Tứ Đại Đại Náo Học Đường

Chương 28


Đọc truyện Tứ Đại Đại Náo Học Đường – Chương 28

— Tối đó —

Cả đám rời khỏi nhà từ lúc 10 giờ. T.Thanh và T.Băng mặc đồ thoải mái, kính đáo, còn T.Di và Ái Vũ thì mặc đồ nổi bật, chất chơi. Ái Vũ lái xe đến trước bar, để T.Thanh và T.Băng xuống trước rồi mới lái vào tầng hầm gởi xe

T.Thanh và T.Băng đi vòng ra cửa sau của bar, đứng nép sau bức tường quan sát. Có 2 tên to con đứng canh cửa, 2 nàng nhìn nhau gật đầu rồi hành động…

” oái mày buôn tao ra, cái con tiện nhân này “

” mày là con hồ ly mặt giày, dám cướp bồ tao hả, cho mày chết “

” rầm… bốp.. bốp…. chát…”

” ui da, bớ người ta, cứu tôi với… “

” im cho tao!! “

2 thanh niên đứng canh cửa nghe tiếng cãi nhau ồn ào thì rủ nhau chạy đi xem xét…

— vài tích tắc sau —

” hai tên to xác vô dụng “- T.Băng bước ra phủi phủi quần áo, tiếp sau đó là T.Thanh, nàng cũng chỉnh lại tóc tai quần áo

” đi thôi “- Sau đó T.Thanh kéo cửa bước vào. T.Băng theo sau, cô ngó xem một lượt xung quanh rồi đóng cửa lại. Còn số phận của 2 thanh niên xấu số kia à? bị đánh ngất rồi quăng vào nhà kho rồi, chắc sáng sẽ tự tỉnh lại thôi.

Cùng lúc đó, T.Di và Ái Vũ đặt phòng vip số 4, gọi thêm đồ ăn thức uống để tránh bị nghi ngờ

” mấy giờ rồi? “- T.Di hỏi

” 10 giờ 30 “- Ái Vũ nhìn điện thoại

” chắc bọn T.Thanh đã vào được bên trong rồi “- T.Di

” ừm… trong phòng vip không có camera, tường và cửa cách âm tốt, có cả chuông báo động, cũng không tồi “- Ái Vũ vừa nói vừa đi xung quanh xem xét

” tui ra ngoài thăm dò “- T.Di nói rồi mở cửa đi ra ngoài, Ái Vũ cũng trở về bàn, lấy cái laptop mini trong túi xách mở ra gõ lách cách

— tình hình bên ngoài —

T.Di cứ ung dung đi đến quầy bar và ngồi lại quan sát. Đều làm cô không ngờ nhất… là lại gặp Anh Dũng và Thanh Nhã, cô nhìn bọn họ một lúc rồi quay sang chỗ khác


— Phía các chàng —

” ê… ê Dũng “- T.Nhã đẩy vai thằng bạn

” gì? “- A.Dũng nhăn mặt nhìn lại

” sao tao gọi mày không trả lời hả? “- T.Nhã

” nhạc lớn quá không nghe, có chuyện gì? “- A.Dũng

” không có gì, tại thấy mày cứ thẫn thờ ra, không tập trung gì hết “- T.Nhã

” cảm thấy hơi ớn lạnh một chút thôi “- A.Dũng cười nhạt

” mày nghĩ tụi M.Duy giờ này làm được gì rồi? “- T.Nhã

” yên tâm, tụi nó biết khi nào chơi khi nào nghiêm túc mà. Lần này chủ yếu là theo dõi để tìm ra thông tin cho cuộc giao dịch sau, không phải hành động gì nên cứ thư giãn đi “- A.Dũng

” ừm “

— ở một xó xỉnh nào đó bên trong đường hầm thông gió —

” tới chưa? “- T.Phước khổ sở hỏi. Bên trong này vừa tối vừa bụi lại rất chật hẹp, chỉ có thể bò đi từng người một, thậm chí không thể xoay người. Mạng nhện, chuột bọ này kia cũng ở khắp nơi, đợt này chui ra chỉ sợ không nhận ra 2 gương mặt đẹp trai kiệt xuất nữa rồi

” hmm… không đúng, đây là phòng vip số 4, đi thêm một ngăn nữa “- M.Di bò đi ở đằng trước, tay cầm cái điện thoại để vừa chiếu sáng vừa định vị đường đi. Lúc bò ngang đường lỗ thông gió phòng số 4, cậu nhìn thấy Ái Vũ đang ngồi trong phòng một mình, cấm tai nghe và nói cái gì đó vào màn hình

” sao không đi tiếp? “- T.Phước ở sau hỏi

” suỵt… từ từ đã “- Sau đó M.Duy tranh thủ nghe lén

— phía dưới —

” alo? tính hiệu rõ không? nghe thấy trả lời phát…. alo? alo? “- Ái Vũ đang cố liên lạc với bọn T.Thanh bằng cái thiết bị liên lạc tân tiến Ái Vũ vừa tậu về ngay hôm nay, trên màn truyền đến là hình ảnh từ cái camera ngụy trang trước ngực T.Thanh ghi lại, nhưng hiện giờ chỉ là một màu đen thui còn âm thanh thì nghe rè rè… sau đó có tiếng píp…

