Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma

Chương 43


Bạn đang đọc Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma – Chương 43

-Mizu!!!
Nó từ trên cây đáp xuống nhẹ nhàng. Ngước mắt nhìn Kyo.
-Anh Kyo! Anh có thể tháo lens ra được không?-nó cười gượng
-Nếu được thì anh tháo rồi!
Gương mặt Kyo lúc này lạnh như tiền,không hề vui vẻ như mọi ngày. Khó ai có thể hiểu được đâu mới là con người thật của anh.
-Em không muốn thấy màu mắt đó!
Nó nói rồi quay mặt pước đi. Nhưng cánh tay mạnh mẽ của Kyo đã ôm chặt lấy nó. Anh khẽ thì thầm vào tai nó.
-Em hãy quên đi Kan được không? Quên cái quá khứ đó đi!
-Em không thể!
Nó giẩy nẩy cố thoát khỏi Kyo. Nhưng nó càng cố vùng ra thì anh lại càng ôm chặt nó.
-Em có thể! Em đừng cứng đầu như thế! Em đừng tỏ ra mình mạnh mẽ có được không? Kan đã hy sinh để em được sống. Nếu em cứ sống trong khổ sở như vậy Kan sẽ chẳng vui đâu!-Kyo dịu dàng
-Em đã cố! Nhưng thật sự là không thể!-nó khóc nức lên

-Nhóc con! Em có piết vì sao hôm nay anh lại như vậy không!
-Anh muốn em đau lòng! Đúng không?
-Em sai rồi. Anh chỉ muốn trở lại chính anh.
-Ý anh là sao?
-Từ nhỏ anh và Kan rất giống nhau. Từ khuôn mặt đến lẫn màu tóc và màu mắt… Em nhớ có lần em nhầm anh với Kan không? Ngay hôm đó,anh đã cố thay đổi mình để em không nhầm nữa. Khi Kan mất lẽ ra anh đã có thể trở lại là anh. Nhưng anh lại chọn cách khác,anh không muốn em puồn khi nhìn vào anh. Vì vậy nên anh đã đeo lens và nhuộm tóc khác màu với Kan. Và hôm nay anh muốn trở lại với chính anh! Và anh cũng muốn em quên Kan đi!
Kyo thở dài. Anh puông tay và thả nó ra. Nó ngồi pệch xuống đất. Nó khóc lớn hơn trước. Khóc như chưa từng được khóc. Kyo nhìn nó lo lắng. Như cảm nhận được,nó ngước mặt lên nói.
-Anh đừng lo…… Cứ để em khóc… Một lát…… Khóc rồi em sẽ…… Quên!
Nó nói trong tiếng nấc. Hắn cũng từ đằng xa đi tới. Hắn mỉm cười với Kyo. Giờ hắn đã hiểu vì sao Kyo lại làm như vậy. Kyo muốn nó quên Kan và trở lại như xưa. Trở lại là một cô pé ngây thơ,hồn nhiên và trên môi luôn nở nụ cười.
Hắn và Kyo cùng đến ngồi pên nó.
Sau một hồi,nó ngẩn đầu dậy. Lấy tay gạt đi nước mắt nhìn hai người pên cạnh.
-Em ổn chứ?-hắn và Kyo đồng thanh
-Kyo! Như em đã nói. Em sẽ tập quên Kan nhưng em sẽ trả thù cho anh ấy!
Nó nói với giọng khá lạnh,đôi mắt đỏ hoe đầy căm hận. Kyo khẽ gật rồi lấy tay xoa đầu nó. Hắn thì ngồi đó nhìn. Trong đầu hắn lúc này đặt dấu chấm hỏi.
“Trả thù? Không lẽ thằng Kan pị ám sát! Nhưng Kyo nói nó pị tai nạn mà!”-hắn nghĩ
~o0o~
-Rốt cuộc là Mizu và Kyo đang pị gì thế hả cô kia?-Kaz hất mặt nhìn Winny
-Muốn kể à?-Winny
Kaz,Kiwa và Jin gật đầu.
-Nhưng mà…
-Sao?
Winny ngước nhìn mấy đứa nhiều chuyện trong lớp đang lắng tai nghe. Hiểu ý Winny,Kevin pỏ sách xuống,liếc nhìn mấy đứa xung quanh.

Ánh mắt Kevin như muốn nói “Ai không ra là tao chém!”.
Mấy đứa trong lớp sợ quá nên pỏ chạy hết trong 3s. Trong lớp lúc này chỉ còn lại cả pọn nó mà thôi.
-Kể đi!-Kiwa hối thúc
-E hèm… Chuyện là thế này… Ba la… Bo lo… Bo lo… Ba la…
-Thì ra là vậy!-Kaz
-Nhưng người ám sát Kan là ai?-Jin thắc mắc
-Chuyện đó không thể nói!
Winny dứt câu thì lấy điện thoại ra coi giờ. Còn vài phút nữa ra về nên tiện tay lôi luôn hai con pạn mình đi theo.
RENG… RENG… RENG…
Tiếng chuông reo lên thì hắn,nó và Kyo pước vào.
Cả pọn cùng nhau về.
Trên đường,6 chiếc YAMA mui trần phóng như pay trên đường.
~o0o~
Biệt thự Blue-star.
-Anh sang nhà Ray pàn chút chuyện trong bang! Sáng mai anh về!

Kyo nói rồi lên chiếc Yamaha suppesort chạy vụt đi. Nhỏ,Winny và Toki thì im lặng đứng nhìn nó.
-Nhìn gì mà nhìn?-nó cáu gắt
-Chuyện lúc sáng…-nhỏ ấp úng
-Tao quên rồi! Giờ đi bar!
Nó mỉm cười quay lưng đi lên lầu thay quần áo. Pa con pạn cũng chạy lon ton theo sau nó.
~o0o~
SORRY MỌI NGƯỜI! CHAP NÀY KHÁ NHẢM! TẠI TÂM TRẠNG MIN KHÔNG ĐƯỢC TỐT LẮM! NÊN THÀNH RA VIẾT XONG NÓ RA VẬY ĐÓ! SORRY NHIỀU!
LÁT NỮA MIN POST TIẾP PHẦN CUỐI CỦA CHAP 15 NGHE. CÒN NGÀY MAI POST CHAP 16.

THÔNG CẢM NHE!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.