Bạn đang đọc Tứ Đại Ác Ma Và Bốn Con Ác Quỉ – Chương 32
__Chap 32__:Đừng đụng vào bọn họ!!!
GIờ tan học của trường Shizuka rồi cũng tới
_Hazz , cuối cùng cũng được về nhà rồi – Hắn vừa nói , vừa vặn người
_GIờ về mà ngủ thì còn gì bằng – Kyo nói
Nó mỉm cười như đồng ý với Kyo và cả với Hắn.Tay phải của nó lại bất giác xoay nhẹ chiếc nhẫn ở ngón tay trỏ . Nó chợt giật mình ,bây giờ sao Nó không thấy chiếc nhẫn đó nằm ở chỗ mà nó vẫn thường nằm
_Chiếc nhẫn đâu rồi – Nó hét lên
_Gì vậy Ely? – Kyn hỏi
_Chiếc nhẫn…chiếc nhẫn…- Nó hoảng hốt nói lại
_Chiếc nhẫn đấy đó à – Ivan nói
_Dạ , nó …đâu mất rồi – Nó lo sợ
Ring…ring…Tiếng chuông tin nhắn điện thoại của Nó vang lên .Nó rút điện thoại ra .Tin nhắn từ 1 số máy lạ :
Tớ vừa mới nhìn thấy chiếc nhẫn hình như của cậu nằm ở trong nhà kho trường đó .Cậu mau lên lấy đi , không thì lại có người lấy mất !
– Những dòng chữ tin nhắn hiện ra trước mắt Nó.Nó sựt nhớ ra rằng , vào giờ học thể dục , thầy giáo dạy môn thể dục có nhờ Nó lên nhà kho lấy vài quả bóng nén về cho lớp thực tập .Dòng tin nhắn ấy cứ như là 1 vị cứu tinh cho Nó vào thời gian này
_Mọi người đợi em 1 chút nhé – Nó nói rồi chạy vút vào trường
_Ely đi đâu vậy – Ren hỏi với theo nhưng bóng dáng Nó đã khuất hẳn
_Không biết nữa , chị ấy kêu đợi thì đợi vậy .Chắc chút nữa sẽ ra liền – Kyo đáp
** Nhà kho trường **
Xem xét xung quanh căn nhà kho ,rồi tiến về 1 căn phòng nhỏ chứa dụng cụ.Những tia sáng cuối cùng trong ngày chiếu rọi qua cửa kính tạo thành những vệt nắng le lói , yếu ớt
_Chiếc nhẫn đâu rồi nhỉ? – Nó loay hoay tìm chiếc nhẫn .Ánh sáng hắt vào 1 góc phòng làm lóe lên 1 thứ sắc tím lấp lánh
_Đây rồi – Nó nhanh chân bước lại góc tường ,nhặt chiếc nhẫn lên .Phủi bụi trên chiếc nhẫn mấy cái , Nó đeo chiếc nhẫn vào ngón tay trỏ trở lại
_Xin lỗi nha – Nó nói nhỏ với chiếc nhẫn , quay lưng định bước ra khỏi phòng dụng cụ thì…
Rầm
…chiếc cửa phòng dụng cụ đóng sầm lại .Ánh sáng vụt tắt …Xung quanh Nó tối đen …
_Lại là trò gì nữa đây – Nó ngán ngẩm nói,vun chân lên định đá tung cánh cửa gỗ đó ra….
Gâu..gâu
… – không biết từ đâu ra , tiếng chó con vang lên khắp căn phòng khiến chân Nó đột nhiên khựng lại trong không trung.Nó sợ sệt quay đầu lại….nhưng chỉ có 1 màn đen khiến Nó không hề thấy gì mà chỉ nghe văng vẳng bên tai mình
_Có ai ở ngoài đấy không ? Nhanh mở cửa ra đi không thì đừng hối hận – Nó la lớn , chân vun lên đá cánh cửa nhưng đang hoảng sợ nên lực chân của Nó giảm hẳn và hình như ở ngoài có ai đó chặn lại nên cánh cửa không mở ra được
_Cho chừa cái tội làm tao với anh Ivan chia tay nhé .Cứ ở đó mà tận hưởng món quà mà tao tặng ày nha .Hồ ly tinh- Giọng nhỏ Katthy vang lên sau cánh cửa
_Katthy …? – Nó ngờ nghệch nhận ra
mình đã bị lừa 1 cách ngớ ngẩn.Vì quá lo lắng cho chiếc nhẫn mà không hề nghi ngờ dòng tin nhắn lạ ấy .Qủa thật là ngốc mà
– Nó nói thầm .Tiếng chó dồn dập ập vào tai Nó khiến Nó không thể tiếp tục suy nghĩ được nữa
_Làm sao để ra được căn phòng này đây – Nó nói – A , điện thoại ! – Nó chợt nhớ đến chiếc điện thoại trong túi .Rút điện thoại ra
_Chết tiệt , hết pin rồi – Nó bực tức xen lẫn sự lo lắng vào trong tâm trạng của Nó khi thấy chiếc điện thoại của mình không thể liên lạc gì với anh Nó và mọi người được .Nỗi sợ khiến Nó trở nên yếu mền nhưng sự yếu mền đó không ngự trị lâu trong lòng Nó được ,chẳng bao lâu ,sự kiên quyết và lí trí bắt đầu quay về với Nó.Bởi trên cương vị là 1 người thủ lĩnh của Help thì sự yếu mền và sợ sệt đồng nghĩ với 1 từ duy nhất : CHẾT .Nhưng không phải chỉ 1 mình Nó mà còn rất nhiều người khác nữa bởi vậy Nó luôn phải rèn luyện cách điều khiển cảm xúc của mình thật tốt trong mọi hoàn cảnh
_Ely , bình tĩnh , mày phải ra khỏi đây,không thể ở đây mãi được .Đúng ,đừng sợ – Nó nhủ thầm.Từ từ đứng dậy , bước tới gần cánh cửa , vun 1 cước thật mạnh vào cánh cửa nhưng …cánh cửa vẫn không hề xê dịch 1 li nào .1 điều lạ lẫm đến với Nó , bởi trước những cú đá của Nó thì không 1 cánh cửa nào là không thể không mở ra .Nhưng cánh cửa này…bước lại gần cánh cửa….