” cái giề? ồn ào cái giề? “- âm thanh khó chịu của T.Băng chợt xông vào màng nhĩ Ái Vũ làm cô hú hồn

” sao tui kêu nãy giờ không nghe? còn nữa, sao camera tối thui dị? “- Ái Vũ

” à… tui quên mở dây kéo áo khoác “- T.Thanh nói rồi, lập tức màn hình được khai sáng, hình ảnh hiện lên chính là một bờ tường


” đang ở đâu đó? “- Ái Vũ

” đang ở trước cửa thoát hiểm “- T.Thanh

” được rồi, tí có nhân viên nào đi ngang thì quất một phát đi, tui sẽ kêu T.Di để ý mấy nhân viên được sai đi phục vụ “- Ái Vũ

” rồi rồi… “- T.Băng

— phía trên —

” gì vậy? đi chưa? “- T.Phước quỳ lâu thấy đau gối mỏi lưng nên nhăn mặt hỏi

” ừm, đi thôi “- M.Duy bò đi tiếp, tới lược T.Phước bò tới, thắc mắc nên cậu nhìn thử xem M.Duy ruốc cuộc đã nhìn gì…

” ế, không phải là bạn của nhỏ khó ưa sao? “- T.Phước

” nhỏ khó ưa nào? “- M.Duy

” thì 4 nhỏ mới chuyển trường đó “- M.Duy

” ừ “- M.Duy

” quái lạ, nhỏ này làm gì ở đây một mình vậy ta? không lẽ… ẻm làm phục phụ hở? “- T.Phước

” còn nhiều chuyện? không mau đi “- M.Duy quát nhỏ, T.Phước trề môi rồi bò theo sau. Thật ra M.Duy đang bồn chồn trong lòng, chuyện cô bạn này lần trước sử lí Thẩm Yên cậu có nghe. Từ đó thân thế của 4 cô đã trở thành khuất mắc lớn nhất trong lòng của các chàng

Bò thêm một quãng, cuối cùng cũng đến trước lỗ thông gió của phòng vip số 3, cửa gió có chiều dài chừng 50cm, rộng chừng 70cm và có nhiều khe hở to tầm 3cm, có thể nhìn thấy được khá rõ bên ngoài. Trong phòng không có người, chắc chắn là được đặt trước

” đưa vít đây “- M.Duy chìa tay xuống T.Phước

” đây “- cậu đưa cho M.Duy, M.Duy nhanh chóng tháo ốc chung quanh cửa rồi nhẹ nhàng bật lên

” chắc chắn kéo tao lên được chứ? “- M.Duy

” giờ này mày còn nghi ngờ khả năng của tao à? xuống đi “- T.Phước

Sau đó M.Duy nhảy từ lỗ thông gió xuống, tiếp đất an toàn, T.Phước cũng lập tức thả một sợ đây xuống. M.Duy mau chóng lắp một cái T.Bị nghe lén ở dưới ghế sofa, và nắm lấy dây để T.Phước kéo lên, không hiểu T.Phước kéo kiểu gì mà lên rất nhẹ nhàng, tẩu thoát an toàn. Trong lúc M.Duy lắp lại cái cửa thông gió, cửa phòng đột nhiên mở, khiến cậu và T.Phước phải dừng hành động im lặng quan sát


— phía dưới —

” làm mau lên “- T.Thanh để rượu và trái cây trên tay xuống bàn, còn T.Băng thì khom xuống gắn máy nghe lén vào. Hai nàng đang bận đồ phục vụ của 2 chị nhân viên vừa tóm được, lôi thẳng vô nhà vệ sinh lột ra rồi thay vào.

” xong chưa? “- thấy T.Băng có vẻ loay hoay hơi lâu nên T.Thanh hỏi

” sao tao gắng không được? “- T.Băng ngóc dậy

” để tao, vô dụng “- T.Thanh đổi chỗ với T.Băng, cô chỉ cần mấy giây là gắn xong. Vừa chuẩn bị đi ra thì đám người kia tới, T.Thanh vội kéo dây cột tóc của cả hai xuống để tóc xõa che bớt mặt cả hai.

” ông chủ, mời “- Vệ sĩ đứng canh quanh cửa, để tên Nakoma, Hinh Trạch và một số vệ sĩ bước vào, 2 nàng vội đứng sang một bên cuối chào.

