Đọc truyện Tu chân hệ thống chưởng môn – Chương 19: Gặp lại Lê Thảo Hương nhóm người
Dương Văn Đức nói xong,liền lập tức rời giường của mình đi đến chỗ cái bàn kê ở gần cửa sổ,trên mặt bàn có để một chiếc nhẫn màu đen,nghiên mực cùng một số thứ khác.
Không lâu sau,Dương Văn Đức xuất hiện ở bên cạnh bàn.Dương Văn Đức cầm lấy chiếc túi tiền mà nương của hắn đã đưa cho rồi chuyển từng thỏi bạc vào trong chiếc nhẫn màu đen.
Dương Văn Đức chỉ mất có một nén hương là chuyển xong số thỏi bạc đó vô trong chiếc nhẫn trữ vật của chính hắn.Sau đó,Dương Văn Đức để vài bản sao chép công pháp mà bản thân hắn đã để ra trở lại vào trong chiếc nhẫn màu đen.Rồi bản thân Dương Văn Đức lập tức ngồi xuống ghế và tay bắt đầu động đậy.Tay trái mở quyển công pháp mà chính hắn mượn ở trong tàng thư các của gia tộc ra trong khi đó tay phải cầm cây bút lông tiến hành sao chép nội dung ở trong cuốn công pháp ra.
Một lúc lâu sau,Dương Văn Đức để cây bút lông xuống.Hắn nhìn toàn bộ nội dung công pháp được ghi ở trên giấy một lượt sau đó thì thào nói:”Bản thân mình đã sao chép toàn bộ nội dung của cuốn công pháp mà chính mình mượn ở tàng thư các của gia tộc.Đợi sau khi hướng dẫn cả ba người Dương Hồng,Hồ Lợi và Linh Tuyết tu tiên thì mình rời khỏi gia tộc đi kiếm nguyên liệu luyện chế vài lọ đan dược.”
Dứt lời,Dương Văn Đức trở lại chiếc giường của mình khoanh chân ngồi xuống sau đó liền nói:”Tú Nhi tiền bối!Vãn bối có chuyện muốn thỉnh cầu tiền bối.”
– “Tiểu tử!Ngươi có chuyện gì muốn hỏi ta?”Một cô gái từ trong cơ thể của Dương Văn Đức chui ra ngoài đối với người đã gọi mình nói.
– “Tiền bối!Ngài có toàn bộ võ đạo đan phương không?”Dương Văn Đức nhìn đạo tàn hồn hỏi.
– “Bổn tọa có!”Trần Tú Nhi nói.
– “Vậy ngài có thể cho vãn bối toàn bộ đan phương mà ngài có được không?”Dương Văn Đức cung kính nói.
– “Ta tặng cho ngươi coi như đây là quà gặp mặt của ta đối với ngươi!”
Trần Tú Nhi mở miệng nói.
– “Cảm tạ tiền bối!Vãn bối hứa với tiền bối là khi vãn bối đủ thực lực thì vãn bối sẽ giúp tiền bối tái tạo lại cơ thể của tiền bối.”Dương Văn Đức cung kính đối với Ánh Trăng chi thần nói.
Trần Tú Nhi nghe xong liền lập tức truyền ký ức về đan đạo cho người đã cho cô trú ngụ ở trong thức hải của người đó.Quá trình này mất rất nhiều thời gian cùng với tinh thần lực của Trần Tú Nhi.
– “Ta đi nghỉ ngơi!Ngươi đừng có làm phiền ta!”Trần Tú Nhi mở miệng nói.
Nói xong cô liền chui vào trong cơ thể của thanh niên trước mặt.Còn về phía Dương Văn Đức thì bản thân hắn tiếp tục tiêu hoá số thông tin mà mình được Ánh Trăng chi thần truyền cho.
Một khắc sau,Dương Văn Đức hoàn toàn tiêu hoá xong mớ thông tin khổng lồ mà bản thân mình nhận được.Dương Văn Đức thì thào nói:”Đan đạo cảnh giới phân chia rất phức tạp”
Bởi vì từ trong ký ức đó,Dương Văn Đức biết được toàn bộ cảnh giới phân chia của đan đạo-một trong ba nghìn đạo giúp nhân loại tu luyện dễ dàng hơn và cũng là nơi có nhiều luyện đan sư nhất.
Đan đạo cảnh giới phân chia làm các cảnh giới sau:đan đồ,đan vương,đan hoàng,đan tiên,đan tôn,đan thánh,đan đế,đan thần.Trong đó đan đồ là cảnh giới mà tất cả luyện đan sư trong toàn bộ tiểu thế giới Tiên Võ phải trải qua.Trong đan đồ chia thành các cấp bậc sau từ nhất phẩm luyện đan sư đến thập phẩm luyện đan sư.
Dương Văn Đức sau khi xem xong liền lập tức rời khỏi giường đi tới chiếc bàn của mình.Dương Văn Đức sau khi đến nơi liền lập tức cất bản sao chép công phép vào trong nhẫn trữ vật của mình.Sau đó Dương Văn Đức cất bút lông cùng với nghiên mực trở lại vị trí cũ và đeo nhẫn trữ vật lên ngón tay áp út của bàn tay phải.
