Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Chương 11: Ăn xong lau sạch


Đọc truyện Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử – Chương 11: Ăn xong lau sạch

Buổi sáng cô tỉnh trước.

Ở đây trong một căn phòng xa lạ, ở trong ngực một người đàn ông xa lạ.

Quý Thần Hi vẫn ngủ, cánh tay có lực để ngang trên eo cô, trong giấc ngủ cũng ôm chặc.

Cô nhìn gần khuôn mặt anh tuấn trầm tĩnh, càng lúc càng nhiều ớn lạnh từ xương sống đi lên.

Ngoài cửa sổ ánh mặt trời chiếu thẳng vào mắt, say rượu đau đớn vẫn tồn tại trong đầu cô, Tô Mạt đau khổ nghĩ về tối hôm qua.

Tối hôm qua xảy ra chuyện gì, cô không muốn nhớ, nhưng trên người cô đầy vết hôn tím bầm, còn có trên người anh từng đường vết cào xước, đều đang nhắc nhở.

Cô giống như làm ra một chuyện cực kỳ khác người, trong không khí còn lưu lại mùi vị ái muội vui vẻ tối qua.


Coi như là ly hôn, cũng không nên phóng túng mình như vậy.

Tô Mạt xoa thái dương, lấy tay của anh ra muốn xuống giường, lúc này lại thấy mí mắt của anh run rẩy.

Bỗng chốc cô hơi nghẹt thở, may mà anh cũng không tỉnh lại. Cô như tên lưu manh không có tiền đồ, ăn xong lau sạch sẽ rồi chuồn mất, một động tác của anh khiến cô sợ tới mức không dám động.

Hai chân vừa mới chạm đất, chân đau nhức xương cốt cô mềm nhũn, thiếu chút nữa là quỳ trên đất mà đi, cô gây ra tiếng động lớn, bị dọa sợ gần chết, chỉ sợ đánh thức anh.

Quay đầu lại, nhìn thấy anh hình như vẫnc chưa tỉnh, thoáng thở phào nhẹ nhõm, người đàn ông này nhắm mắt lại, nhưng ngũ quan xinh đẹp dị thường, là một người có bề ngoài cực tốt.

Tối hôm qua uống thật sự quá nhiều, nhưng, nghĩ lại hay là anh ấy cố ý tiếp cận cô, chắc là giống như tin đồn về người chuyên “Nghề nghiệp” câu dẫn thôi.

Người phụ nữ thất vọng ly hôn, ngày đầu tiên li hôn liền xảy ra với người xa lạ, lại không quan tâm người chịu trách nhiện là ai.

Tô Mạt từ trong túi lấy ra một tờ giấy, viết một hàng chữ đặt ở đầu giường, cũng không dám dừng lại lâu, mặc quần áo vào, tóc rối bù tông cửa mà chạy đi.

Lúc Tô Mạt đóng cửa lại không đến mười phút đồng hồ, Quý Thần Hi đang ngủ đưa tay tìm bên cạnh người, nơi tay chạm đã không có độ ấm, anh bật ngồi dậy.

Không có người!

“Tô Tô! Tô Tô!”Tìm khắp phòng tắm, phòng bên, phòng khách, đã không có bóng dáng cô.

Chán nản ngồi xuống bên giường, Quý Thần Hi buồn bực nhìn giường bừa bộn ngày hôm qua, trong không khí, vẫn còn hương thơm của thân thể cô.


Cô đi rồi, bọn họ thân mật cả đêm sau đó cô lại cứ như vậy mà đi! Không để lại đôi câu, giống như cái gì cũng không quan trọng, vẫy tay áo mà đi giống những đám mây, cô đã đi rồi, để anh ở đây!

Quý Thần Hi tức giận cầm điện thoại đầu giường tính gọi cho người khác tìm cô thì đụng đến một tờ giấy, cầm lên xem, trong mắt lửa giận đã muốn đầy trời.

Chữ viết xinh đẹp: Quý Thần Hi tiên sinh, tất cả chuyện tối hôm qua đều không có phát sinh, đó là nghề nghiệp của anh, tôi không lời nào để nói, sáng nay vội đi nên viết tờ giấy nợ này, ngày khác gửi tiền, đa tạ anh đã làm bạn cả đêm.

Tô Tô! Em thật xem chúng ta là, thật sự xem Quý Thần Hi anh như là “Con vịt”, cùng em một đêm còn phải nhận tiền của em!

Quý Thần Hi hít sâu, lại hít thở, cố gắng dằn xuống cơn tức giận như sóng biển dâng trào trong cơ thể, xem tình huống mà chính mình có thể nắm giữ.

Tên của cô ấy gọi Tô Mạt

Chồng trước của cô ấy gọi Lưu Lăng

Còn có đất bệnh viện Cửu Long trên danh nghĩa của cô ấy.

Trước mắt anh biết cứ như vậy đã, nhưng cũng đã đầy đủ rồi.


Lấy điện thoại di động ra: “Là tôi, có một việc cần nhóm của cậu giúp một tay”

Thế lực của Đông Phương lục thiếu lớn như trời, Tô Tô, em chờ anh tới nhận “Khoản nợ ” thực sự của em đi!

Chuẩn bị bước lên phi cơ không biết vì sao, Tô Mạt thấy lạnh cả người vọt qua sống lưng, khiến cô dừng lại bước chân sắp bước vào, quay đầu lại nhìn người đến người đi phía sau, cũng không có người mà mình quen biết, cũng không biết cảm giác giống như bị người tính toán này từ đâu mà đến.

Lắc đầu một cái, cô cho là mình quá khẩn trương, hôm nay cô còn có gì đáng giá để người khác tính toán đây?

“Chuyến bay đi Tokyo sắp cất cánh, lữ khách chưa có làm thủ tục đăng ký xin kịp thời tiến hành.”

Quên đi, đi ra nước ngoài giải sầu, quên điều không vui này cũng tốt. Tô Mạt xoay người tiến vào cửa khẩu.

Mười lăm phút sau máy bay cất cánh, một chiếc xe thể thao đột nhiên dừng ở cửa chính của sân bay, người con trai tuấn tú cao quý chạy vào nhà chờ bay, tường điện tử trước mặt hiện lên, máy bay đi Nhật Bản, đã cất cánh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.