Đọc truyện Tu chân hệ thống chưởng môn – Chương 23: Nam Cung Uyển một lần nữa gia nhập vàoThanh Vân Môn
– “Lang Nguyệt!Ngươi không sao chứ?Một người phụ nữ nhìn con yêu thú đang nằm ở trên mặt đất nói.Con yêu thú này chính là một con tật phong lang to lớn màu trắng.Hiện tại trên thân thể của nó có rất nhiều vết thương.
Xung quanh người con gái đang ngồi nhìn con yêu thú của mình có rất nhiều cây to khác nhau.Con yêu thú cùng với người con gái ngồi trên một bãi cỏ,phía trên không trung một người một thú đó chính là một con yêu thú phi hành.
Người phụ nữ đó có ngoại hình xinh đẹp.Cô từng là một thiên tài tu luyện của Nam Cung gia.Tên của cô là Nam Cung Uyển.Nam Cung Uyển cũng ở trong môn phái Thanh Vân Môn một thời gian dài từng giữ chức vị trưởng lão của môn phái đó.Đến năm cô ở trong môn phái tròn hai mươi chín năm thì cô trở về gia tộc của mình và không lâu sau khi trở về gia tộc thì cô gặp nạn từ một thiên tài trở thành một phế nhân không thể tu võ được.
Giờ cô ở trong gia tộc sống rất khổ,địa vị của cô ở gia tộc của mình trong hai năm nay rất thấp kém.Mấy ngày trước,cô rời khỏi gia tộc cùng với sủng vật của cô là tật phong lang vào trong u mãnh sơn mạch rèn luyện và tao ngộ một con tứ giai phi hành yêu thú đuổi giết.Giờ cả hai đều trọng thương,khó lòng thoát khỏi cái chết.
Nam Cung Uyển đứng dậy,hướng ánh mắt của mình lên không trung nơi thân ảnh của chỉ yêu thú phi hành đang chiếm giữ giơ hai tay của mình ở trạng thái nằm ngang nói:”Ta dù có hi sinh tính mạng của mình cũng nhất định bảo vệ sủng vật của ta an toàn.Ngươi đến đây đi!”
Con yêu thú phi hành lập tức phi thẳng xuống vị trí của người con gái đang liều mạng vì sủng vật của mình.Nó cách thân ảnh của nhân loại nhỏ yếu vài trăm mét đó thì một chuyện đã phát sinh ở thân thể của nó.Toàn thân của nó không cử động được.
Nam Cung Uyển kinh ngạc nhìn lên và biết được chuyện gì đang xảy ra đối với con yêu thú phi hành đó.Hiện tại con yêu thú đó bị một cái dây thừng bao phủ,một người thanh niên đứng trên một thanh kiếm dùng dây thừng ngăn chặn lại con yêu thú phi hành đó.
Nam Cung Uyển đối với thanh niên cứu mình hỏi:”Ngươi là ai?Thanh kiếm mà đôi chân của ngươi đang giẫm lên ngươi lấy ở đâu vậy?”
Nam Cung Uyển vẫn còn nhớ thanh kiếm mà thanh niên đôi chân đang giẫm lên.Thanh kiếm đó chính là thanh kiếm rất quan trọng đối với Thanh Vân Môn-môn phái cũ của cô.Thanh kiếm đó được các đời chưởng môn của môn phái bảo vệ rất nghiêm ngặt.
Thanh niên mặc bộ đồ màu xanh đang giữ một con phi hành yêu thú đó chính là Dương Văn Đức.
Dương Văn Đức từ trong chưởng môn giới chỉ lấy ra một cái ngự thú bài,chiếu thẳng về phía con yêu thú phi hành đó.Lập tức thân hình của con yêu thú bị bỏ vô trong ngự thú bài.
Dương Văn Đức lập tức để ngự thú bài vào trong chưởng môn giới chỉ sau đó liền đáp xuống chỗ tam giai yêu thú tật phong lang đang nằm ở trên một bãi cỏ.
