Bạn đang đọc Truyền Nhân Thiên Y – Chương 71: Tối Nay Đã Định Sẵn Là Một Đêm Không Ngủ
“Nghiêm trọng như vậy?” Lương Siêu không khỏi kinh ngạc.
“Anh Lương, tóm lại anh đừng nghe ngóng nữa.” Dương Thi Vũ than vãn một hồi rồi nói: “Bởi vì chuyện lúc trước nên Lâm Lâm đã rất cảm kích anh, cho nên nhiều lần dặn tôi không thể làm phiền anh vì chuyện của cô ấy nữa, càng không muốn liên lụy anh.”
Nghe xong, Lương Siêu cũng hiểu đại khái lời nói bóng gió của đối phương, chắc là phiền phức lần này Trâu Lâm gặp phải có liên quan đến chuyện trước đó.
“Người trước đó hạ độc thủ với Trâu Lâm, gần đây lại có hành động à?”
Dương Thi Vũ lại úp úp mở mở, cuối cùng bị Lương Siêu liên tục gặn hỏi mới khẽ gật đầu.
“Đúng thế.”
“Sau khi chúng ta đi về, Kim gia Trấn Giang lại đi tìm Lâm Lâm một lần, bọn chúng ỷ vào phía sau có cao nhân trấn giữ nên lần này càng không kiêng nể gì cả.”
“Không chỉ muốn Lâm Lâm miễn phí đưa tổ nghiệp cho bọn chúng, còn muốn cô ấy khai ra là ai phá tro cốt âm huyết kia.”
“Lâm Lâm chết sống không chịu, người nhà họ Kim liền nói cho cô thêm ba ngày cuối cùng để suy xét, nếu đến lúc đó Lâm Lâm còn không ngoan ngoãn nghe lời, vậy, vậy…”
“Vậy sẽ lại mời cao nhân trong gia tộc bọn họ ra tay, tra tấn Lâm Lâm bảy ngày bảy đêm rồi khiến cô phải biến mất khỏi thế giới bằng kiểu chết thảm thương nhất…”
Lương Siêu nghe vậy thì khẽ giật mình, Kim gia này cũng quá hung ác.
Hắn lập tức sờ chóp mũi một cái, nói: “Nếu chuyện này cũng có liên quan đến tôi thì tôi không quan tâm đến có phải không tốt lắm không?”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.
Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nghe Lương Siêu muốn xen vào, Dương Thi Vũ vội vàng lắc đầu, thở dài: “Anh Lương, tôi biết anh có bản lĩnh cao cường, nhưng cao nhân phía sau Kim gia là một cổ sư chuyên tu luyện các thủ đoạn âm độc.”
“Hơn nữa dựa vào nguồn tin đáng tin cậy của Lâm Lâm thì người này có hung danh rất hiển hách và thần bị trong tỉnh Trấn Giang, là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm.”
Lương Siêu buồn bực hỏi: “Nếu Trâu Lâm biết cả rồi thì cô ấy chuẩn bị ngồi chờ chết sao?”
“Đương nhiên sẽ không.”
“Lâm Lâm đã mời người của phân bộ Võ Minh ở Trấn Giang ra mặt, bây giờ đang được bảo vệ nghiêm ngặt.”
Lương Siêu nghe vậy thì khẽ giật mình, mà khi nghe Dương Thi Vũ nói người Trâu Lâm mời đến chỉ là mười thành viên bình thường của phân bộ Trấn Giang thì khóe miệng hắn cũng không khỏi giật giật!
Có thể nhìn ra đại khái từ loại thủ đoạn tro cốt âm huyết này, tối thiểu cổ sư kia có thể sánh ngang với Huyền Vũ Giả cảnh giới Tông Sư, hơn nữa bởi vì cổ sư thủ đoạn đặc thù, tông sư bình thường gặp phải cũng đau cả đầu, có thể tránh thì tránh, huống chi là mười thành viên bình thường?
Là đặc biệt đi qua tặng đầu người à?
Phải biết là phần lớn cổ sư là hạng người tính cách quái gở, khi hung ác lên thì không kiêng kị, kính sợ cái gì, cho dù là thành viên Võ Minh cũng muốn giết thì cứ giết!
Lương Siêu lại suy nghĩ một chút, tiện thể mà nói: “Cô đưa địa chỉ trang viên của Trâu Lâm cho tôi đi, ngày mai tôi đi qua một chuyến.”
“Cái này…” Dương Thi Vũ còn đang do dự, chẳng qua thấy Lương Siêu đã quyết định, cuối cùng đành phải nhắc nhở một tiếng cẩn thận.
Cúp điện thoại, Liễu Băng Khanh hoài nghi hỏi: “Làm sao vậy?”
“Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Vừa đánh vừa giết, nghe có vẻ rất nguy hiểm.”
Lương Siêu cười nhẹ một tiếng, nhún vai nói: “Việc nhỏ thôi, không cần lo lắng, ngày mai tôi đi du lịch như thường lệ, lần này nhất định sẽ chữa hết bệnh cho cô.”
Vừa dứt lời thì…
Tích tích!
Điện thoại vang lên, Dương Thi Vũ đã gửi định vị trang viên qua weibo.
Liễu Băng Loan nhìn thấy thì không khỏi khẽ kêu lên: “Anh rể, bình thường không phải anh không dùng weibo sao?”
“Hơn nữa giao diện weibo của anh rất trống trải, chỉ có tin nhắn của Dương Thi Vũ mà thôi?”
