Tu chân hệ thống chưởng môn

Chương 6: Nhớ về quá khứ


Đọc truyện Tu chân hệ thống chưởng môn – Chương 6: Nhớ về quá khứ

Đối với môn phái tu tiên cả to lẫn nhỏ thì “linh điền”có một vị trí vô cùng quan trọng trong sự phát triển của môn phái đó.

“Linh điền” chính là nơi dùng để gieo trồng linh mễ,linh dược.Đây cũng là nơi cung cấp lương thực cho môn phái.

Một lúc lâu sau,Dương Văn Đức đã đi tới được vị trí thích hợp dùng để kiến tạo linh điền.Đó chính là ở lưng chừng núi của đại trúc phong-dãy núi đầu tiên cũng chính là vị trí của linh dược viên cũ của môn phái”Thanh Vân Môn”.

Dương Văn Đức từ nhẫn trữ vật lấy ra một bản vẽ cùng với một cái lá phù.Dương Văn Đức niệm pháp quyết ở trước mặt lá bùa và bản vẽ của kiến trúc”linh điền”.Sau khi niệm pháp quyết xong,Dương Văn Đức lập tức ném lá bùa về phía vị trí cũ của linh dược viên.Rồi chờ đợi sản phẩm của thiên công sức sĩ phù.

Có một phần của linh dược viên đã được thay thế thành liên tiếp thổ địa sung sức.

“Kiến trúc tên:Linh điền;


Tương ứng môn phái:Thanh Vân Môn;

kiến trúc cấp bậc:cấp 1;

kiến trúc diện tích:mười mẫu;

kiến trúc công năng:tăng chu kỳ sinh trưởng của cây nông nghiệp gấp đôi,gieo trồng được linh dược cấp thấp(từ cấp 1 đến cấp 3);

tiêu hao linh thạch:mỗi tháng tám viên linh thạch.”

Cũng giống với linh thú viên kiến trúc,linh điền cũng có trang bị thêm tụ linh trận để duy trì nồng độ linh khí của linh điền.

Dương Văn Đức tắt thiết bị soi sáng đi,để thiết bị soi sáng vào kho chứa đồ của hệ thống sau đó hắn liền khống chế linh thuyền trở lại chủ phong của môn phái.Sau khi xuất hiện ở chủ phong,Dương Văn Đức tiếp tục khống chế linh thuyền hướng về phía phòng ngủ của mình-tức là phòng của chưởng môn mà bay đi.

Rất nhanh,hắn xuất hiện ở bên ngoài phòng.Hắn liền thu hồi linh thuyền vào túi trữ vật của hắn,tiếp theo lại cất túi trữ vật đó vào vị trí cũ rồi mới mở cửa bước vào trong phòng.

Lúc này,một tiếng”đinh!”vang lên.Đó chính là thanh âm thông báo của thanh nhiệm vụ.

Dương Văn Đức nghe được thanh âm đó về sau liền mở giao diện của hệ thống,bấm vào nút nhiệm vụ để nhận thưởng đồng thời xem thanh nhiệm vụ có nhiệm vụ mới chưa.


“Đinh,Chúc mừng ký chủ hoàn thành môn phái xây dựng nhiệm vụ với nội dung như sau:Kiến tạo linh điền và linh thú viên.Hoàn thành nhiệm vụ,khen thưởng:ba cân linh cốc,ngự thú bài 10 chỉ,linh dược hạt giống 30 loại.

Vật phẩm được chuyển vào trong nhẫn chưởng môn,mời ký chủ kiểm tra và nhận.”Hệ thống thanh âm vang lên.

Nhẫn chưởng môn mà hệ thống nhắc đến chính là chiếc nhẫn mà Dương Văn Đức nhận được từ phần quà tân thủ tài nguyên bao.

“Hệ thống,có nhiệm vụ mới không?”Dương Văn Đức hỏi hệ thống.

“Ký chủ cần phải ổn định lại tâm trí của mình.Hệ thống tý thông báo cho ký chủ về nhiệm vụ mới sau.”Hệ thống nói.

“Đinh,chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ:sửa chữa môn phái đại điện.Khen thưởng:danh vọng môn phái 200 điểm,một lượt rút thưởng miễn phí,ngũ hành linh đan 50 viên,hồi khí đan 500 viên,300 viên hạ phẩm linh thạch cùng với 3000 lượng bạc.

Vật phẩm được chuyển vào trong nhẫn chưởng môn,mời ký chủ kiểm tra đồ vật ở bên trong nhẫn chưởng môn.”Hệ thống thanh âm lại vang lên bên tai.


Dương Văn Đức nghe xong hệ thống thanh âm liền lấy chiếc nhẫn chưởng môn ra.Hắn liền bỏ tất cả vật phẩm ở bên trong chiếc nhẫn ra ngoài sắp xếp có trật tự để gọn ở xung quanh người hắn ở trên giường ngủ của chính mình.

Dương Văn Đức liền linh thạch,toàn bộ lọ thủy tinh sứ có ghi nhãn mác”hồi khí đan”,”ngũ hành linh đan” vào trong nhẫn chưởng môn.Còn tiền thì hắn cho 2900 lượng bạc vào trong nhẫn chưởng môn,số còn lại liền để ở trước ngực,thiên công sức sĩ phù 2 lá còn lại hắn để ở trong kho chứa đồ của hệ thống.15 bản sao chép công pháp”ngũ hành quyết”,cùng với 30 viên tụ khí đan hắn cũng để trong kho chứa đồ.

Cất hết mọi thứ xong,Dương Văn Đức cất chiếc nhẫn chưởng môn trở lại vị trí cũ sau đó liền nằm xuống giường.

Dương Văn Đức thì thào nói:”Chẳng biết thị nữ của mình ở trong gia tộc thế nào.Đã tám năm trôi qua rồi,mình vẫn còn nhớ cô ấy nhớ vụ ân ái mặn nồng của bản thân mình và cô ấy.”

Ký ức liên quan tới vụ ân ái của bản thân Dương Văn Đức và cô thị nữ hầu hạ mình tên là Dương Linh Tuyết qua tám năm nay vẫn nằm sâu trong óc Dương Văn Đức,không phai nhòa được.Dương Văn Đức vẫn nhớ như in vụ ân ái đó.

Dương Văn Đức bắt đầu nhớ về quá khứ sự kiện xảy ra sau buổi tuyển nhận đệ tử của các môn phái than gia tuyển chọn đệ tử ở diễn võ trường phủ thành chủ nơi gia tộc hắn đặt chân sinh sống.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.