– “Ngươi định làm gì sủng vật của ta?”Nam Cung Uyển nhìn thanh niên đứng ở trước mặt sủng vật của cô nói.
– “Nam Cung Uyển trưởng lão không cần phải lo lắng!Ta không hại nó đâu mà chỉ cứu nó thôi”Dương Văn Đức trả lời câu hỏi của người đã hỏi hắn.
Dương Văn Đức từ trong kho chứa đồ của hệ thống lấy ra một viên thuốc sau đó bỏ vô miệng của con tam giai yêu thú ở trước mặt mình đồng thời giúp nó luyện hóa dược lực.
– “Ngươi cho sủng vật của ta ăn gì vậy?”Nam Cung Uyển thắc mắc hỏi.
– “Ta cho nó uống một viên cực phẩm nhị giai đan dược hồi khí đan”Dương Văn Đức trả lời.
– “Vậy ngươi có thể cho ta một viên được không?Hiện tại ta đang bị thương”Nam Cung Uyển nói.
– “Được!”Dương Văn Đức trả lời.
Sau đó,Dương Văn Đức liền đưa cho Nam Cung Uyển một viên cực phẩm nhị giai đan dược hồi khí đan.
Nam Cung Uyển nhận lấy đan dược về sau liền cho ngay vào miệng sau đó Nam Cung Uyển lập tức ngồi xếp bằng xuống vận chuyển công pháp mà bản thân tu luyện để luyện hóa đan dược mà bản thân cô vừa mới dùng.
Dương Văn Đức nhìn người phụ nữ đang ngồi xếp bằng vận chuyển công pháp khôi phục lại vết thương của cô ấy rồi không nhìn nữa.Dương Văn Đức nói thầm:”Hệ thống,nhà ngươi có đan dược có công dụng khôi phục đan điền của võ giả không?”
– “Có!Viên đan dược mà kí chủ nói có tên là sống lại đan điền đan.”Hệ thống thanh âm vang lên.
Dương Văn Đức nghe được hệ thống thanh âm về sau liền mở miệng nói thầm:”Vậy hệ thống có thể bán cho ta viên đan dược đó được không?”
– “Được!”Hệ thống thanh âm vang lên.
Dương Văn Đức nhận được câu trả lời của hệ thống liền nói:”Cảm ơn hệ thống!”
– “Đinh,chúc mừng kí chủ thành công mua được một viên đan dược sống lại đan điền đan với giá một viên hạ phẩm linh thạch.Vật phẩm đã được chuyển về trong Thanh Vân Môn chưởng môn giới chỉ,mời kí chủ kiểm tra vật phẩm.”Hệ thống thanh âm vang lên.
– “Ngươi đang làm gì vậy?”Một đạo thanh âm nữ giới ở đằng sau Dương Văn Đức vang lên.
Dương Văn Đức sau khi nghe được đạo thanh âm đó liền quay người lại thì đôi mắt của Dương Văn Đức phát hiện ra thân ảnh của một người phụ nữ cùng với một con tam giai yêu thú tật phong lang đang đứng trước mặt hắn.
– “Không có gì đâu!”Dương Văn Đức nói.
– “Uyển cô nương!Vết thương của cô nương khỏi chưa vậy?”Dương Văn Đức nhìn người phụ nữ về sau liền lập tức hỏi người đó.
– “Cảm tạ ngươi quan tâm.Ta hiện tại không sao rồi!”NamCung Uyển mở miệng nói.
Nam Cung Uyển nói xong liền lập tức nhìn vào thanh kiếm mà người đã cứu cô đang cầm ở trên tay sau đó hỏi:”Tại sao ngươi lại có được thanh kiếm này?”