– “Thiếu gia!Bên ngoài tiểu viện có người muốn gặp thiếu gia.”Một người nữ nhân tuổi khoảng hai mươi bước vô trong phòng nhìn thanh niên đứng ở bên cạnh chiếc tủ nói.
– “Linh Tuyết tỷ!Là ai muốn gặp đệ vậy?”Dương Văn Đức nhìn nữ nhân mới bước vô trong phòng nói.
– “Nô tỳ không biết tên.Chỉ biết đó là thân ảnh của hai nữ và một nam.Cả ba người đều muốn gặp thiếu gia.Giờ cả ba người đó đang ở bên ngoài nơi ở của ngài.”Linh Tuyết nói.
– “Đệ đã nói với tỷ rồi là tỷ đừng xưng hô với đệ là nô tỳ nữa thế mà tỷ vẫn cứ nói.”Dương Văn Đức mở miệng nói.
Nói xong,Dương Văn Đức sau đó liền đi tới trước mặt cô thị nữ của mình nói nhỏ vào tai Linh Tuyết:”Tối nay,đệ muốn tỷ hầu hạ đệ!”
Dương Văn Đức nhìn Linh Tuyết thì thấy gương mặt của Linh Tuyết đã ửng đỏ.Linh Tuyết nói:”Tối nay,Linh Tuyết nhất định sẽ phục vụ thiếu gia.”
Dương Văn Đức nghe xong,liền lập tức đi ra khỏi tiểu viện của mình.Rất nhanh,bản thân Dương Văn Đức nhìn thấy thân ảnh của bốn người trong đó có ba nữ một nam.Ba nữ ngoại hình vô cùng xinh xắn,tất cả đều toát lên vẻ đẹp duyên dáng còn nam nhân là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi.Dương Văn Đức mở miệng nói:”Đã lâu không gặp ba người các ngươi rồi!”
– “Xin chào thiếu gia!Bọn ta rời xa thiếu gia cũng được chín năm trời rồi!”Ba cô nữ nhân đồng thanh nói.
Dương Văn Đức nghe ba người nói xong liền quay sang đối với nam nhân duy nhất nói:”Thiết Ưng!Bản thân ngươi hiện tại vẫn ở trong thế lực của hai cô thị nữ của ta đó chứ?”
– “Đúng thế!Thiếu gia,hiện tại ta làm phó tông chủ của thế lực mà hai thị nữ của ngài lập nên.”Người đàn ông mở miệng nói.
– “Lê Thảo Hương!Tọa kỵ của ta đâu?”Dương Văn Đức nhìn cô gái đầu tiên nói.
Cô gái đó chính là Lê Thảo Hương-thị nữ của hắn được hắn thu phục khi bản thân hắn đi dạo ở Huyền Lâm thành vào lúc hắn lên chín tuổi trong buổi cùng phụ thân đi tới chi nhánh của gia tộc mình ở Huyền Lâm thành.
Lê Thảo Hương nói:”Tọa kỵ của thiếu chủ là một con giao long đã hóa thành hình dạng của nhân loại.Và hiện tại tọa kỵ của thiếu chủ cũng nằm ở đây!”
Dương Văn Đức nghe xong,liền hướng ánh mắt về phía cô gái đứng cạnh với Thiết Ưng-là hộ vệ của hắn,lập tức thông tin của cô gái đó liền xuất hiện ở trong đầu hắn.Dương Văn Đức xem xong thông tin của cô gái đó liền kinh ngạc nói:”Ngươi đã hóa thành nhân loại rồi!Ta lại không nghĩ tới ngươi mang giới tính nữ.”
– “Chủ nhân!Ngài cho Long Dung đi theo ngài nhé!”Cô gái mở miệng nói.
– “Tạm thời thì không được!Tháng cuối cùng của năm nay ta sẽ đón ngươi trở về.Bây giờ ngươi cứ ở lại trong thế lực của Lê Thảo Hương nhé.”Dương Văn Đức nói.
– “Các ngươi vô trong tiểu viện của ta ngồi đi!”Dương Văn Đức nói xong liền nhìn mọi phía xung quanh cổng tiểu viện của mình xem có vị đệ tử nào đi qua nơi này không?Nhưng Dương Văn Đức l;ại không thấy một ai cho nên liền thu hồi ánh mắt lại đối với cả bốn người nói.
Bốn người gật đầu,và cùng đi theo Dương Văn Đức vào bên trong tiểu viện của Dương Văn Đức.
Một nén hương thời gian sau,cả năm người xuất hiện ở trong gian phòng khách của tiểu viện.Dương Văn Đức quay lại nhìn cả bốn người nói:”Bốn người các ngươi ngồi xuống ghế đi.Ta đi làm một chút việc.”
Nhóm người của Lê Thảo Hương nghe thiếu chủ của gia tộc họ Dương nói xong liền ngồi xuống ghế.Còn Dương Văn Đức thì đi về phòng của mình và một lúc lâu sau liền quay trở lại gian phòng khách.