_Con khốn , không ngờ lại ác như vậy .Không thể ra ngoài được rồi – Nó bực tức khi phát hiện ra bên ngoài tấm cửa phải được chắn lại ít nhất bằng 3 thanh sắt .
Gâu…gâu…
….tiếng chó con vang lên khiến Nó càng phải nghĩ ra cách tự cứu mình
_Hai và mọi người thấy mình không về thế nào cũng đi kiếm mình thôi .Mình giờ chỉ cần đợi đến lúc đó ….- Nó bỏ lửng dòng suy nghĩ nhìn vào góc tường – nơi những âm thanh của chó con vang lên .Không phải dễ dàng khi phải sống chung với 1 thứ mà mình sợ nhất trong 1 thời gian dài mà không hề biết thứ đó ở đâu trong căn phòng này lại càng đáng sợ hơn nữa.Lắng tai nghe kỹ tiếng chó con phát ra ở góc tường gần khu để những trái bóng ném mà lúc sáng Nó mới vừa vào lấy vì vậy Nó ngồi xuống cạnh cửa sổ .Cánh cửa mà vài phút trước đây còn có những tia sáng xuyên qua thì giờ đây bị che kín bởi bóng tối .Nó ngồi xuống ôm lấy đầu gối của mình mà nép vào tường.Tiếng chó sủa càng lớn thì Nó càng nép mình vào tường hơn nữa.
** Ngoài trường **
_Ely làm gì mà lâu thế nhỉ – Syka lo lắng hỏi
_Điện thoại không liên lạc được rồi – Kyo nói khi vừa mới liên lạc với Nó nhưng điện thoại của Nó lại không liên lạc được
_Không biết em ấy có bị làm sao không nữa – Ren nói
_Không thể đợi thêm được nữa , đã hơn 6 giờ rồi ,tản nhau đi tìm nó đi – Ivan lo lắng nói rồi chỉ huy Ren và Rin cùng Zi đi tìm Nó ở dãy hành lang , Cubi , Ryo , Kyn đi tìm ở khu ăn trưa , Ivan cùng Syka và Kyo đi tìm ở những phòng học còn Hắn đảm nhiệm ở nhà kho .Hắn vụt chạy đến khu nhà kho , bước những bước chân nặng nề .Không biết sao hôm nay đoạn đường đến đó lại xa như vậy .Trên đường đi , vừa chạy Hắn vừa nhìn xung quanh để tìm kiếm 1 hình bóng của Nó.Bước tới nhà kho , Hắn mong sao sẽ bắt gặp lấy hình ảnh của Nó ở đó.Nhưng Hắn đã hoàn toàn thất vọng ,khu nhà kho hoàn toàn trống trải , không có bất cứ ai .Bước chân chuẩn bị rời khỏi.
Gâu , gâu…
tiếng chó sủa vang lên khiến Hắn quay phắt lại
_QUái lạ , sao nhà kho lại nuôi chó chứ – Hắn nghĩ .Bước chân lại căn phòng tìm kiếm nhưng không thấy 1 chú cún nào cả nhưng Hắn nhìn thấy 1 cái tủ được xê dịch khỏi vị trí thường thấy của nó.Hắn nhớ rõ là chỗ đó có 1 cánh cửa phòng mà.Bước tới đẩy kệ tủ ra ,cánh cửa phòng dụng cụ hiện ra trước mắt Hắn với tận 5 thanh sắt chắn cửa lại.Điều bất thường này càng làm Hắn nôn nóng nhanh tay lấy những thanh sắt ra .Ánh sáng nhanh chóng tràn vào căn phòng….hình ảnh của Nó được hiện ra ….Nó đang gục đầu vào đầu gối của mình…những ngón tay bấu chặt vào da thịt Nó ,hằn lên những vết in sâu hoắc nhưng có lẽ Nó không hề cảm thấy đau.Nó lặng lẽ ngồi đó và chờ đợi…… _Nhỏ ác ma , đi thôi – Hắn thở dốc nhìn Nó , trên trán và lưng áo của Hắn thấm đầy những giọt mồ hôi , bước tới trước mắt Nó
Anh ,anh tới cứu em à ?
