Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Chương 122: 25 năm (2)


Đọc truyện Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử – Chương 122: 25 năm (2)

“Anh, đã lâu không gặp rồi.”

Nors cứng ngắc gật đầu một cái, rồi bình tĩnh nhìn Shirley, ngay cả ánh mắt cũng không có chớp một cái.

Shirley nhìn thấy tưởng nhớ ở trong mắt của ông, bà không thể chịu được tưởng nhớ, rũ mắt xuống, bà nhẹ nhàng nói: “Những năm này, anh có khỏe không?”

Bà trốn tránh cái nhìn chăm chú của ông, giống như những năm bà ở bên cạnh ông vậy, Nors cười nhạt, “Cũng đựơc, chỉ là không có em, dường như hết thảy đều chẳng được như ý.”

Ý tứ bao hàm trong lời của ông Shirley đều hiểu, thế nhưng, “Em không nghĩ tới, những năm này anh luôn cô độc một mình.”

“Anh vốn cho rằng không có em, cuộc sống của anh cũng sẽ như trước, chỉ là, chuyện vĩnh viễn không như anh nghĩ.” Nors cúi đầu cười cười, “Đối với anh mà nói cũng không thể quay về nữa, những năm này, cuối cùng anh cũng nhận rõ một sự thật. Vốn không phải là của anh, vô luận bao nhiêu cố gắng đều là uổng công. Cuối cùng anh chỉ có thể giữ lấy quan tâm của mình, mà anh quan tâm, vĩnh viễn không thể lấy được.”

Tỷ như, em. . . . . .

Shirley phát giác khổ sở trong lời nói của ông, trong lòng xẹt qua đau đớn của năm này tháng nọ.


Người đàn ông này, cứu thoát bà từ trong tay tử thần, cho bà sinh mạng mới, cuộc sống mới, thân phận mới. Để cho bà trở thành công chúa tôn quý nhất toàn thế giới, ở dưới sự bảo vệ của ông, bà có một tuổi thơ vui vẻ. Người đàn ông này là ngừơi anh trai coi như thân nhất ở trên đời này của bà, rõ ràng là có thể rất hạnh phúc , tại sao, ông lại phải yêu bà chứ?

“Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, anh, nhiều năm như vậy rồi, anh vẫn không thể quên được sao?”

“Em cũng nói rồi, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, huống chi, em có thể quên được sao?”

Nors hỏi ngược lại làm cho Shirley hơi ngẩn ra, rồi ngay sau đó bà lắc đầu một cái: “Năm đó, có lẽ em không nên rời khỏi anh. Hết thảy của em đều là thuộc về anh, em đi rồi, thế giới của anh cũng trống rỗng. . . . . .”

Nors mỉm cười lắc đầu, đi ra khỏi bàn làm việc rộng rãi, đứng ở trước mặt của bà, cười và quan sát khuôn mặt thanh lệ xinh đẹp tuyệt trần này, “Shirley, em rời đi làm cho anh rất đau lòng. Anh thừa nhận, em đi rồi thì thế giới của anh quả thật một mảnh trống không, cũng tìm không được một chút sắc thái nào. Nhưng em, là em gái của anh, anh cho em hai mươi năm vui vẻ, bởi vì anh buông tha, nên để cho em có được 25 năm hạnh phúc, đối với anh mà nói, đã đáng giá rồi.”

“Anh. . . . . .”

Shirley nhắm mắt lại, nước mắt chảy xuống.

Ông luôn đối với bà tốt như vậy, rõ ràng yêu bà, nhưng lại vì hạnh phúc của bà mà buông tay, thành toàn cho bà, tổn thương chính mình, người đàn ông này tay cầm quyền thế, lại ngốc đến đáng thương. . . . . .

“Đựơc rồi, đừng khóc nữa.” Nors ôm bà vào trong ngực, để cho bà tựa lên trên vai của mình, nhè nhẹ vỗ về mái tóc màu vàng của bà, “Thượng Đế đối với mỗi người đều công bằng, cho anh quyền thế, thì nhất định sẽ không cho anh hạnh phúc, cho anh cơ hội gặp đựơc em, thì tất nhiên không cho phép anh có đựơc em. Nhưng mà, có thể để cho anh nhìn thấy em vui vẻ hạnh phúc, anh cũng đã thỏa mãn rồi.”

Đứa trẻ sơ sinh năm đó lớn lên từng chút một, thời kỳ thiếu nữ lại lộ ra tao nhã không ai sánh bằng, một cái nhăn mày một nụ cười cũng có thể khiến cho ông nhớ cả đời. Ông mạnh mẽ mà nhận định Shirley thuộc về ông, nhưng lại không có nghĩ đến. . . . . .

Shirley yêu người đàn ông khác, thậm chí vì người đàn ông kia ruồng bỏ cả quốc gia. . . . . . và ông. Không cam lòng, không tình nguyện, ông đem lấy chính mình và quốc gia trói chặt ở chung một chỗ để cho bà lựa chọn, mặc dù kết quả ông cũng đã sớm đoán được. . . . . .