“Chẳng lẽ anh chỉ kết bạn với một mình cô ta à?”
“A?”
Lương Siêu còn chưa kịp phản ứng thì điện thoại đã bị Liễu Băng Khanh giật đi rồi lật xem một hồi, ngay sau đó hắn cảm giác được nhiệt độ quanh mình hạ xuống một chút.
“Dương Thi Vũ này là người đầu tiên, cũng là người duy nhất anh kết bạn?”
“Xem ra cô ta rất quan trọng với anh, chẳng lẽ cũng là vị hôn thê à?”
Lương Siêu: “…”
Giờ còn chưa vào cửa mà đã ăn được dấm rồi sao?
Sau khi bất đắc dĩ giải thích một hồi, Liễu Băng Khanh cũng không dây dưa nữa, chỉ dùng điện thoại của Lương Siêu thêm tài khoản của Liễu Băng Loan vào, lại sao chép lại tin nhắn định vị vừa rồi của Dương Thi Vũ vào máy của mình, cuối cùng thì xoá bỏ kết bạn với Dương Thi Vũ.
Lương Siêu: “…”
Phụ nữ…!Khi xử lý chuyện này chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung: Sạch sẽ, lưu loát!
Hôm sau.
Bởi vì đến trang viên Trâu Lâm cần đi xe mấy giờ, trời còn chưa sáng Lương Siêu đã lái một chiếc Mercedes Benz SUV dẫn Lương Nghiên, Liễu Băng Khanh, Liễu Băng Loan xuất phát.
Trên đường họ cười cười nói nói, thời gian cũng qua nhanh, mười giờ thì đến nơi.
Nhưng đám người vừa xuống xe thì…
Rầm rầm!
Mười người võ trang đầy đủ lập tức lao ra từ bốn phương tám hướng bao vây lấy họ, làm Lương Nghiên và Liễu Băng Loan giật mình kêu lên.
Đội hình này cũng đủ lớn.
“Các người là ai.” Ngay sau đó, một mỹ nữ mặc đồ thể thao, có mái tóc ngắn ngang tai, dáng người cực kỳ nóng bỏng đi tới, mang vẻ mặt cảnh giác mà dò xét.
“Ai…”
“Các người có khẩn trương quá không? Tôi tới tìm Trâu Lâm.” Lương Siêu lắc đầu bất đắc dĩ thở dài.
“Hạ tiểu thư!” Lúc này, Trâu Lâm mặc áo choàng, gương mặt tiều tụy vội vàng chạy ra, lập tức giải thích: “Cô đừng hiểu lầm, bọn họ đều là bạn của tôi, cũng tới giúp tôi.”
Hạ Tử Yên nghe vậy thì dò xét bọn người Lương Siêu một hồi rồi mới cho bọn họ đi vào.
Đi vào đại sảnh, Trâu Lâm đầu tiên là cúi người thật thấp trước Lương Siêu.
“Ngài Lương, tình huống cụ thể thì Thi Vũ đã nói với tôi rồi, thật cảm ơn ngài chịu đến giúp tôi.”
“Việc nhỏ.”
“Đúng lúc tôi muốn dẫn bạn đến chỗ cô ngâm suối nước nóng ké hai ngày, hỗ trợ coi như tiện thể thôi.” Lương Siêu vẫy tay, khẽ cười và nói.
Tiện thể?
Hạ Tử Yên nghe vậy thì khẽ giật mình, tiếp theo khinh bỉ hừ một tiếng.
“Trâu tiểu thư, hẳn cô phải biết nguy hiểm gặp phải lần này lớn đến mức nào, thứ người không có đến hai lạng thịt như anh ta có thể hỗ trợ cái gì? Thêm phiền cho chúng tôi thì có.”
“Này!”
“Cô có biết nói chuyện hay không! Cả nhà các người cộng lại cũng không lợi hại bằng một mình anh rể của tôi! Anh rể của tôi chính là…”
“Được rồi Băng Loan.” Lương Siêu cắt ngang lời cô, lại cười nhìn Hạ Tử Yên một cái, lười tranh cãi với cô ta.
“Trâu Lâm, tôi nghe Dương tiểu thư nói Kim gia cho cô thời gian ba ngày?”
“Hôm nay là ngày thứ mấy?”
“Ngày thứ ba.”
Vừa dứt lời, điện thoại của Trâu Lâm vang lên, dọa cô đột nhiên run lên một cái.
“Đừng sợ.” Lúc này Hạ Tử Yên vỗ vỗ bả vai cô: “Có chúng tôi ở đây, cô cứ nghe máy đi.”
Trâu Lâm hít sâu một hơi, cố lấy dũng khí mà nhấn nút nghe máy.
“Alo, ai vậy?”
“Cô biết rõ còn cố hỏi à?”
“Thời gian ba ngày đã đến, suy xét thế nào rồi?”
Trâu Lâm cắn răng, nghiến ra bốn chữ từ kẽ răng: “Không có khả năng!”
“Khà…”
“Tự cho là có người bảo vệ thì muốn cứng rắn đối đầu phải không?”
Trong lòng Trâu Lâm siết chặt, không ngờ đối phương lại biết rõ từng hành động cử chỉ của mình như lòng bàn tay, hơn nữa nói tới nói lui vẫn không chút sợ hãi như vậy.
“Nếu cô đã đưa ra lựa chọn cuối cùng, vậy thì chờ lấy đi, chờ màn đêm buông xuống.”
“Tối nay, nhất định là một đêm không ngủ.”
“Khà khà khà…”.