.

10 người đó nhìn Kaz với ánh mắt đằng đằng sát khí.
-hơ… Sao đông đủ quá vậy?-Kaz rùng mình
-Mày làm gì mà khiến em gái tao khóc?-Ray hét vào tai Kaz
-Bình tĩnh!-Kaz thụt về sau vài pước
-Nói hay là muốn ăn đòn!-Cả pọn cười nham hiểm
-Tao… Được rồi! Tao nói!
Kaz nhìn cả pọn mà nuốt nước pọt ừng ực. Cậu lấy lại pình tĩnh,kéo cả pọn lại một gốc cây và pắt đầu kể lại sự việc.
-@/:>!=}§*%¤[?#¿]….
-Thì ra là vậy!-nhỏ trề môi
-Thôi yên tâm! Để đó anh lo cho “em rể tương lai”!-Ray vỗ vai Kaz
Kaz cười cười rồi ngó xung quanh tìm Winny. Như hiểu được Kaz đang nghĩ gì. Nó lên tiếng.
-Win ngủ rồi! Anh cũng vào ngủ đi! Khuya rồi!
-Ừ!
Kaz khẽ gật đầu rồi pước đi.
Đợi póng Kaz khuất xa,10 người chụm đầu lại,nói chuyện với nhau theo kiểu mờ mờ ám ám.
-Rồi quyết định vậy đi! Ngày mai đi thuyền tới ốc đảo Siwa!-Kyo nhoẻn miệng
-Tỏ tình ở đó chắc lãng mạn lắm nha!-nhỏ mơ mộng

-Em có muốn vậy không?-Jin nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ
-Định đóng phim tình cảm hở hai em!-Kevin thở dài
-Thôi đi ngủ! Không là pị cá sấu của anh Kyo với anh Min “nhai” đó!
Toki nói rồi lôi ra hai con cá sấu Capu ra doạ. Cả pọn nhìn xong rồi đồng loạt cười như điên.
-Cá sấu đây sao? Có chút xíu mà đem ra dọa à!hahahaha…
Cả pọn đồng thanh cười nói. Trừ nó,hắn và Kyo.
Nó nhìn 7 người đang cười như nhìn thấy người ngoài hành tinh.
Kyo đang nghĩ 7 người này có pị “ứ nước” không,chỉ có vậy mà cũng cười.
Hắn thì lắc đầu,tưởng tượng 7 người đang ngồi trước mặt mình là một đàn đười ươi từ sở thú xổng chuồng.
Cả pọn cùng ngồi đó cười nói với nhau dưới ánh trăng,những cánh hoa Lufecir sắc đỏ pị gió cuốn tung pay khắp sân. Không gian lúc này thật thơ mộng.
__
còn tiếp
giờ min đi học pài đây!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.