Nhiều năm như vậy, ông và bà cách xa ngàn dặm, nhưng ngay cả một cái tin tức nho nhỏ của đối phương cũng không bỏ qua, biết rõ đối phương vĩnh viễn đều là thân nhân của mình, nhưng mà lại không chịu để ân oán xuống. Hôm nay sau cơn mưa trời lại sáng, bọn họ cũng đã già rồi, còn có cái gì nữa chứ, so tình nghĩa cùng thời gian còn sót lại không nhiều lắm thì cái nào trân quý hơn đây?

Rời khỏi ngực của ông, Shirley lau nước mắt, nháy nháy mắt lông mi xinh đẹp giống như cánh bướm biến mất áy náy, “Anh, 25 năm nay mặc dù em không có làm bạn ở bên cạnh anh, nhưng mà Thần Hi, vẫn luôn thay thế em chăm sóc anh. Đây cũng là thứ duy nhất em có thể lấy để đền bù lại cho anh.”

Đem lấy con ruột thịt của mình đưa đến Eros, lòng của bà sao lại không đau, thế nhưng do bà quá hiểu Nors, không có bà thì tất nhiên ông sẽ cô độc cả đời. Cho nên sự tồn tại của Thần Hi trên mức độ nào đó thì đúng là an ủi Nors.


Nors gật đầu một cái, rồi quay đầu nhìn hình chụp chung của ông cùng với Quý Thần Hi trên bàn làm việc, mỉm cười nói: “Thần Hi con là của em, 22 năm qua anh vẫn dụng tâm bồi dưỡng, nó không có làm cho anh thất vọng, nó và cha của nó giống nhau, đều là ngừơi đàn ông thông minh.”

Shirley không nghĩ tới Nors sẽ ngay mặt mà tán dương chồng, vì vậy cẩn thận nhắc tới, “Quý Uyên. . . . . .”

“Quý Uyên là em rể anh, về sau, em thường xuyên dẫn cậu ấy trở về Eros. Nơi này là cố hương của em, anh là anh trai của em, mặc dù anh vẫn cảm thấy cậu ấy không xứng với em gái cao quý thiện lương của anh, nhưng tên nhóc kia mấy chục năm nay đều đối tốt với em như cũ, anh liền miễn cưỡng tha thứ cậu ấy chứ sao!”

Bộ dạng Nors dửng dưng, giọng nói trước sau đều là khinh miệt, lại làm Shirley chảy lệ xuống một lần nữa.

25 năm nay, rốt cuộc anh trai đã quên được rồi. . . . . .

“Ngốc, khóc cái gì chứ, anh đã nhiều năm không gặp em như vậy, để cho anh trai nhìn thật kỹ em nào.”

Nors lau khô nước mắt trên gò má bà, ánh mắt nhu hòa nhìn ngừơi phụ nữ mình yêu cả đời, tuổi gần năm mươi, bà ấy lại vẫn như cũ được trời ưu ái bày ra xinh đẹp của bản thân, năm tháng không có ở trên dung nhan của bà ấy chạm trỗ ra dấu vết nào, bà ấy giống như của hai mươi lăm năm trước.

“Shirley, em vĩnh viễn, là em gái của anh, cũng vĩnh viễn là công chúa tao nhã nhất Eros.”

Shirley cúi đầu nhắm mắt lại, cố gắng giấu nước mắt.

Nors mím môi, con ngươi luôn luôn điềm tĩnh cũng mang theo giọt nước như sóng, ông xoay người, đem văn kiện mới vừa phê chuẩn xong cầm lên, đưa tới trước mặt Shirley.


Shirley ngẩng đầu, nghi ngờ nói: “Đây là?”

“Đây là thông báo từ hôn chính thức của vương tử Elroy công quốc Eros cùng công chúa Sophie đệ nhất Thụy Điển.”

“Nhưng mà, bên Thụy Điển. . . . . .”

“Không sao, anh đã bàn bạc xong với Thụy Điển, bọn họ cũng không có ý kiến gì, có liên quan tới quan hệ trên quốc tế nên cơ bản có thể xem nhẹ. Chỉ là công chúa Sophie dường như rất cố chấp với Thần Hi, cho dù là trên quốc gia cho phép giải trừ hôn ước, sợ rằng vị công chúa kia cũng sẽ không dễ dàng giao ra tín vật đính hôn.”

Đem thông báo thật mỏng bỏ vào trong tay Shirley, Nors cười nói: “Anh có thể làm cũng chỉ có những thứ này, còn lại, đều xem Thần Hi rồi.”

Shirley vân vê tờ công hàm nhỏ bé, hiểu được phần văn kiện này là tự do của Thần Hi mà bản thân quốc vương Nors cũng gánh chịu áp lực cỡ nào.

“Anh, Thần Hi cũng không phải là ngừơi. . . . . .”

“Ở trong mắt anh, Thần Hi chính là người thân của anh!” Cắt đứt lời còn chưa nói ra của Shirley, ánh mắt Nors nhu hòa, “Tên nhóc này là một tay anh nuôi lớn, anh coi nó là con ruột, giao quốc gia cho nó anh sẽ rất yên tâm. Về phần máu mủ. . . . . . em chính là em ruột của anh, Thần Hi chính là cháu của anh, nó từ nhỏ chính là vương tử công quốc Eros, tương lai cũng sẽ trở thành chúa tể quốc gia!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.