…Nó chợt giật mình khi nghe thấy giọng nói của ai đó bên tai mình , ngước đầu lên…
Ray ..là Ray ư????
Nó nhào tới ôm chặt lấy Hắn ,cố mím chặt môi cho dòng lệ không tuôn ra trước mắt Hắn.Tay Nó siết chặt lấy chiếc nhẫn , Nó thực sự không muốn mất đi thứ ấy 1 lần nữa .Nó thiếp đi trong lòng Hắn…
_Về thôi – Hắn nhìn Nó rồi nhấc bổng người Nó lên , đưa ra khỏi căn nhà kho.Tay Nó vòng chặt qua cổ của Hắn , Nó không muốn quay lại căn phòng đó lần thứ 2…
_
Anh
người đó thực sự quan trọng với em như vậy sao ? – Hắn nói thầm khi biết Nó đã chìm sâu vào giấc ngủ
_Chuyện gì đã xảy ra với em từ 3 năm trước vậy ? – Hắn nói tiếp
_Và…thực ra… người đó là ai ??!! – Nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu Hắn.Hắn đưa Nó ra xe của mình.Gọi điện thoại ọi người rằng Hắn đã tìm được Nó
** Tại nhà Nó **
_Nó đâu rồi – Ivan hốt hoảng chạy nhanh vào hỏi Hắn
_Nhỏ ác ma ngủ rồi – Hắn vừa nói vừa nhấp 1 ngụm trà
_Anh tìm thấy Ely ở đâu vậy – Rin hỏi
_Trong phòng dụng cụ đó , có cả bầy chó con nữa – Hắn đáp
_Sao ??? Chó con- Cả đáp hét lên
_Thật quá đáng mà – Syka nói
_Thừa biết nó sợ chó mà còn nhốt nó vào nhà kho trường nữa – Cubi nói
_Dám động vào chị Ely của bộ 3 này à ? Tên đó quả là ăn gan trời mà – Kyo tức giận nói , tay nắm chặt lại
_Ngày mai nhất định phải làm rõ vụ này mới được – Ivan
_Không cần làm rõ đâu , tao biết người đó là ai rồi – Hắn lên tiếng
_Ai??? – Cả bọn hỏi
_Katthy – Hắn đáp rồi nhớ lại lúc gặp con Katthy trên đường đến nhà kho
_Katthy ?? Em lên đây làm gì vậy – Hắn hỏi
_Anh Ray…em..em.. lên lấy 1 số thứ – Katthy đáp sợ sệt rồi chạy vụt đi
_Lúc đó tao đã thấy nghi nghi cô ta rồi – Hắn nói với ánh mắt đăm chiêu
_Katthy ! Cô ta đã đi quá xa so với sự suy nghĩ của chúng ta rồi đó – Ivan nói giọng đầy vẻ bực tức
_Tao lên phòng , đưa thứ này cho nhỏ ác ma , chắc nhỏ cũng sợ lắm – Hắn nói rồi nâng tách cacao nóng trên bàn bước lên cầu thang.
Cốc..cốc..
…tiếng gỗ cửa phòng vang lên nhưng dường như không hề có tính hiệu hồi âm lại.Hắn mở cửa bước vào .Hắn nhìn Nó , Nó đang ngồi trên giường , ánh mắt thơ thẫn đi đâu đó
_Uống cacao đi – Hắn lên tiếng rồi bước tới gần Nó đưa tách cacao
_Ta không biết mi làm gì ở trong đấy mà đến nỗi bị nhốt cửa lại – Hắn nói tiếp
_Nhưng…mi đừng lo vì đã có ta và mọi người ở bên cạnh bảo vệ i rồi – Hắn nói rồi nhìn Nó.Nó ngước mặt lên nhìn Hắn sau câu nói ấy, nở 1 nụ cười
_Cám ơn mi vì tách cacao này nhưng ta không phải là loại con gái yếu đuối cần người bảo vệ đâu nhé – Nó nói rồi nhấp 1 ngụm từ tách cacao nóng thơm phức vừa nhận từ tay Hắn
_Chứng minh đi – Hắn nhìn Nó cười ranh mãnh .
Mi lại khôi phục vẻ ngoài lạnh lùng , cứng rắn của mình nữa rồi
– Hắn nghĩ thầm
_Cứ chờ xem – Nó đáp , miệng cười gian xảo nhìn Hắn .Ngày mai sẽ có 1 cuộc vui rất lớn lắm đây !!!!