” nào, chúng ta bắt đầu đi, 2 em qua đây! “- Nakoma ngồi xuống ghế, vẫy tay gọi T.Thanh và T.Băng

” không phải chúng ta nên bàn kính sao? chuyện này… “- Hinh Trạch lo ngại

” không sao, nhân viên ở đây toàn là người của tôi, yên tâm, nào không mau qua đây “- Nakoma vỗ nhẹ 2 chỗ trống hai bên của mình. T.Thanh và T.Băng nhìn nhau rồi chơi liều đi đến ngồi cạnh. Ông hiệu phó chắc không biết mặt tụi nó đâu…

” chà… 2 em là người mới hở, xinh tươi quá thể “- Nakoma 2 tay ôm 2 đứa, trong lòng tụi nó bây giờ chỉ muốn băm tên này ra thành tương rồi quẳng cho chó ăn cho hạ nhục, nhưng xem tình hình này thì phải nhịn

” dạ… mong anh chiếu cố ~ “- T.Băng cố nặn ra một nụ cười, giở giọng mật ngọt nói với hắn. T.Thanh cố xích ra để rót rượu

” được rồi, chúng ta vào vấn đề chính chưa? “- Hinh Trạch

” oke, đem giấy đến đây “- Nakoma ra hiệu cho vệ sĩ

— ở phòng bên cạnh —

” chết chưa “- Ái Vũ lắc đầu

” xem ra tình huống chuyển biến không tốt rồi, mong tụi nó nhịn được “- T.Di và Ái Vũ quan sát qua camera và nghe cuộc nói chuyện qua T.bị nghe lén

” chờ nghe được địa điểm tiếp theo lập tức dừng ngay chuyện này, để lâu sẽ bị lộ mất “- Ái Vũ

” ừm, có kế sách gì? “- T.Di

” hehee “- Ái Vũ cười gian manh

— chỗ 2 chàng —

” sao mãi vẫn chưa ra? “- T.Nhã và A.Dũng ngồi chờ 2 thằng bạn mòn mỏi, thời gian cũng lâu quá dự kiến rồi, đám người kia cũng đã tới

” đợi thêm một lúc nữa đã “- A.Dũng

Bỗng điện thoại nhận được tin nhắn của M.Duy


[ Duy ] có sự cố, sau khi có lấy được thông tin, hãy tìm cách náo loạn nơi này để tụi tao thoát

[ Dũng ] tụi mày vẫn ổn chứ?

[ Duy ] ổn, đừng lo, chút nữa tao nhắn tin, mày hãy náo loạn lên, càng lớn càng tốt. Sau khi gặp sẽ giải thích sau

[ Dũng ] được

” có chuyện gì rồi hả? “- T.Nhã lo lắng hỏi

” hiazzz… chút sự cố, đi thôi “- A.Dũng kéo T.Nhã đi

Cụ thể, bọn chúng kí đã kí kết hợp đồng làm ăn, kí kết việc bảo mật cuộc làm ăn này, giao tiền cọc, kỉm tiền, và xác nhận hàng một lần nữa

” tốt, nơi giao dịch cuối cùng của chúng ta nằm ở khách sạn x, ngày và giờ cụ thể, tôi sẽ liên lạc với ông sau “- Nakoma

” được, tôi xin phép đi trước “- Hinh trạch nói rồi, đứng dậy rời đi

” ừm, không tiễn…. haha, mệt chết được “- Nakoma ngả vào lòng T.Băng. Cô hận không thể đánh chết tên này ngay, tốn bao nhiêu công sức nhịn nhục, cuối cùng địa điểm giao dịch tiếp theo lại không nói quạch toẹt ngay đi. Hừ…

” ông chủ, chúng tôi còn phải đi làm việc “- T.Thanh tìm cách để chạy

” sao? phục vụ tôi là việc của các em đó, tối nay anh trả gấp đôi tiền lương cho em haha “- Nakoma cười lớn

” ngài Nakoma không hay rồi “- một tên vệ sĩ chạy vào báo, tiếng ồn ào náo loạn theo cửa mở mà lọt vào

” chuyện gì? “- Nakoma bị làm cho mất hứng nên khó chiệu

” bên ngoài cháy rồi, hơn nữa không hiểu sao còn có cảnh sát đột ngột đến kiểm tra “- vệ sĩ

” chết tiệt “- Nakoma đập bàn, rút mớ tiền quăng cho tụi nó rồi bỏ ra ngoài cùng vệ sĩ

” cái tên chết bằm nhà ngươi, lần sau bà không lột da ngươi ra trộn với axit thì bà đây không can tâm….”- T.Băng lấy mớ tiền hắn đưa đạp xuống sàn giẫm cho hạ giận

” cái tên chết tiệt, thật mưu mô, chúng ta mau đi thôi, uổng chuyến này rồi “- T.Thanh kéo T.Băng ra ngoài. Sau đó M.Duy và T.Phước mới nhảy xuống, gỡ cái máy nghe lén của mình ra sẵn tiện gỡ hộ cái của tụi nó gắn, nhưng tụi nó cũng vừa quầy lại

” sao… 2 người lại ở đây? “- T.Thanh

” vậy sao 2 cô lại quay lại? “- T.Phước

” ê sao còn chưa chạy mau…. ô “- Ái Vũ và T.Di cũng vừa tới, sau đó nữa thì A.Dũng và T.Nhã cũng vừa hay góp mặt

———-

Một mớ bòng bong, tui thấy thất vọng vì bản thân viết càng ngày càng tệ rùi, huhuu T^T


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.