– “Thanh kiếm này chính là vật phẩm chứng minh chức vị chưởng môn của môn phái Thanh Vân Môn.Mà ta là chưởng môn đời thứ mười ba của môn phái Thanh Vân Môn ta.”Dương Văn Đức nhìn thanh kiếm mà chính mình đang cầm ở trên tay nói.
– “Đan điền của cô nương làm sao mà bị phế vậy?”Dương Văn Đức thắc mắc hỏi.
– “Ta tu luyện đến ngưng đài cảnh tầng thứ mười lăm liền xin sư phụ rời khỏi môn phái trở về gia tộc của mình.Lúc đó ta mới hai mươi tuổi.Sau khi ta dành được vị trí cao trong lần đại điển của gia tộc ta thì ta rời khỏi gia tộc và đi vào trong u mãnh sơn mạch lịch lãm.Ta gặp được một con nhị giai yêu thú tật phong lang đang bị thương liền chữa khỏi cho nó.Nó trả ơn sự giúp đỡ của ta liền làm sủng vật của ta.Thế là ta và Lang Nguyệt cùng nhau đi lịch lãm ở trong u mãnh sơn mạch.Cho đến khi tu vi của ta đột phá tới khí phủ cảnh sáu tầng thì ta và một vị cường giả có tu vi cao hơn ta xảy ra tranh chấp.Chính sự tranh chấp đó khiến cho đan điền của ta hoàn toàn bị phế,trở thành một vị phế nhân.Ta sau khi thu Lang Nguyệt vào trong sủng vật túi xong liền lập tức trở về gia tộc của mình.Từ khi ta trở về gia tộc của ta về sau thì địa vị của ta ở trong gia tộc giảm đi liền ngay cả hạ nhân cũng không bằng và nhận hết sự khinh thường của các đệ tử trong gia tộc mình.”Nam Cung Uyển nói với một giọng nói buồn.
– “Cô có muốn tu luyện lại từ đầu không?”Dương Văn Đức sau khi nghe lời của người phụ nữ về sau liền mở miệng hỏi.
– “Ta có!Nhưng hiện tại đan điền của ta bị phế rồi.”Nam Cung Uyển nói.
– “Cô đừng lo!Tôi có thể khôi phục lại đan điền cho cô nhưng cô phải đồng ý điều kiện này của tôi.”Dương Văn Đức nói.
– “Điều kiện gì vậy?”Nam Cung Uyển tò mò hỏi.
– “Điều kiện của ta là cô một lần nữa gia nhập vào môn phái Thanh Vân Môn.”Dương Văn Đức nói.
– “Được!Ta đồng ý điều kiện mà ngươi nói”Nam Cung Uyển sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng liền nói.
Dương Văn Đức nghe xong liền lấy chưởng môn giới chỉ ra sau đó lấy ra một cái bình màu trắng,cất chưởng môn giới chỉ về vị trí cũ rồi đưa bình sứ ra nói:
“Bên trong chiếc bình sứ nhỏ có nắp đậy này có một viên đan dược -công dụng là trong nháy liền làm cho đan điền sống lại.Cô cầm lấy và sử dụng viên đan dược này ngay lập tức.”
Nam Cung Uyển nhận lấy bình sứ màu trắng liền lập tức mở nắp bình ra đổ viên đan dược ra và cho ngay vào miệng.Sau đó cô liền ngồi xuống và xem xét mọi thứ đang diễn ra ở trong cơ thể mình.
Một lúc sau,Nam Cung Uyển đứng dậy chắp tay đối với người đã cứu mình nói:”Nam Cung Uyển tham kiến chưởng môn!”
– “Chào mừng Nam Cung Uyển một lần nữa trở về môn phái Thanh Vân Môn”Dương Văn Đức mở miệng nói.
– “Không biết chưọng môn tên gọi là gì?”Nam Cung Uyển thắc mắc hỏi.
– “Ta tên là Dương Văn Đức-chưởng môn đời thứ mười ba của môn phái Thanh Vân Môn.”Dương Văn Đức nói.