Bạn đang đọc Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma – Chương 30.1
Nó đang gục đầu trên giường của nhỏ mà ngủ. Mặt nhỏ nhợt nhạt hẳn. Máu ở tay đã ngừng chảy. Tuy vậy nhưng phòng của nhỏ vẫn lưu lại mùi máu tanh nồng.
Hai ngày sau,chiếc Lious màu đỏ dừng ở cổng piệt thự Blue-star. Hai người pước xuống xe,một người có mái tóc hung đỏ-đôi mắt xám tro và một người tóc tím-mắt xanh xám.
Là hắn và Jin.
Hai người pước vào. Trên tay mỗi người cầm hai lọ khác nhau. Winny từ trong chạy ra lôi hắn và Jin vào nhà.
-Về rồi sao?
Kyo nhắm nghiền mắt hỏi hắn. Hắn chỉ thờ ơ gật đầu.
-Mấy lọ đó là gì?-Toki ngước đôi mắt vô hồn lên nhìn Jin
-Kali xyanua, Iso cyanua methyl, Apoptosic, chất độc chiết từ rễ cây bồ công anh-Jin thản nhiên nói
Cả pọn đang lo lắng cho nhỏ. Nhưng vừa nghe Jin nói,cả pọn dường như muốn té lăn ra đất mà chết.
-Mày… Mày định… Độc chết ai à!-Kaz lắp pắp,mặt tái mét
-Ahin!-hắn nhếch môi
Cả pọn lại thêm một phen ngã ngửa. Hắn và Jin không nói gì nữa mà đi vào phòng nhỏ. Thấy nó ngủ,hắn nhẹ nhàng pế nó lên sofa trong phòng. Jin lại giường nhỏ đang nằm. Pất giác pàn,Jin đưa pàn tay lên,sờ vào gương mặt trắng pệt của nhỏ.
-Thằng nhóc!
Hắn nói,lấy tay đập đầu Jin vào giường.
-ĐIÊN À! Mún…
Jin chưa nói hết câu thì đã pị hắn lấy tay chặn miệng lại.
-Im lặng! Mấy lọ thuốc đâu rồi! Nhóc làm đi,anh đưa Mizu ra ngoài!
Hắn mỉm cười,pước lại sofa pế nó ra ngoài. Hắn khẽ nở một nụ cười.
Rầm!!!
Hắn vừa mở cửa ra. Cả pọn pên ngoài té nhào vào. Hắn mất thăng pằng nên cũng nằm luôn trên sàn. Nó đang ngủ thì giật mình thức dậy.
Jin quay sang nhìn,môi khẽ cong lên. Rồi quay lại với việc của mình.
Jin mang pao tay vào. Ngắt một đóa hoa dạ trầm ở giường nhỏ. Bỏ vào một cái lọ lớn,tiếp theo đó là Kali xyanua,Iso cyanua methyl,Apoptosic và cuối cùng là chất bồ công anh. Jin lắc mạnh chiếc lọ,đóa dạ trầm pắt đầu tan ra thành một chất nước màu xanh nhạt.
-NÀY! Mày định cho Ahin uống sao!-Zin lo lắng
-Uống để chết à!-Jin thờ ơ
-Vậy mày làm gì?!?!?!?mấy thứ đó toàn là chất độc mà!-Kiwa chen vào
-Đổ vào lọ hoa dạ trầm!
Hắn nói. Còn Jin thì đổ lọ nước hóa chất đó vào lọ hoa. Hoa dạ trầm pắt đầu tỏa hương ngào ngạt.Hắn và Jin ra hiệu ọi người ra ngoài.
-Anh Jin khi nãy làm gì vậy?-Nó đưa đôi mắt đầy lo lắng nhìn Jin
-KXN,ICM,APS và chất rễ pồ công anh đổ vào hoa Dạ Trầm,làm hoa có thể tỏa hương nhiều hơn. Và tất nhiên hương hoa Dạ Trầm đối kháng với chất độc của nó chính là giải độc! Ok!!!(chém thôi nhe đừng pắt pẻ )
Hắn trịnh trọng giải thích. Mắt pắt đầu lờ đờ và hắn lăn ra…
Ngủ!!!
-Con dao găm lần trước Jin đưa có ký hiệu của…-Kyo trầm ngâm
-Ký hiệu gì???-Cả pọn đồng thanh
-Hổ trắng của bang Bạch Hổ!!! Mizu,em nhớ chứ?-Kyo liếc mắt nhìn nó
Mặt nó tối sầm lại khi nghe từ “Bạch Hổ”. Mắt nó đỏ lên vì tức giận. Chính bang chủ Bạch Hổ đã giết đi người mà nó iu.
Jin thì giật thót tim. Bang chủ Bạch Hổ là Lin. Người từng pị Jin từ chối. Đến lúc này,Jin mới hiểu vì sao có người muốn ám sát nhỏ.
-Mày sao vậy?-Ray vỗ vai Jin
-Không sao!
~o0o~
Lin
tiểu thư tập đoàn QLSPS
mắt nâu,tóc vàng
thủ lĩnh bang Bạch Hổ
xinh đẹp nhưng đầy mưu mô. Một người khó đối phó
IQ:290/300
~o0o~
Jin lặng lẽ vào phòng nhỏ. Ánh mắt tím vốn đã puồn lúc này lại càng puồn thêm.
Jin tự hỏi lòng mình. Từ pao giờ nhỏ trở nên quan trọng với Jin như vậy. Nếu không có nhỏ,một đứa con gái ngây ngô,vô tư. Một đứa con gái có thể khiến Jin cười. Có lẽ cuộc sống Jin sẽ trở nên trống rỗng.
Xoạt!!!
Tay nhỏ pắt đầu động đậy. Jin nắm chặt tay nhỏ. Nhỏ dần mở mắt ra.
-Jin!
Nhỏ đưa đôi mắt nâu lờ đờ nhìn Jin. Một giọt nước trong veo rơi xuống má nhỏ. Jin đang khóc. Lần đầu tiên Jin khóc vì một đứa con gái.
Nhỏ đưa tay,lau đi nước mắt trên má Jin. Nhỏ khẽ mỉm cười.
-Anh khóc sao? Em thích anh cười cơ mà!!!
Jin chẳng nói gì. Chỉ mãi nhìn nó.
-Anh cười đi mà!
Nhỏ chu mỏ ra vẻ giận. Pất chợt Jin ôm chặt lấy nhỏ,mỉm cười.
Jin ép môi mình vào môi nhỏ. Đôi môi đỏ mọng thoang thoảng mùi hoa hồng khiến Jin không thể kiềm chế.
Jin ôm chặt nhỏ,hôn nhỏ một cách nồng nhiệt rồi hôn lên chiếc cổ trắng ngần của nhỏ. Mặc cho Jin muốn làm gì thì làm. Nhỏ cũng ôm chặt lấy Jin.
-Đau!
Nhỏ thầm thì vào tay Jin. Lý do là Jin vô tình nắm chặt vào vết thương ở tay nhỏ làm nhỏ đau.
Jin nhanh chóng bỏ nhỏ ra. Jin đỡ nhỏ dựa vào người mình rồi cười.
-Anh cười vầy đẹp nè!
Nhỏ phụng phịu,chỉ tay vào mặt Jin.
Jin và nhỏ đâu piết ngoài cửa có mười cặp mắt đang lén lút nhìn mình.