Bạn đang đọc Truyền Nhân Thiên Y – Chương 300: Nhất Định Phải Xử Hắn!
“Đàn anh Mạc, những người kia khẳng định không phải thật sự thích anh, không đáng để tức giận vì họ đâu!”
“Đúng thế đàn anh, những cô gái đó thật không có ánh mắt, nói cho cùng giáo sư cấp một chó má gì đó còn không phải là một tên lang trung hành y chữa bệnh sao?”
“Bởi vì một tên lang trung hơi đẹp trai ra mà từ bỏ một đại tài tử tài mạo đều có đủ như anh, thật sự quá nông cạn!”
“Đùng rồi cậu Mạc, có lẽ cậu còn chưa biết, tôi nghe nói giáo sư Trung y kia đã ở chung với Thượng Quan Nguyệt rồi, lần này cậu có thể hết hi vọng với cô ta chưa?”
“Cái gì? !”
Mạc Tiểu Văn đầu tiên là giật mình, tiếp theo thì nổi giận!
Dù là người thích mình hay là mình thích đều bị Lương Siêu kia cướp đi?
Quả thực khinh người quá đáng!
Có thể nhẫn nhịn, nhưng không thể nhẫn nhục!
“Đều tránh ra!”
Tốn hơn nửa ngày, Mạc Tiểu Văn mới tránh ra khỏi Ma trảo của tám con khủng long cái này, nhìn nhìn có người nào đó vừa đổi mới một đoạn video Lương Siêu giảng bài, liền giận đùng đùng đi về hướng phòng học.
Nửa giờ sau.
“Đinh linh linh!”
Sau khi tiếng chuông tan học vang lên, Lương Siêu không biết nói gì mà nhìn đám người dày đặc bốn phía, con mẹ nó ngay cả bục giảng cũng sắp đứng đầy người!
“Ai…”
“Tôi đã cảm nhận được sự nhiệt tình học tập Trung y của các bạn, chẳng qua bây giờ internet phát triển như vậy, tiết học của tôi cũng sẽ kịp thời đổi mới, không cần chậm trễ thời gian đến nơi nghe giảng bài.”
“Nếu như ngày mai các bạn vẫn như thế, tôi thật sự phải suy xét bắt đầu giảng bài online, dù sao tôi phải suy nghĩ cho an nguy của các bạn, lỡ như xảy ra sự kiện giẫm đạp thì chẳng phải tôi thành tội nhân sao?”
“Huống chi các người làm như vậy, lỡ như làm tắt đường của trường học, ban lãnh đạo cấp cao đến làm khó dễ tôi mỗi ngày thì sao?”
Lương Siêu nói xong thì toàn trường cười vang!
Tiết học cũng kết thúc trong bầu không khí thoải mái vui sướng, khôi hài hài hước.
Nhưng Lương Siêu đang muốn đi thì một tiếng quát lạnh đột nhiên truyền ra từ trong đám người: “Dừng lại!”
Mạc Tiểu Văn đẩy đám người đi ra, gương mặt âm trầm mà nhìn chằm chằm vào Lương Siêu, cuối cùng đột nhiên chỉ vào mũi hắn mà nói: “Họ Lương, tôi muốn quyết đấu với anh!”
Đám người nghe vậy toát lộ ra vẻ mặt hứng thú, Hoành Tử tình ca đối đầu với giáo sư đang hot trên mạng, chuyện này đáng xem đây.
Lương Siêu khẽ giật mình.
“Cậu là ai? Lý do quyết đấu là gì?”
“Đại học Đế Kinh, nghiên cứu sinh ngàng thanh nhạc, Mạc Tiểu Văn.
Lý do chính là Nguyệt Nhi!”
Mạc Tiểu Văn lại chỉ vào Thượng Quan Nguyệt, mà khi nhìn thấy Thượng Quan Nguyệt đã kéo thẳng tóc và nhuộm đen, chỉ trang điểm thật nhạt, cả phong cách ăn mặc cũng thay đổi thì trong mắt hắn ta lập tức hiện ra một tia kinh ngạc sửng sốt.
So với phong cách lông bông trước đó thì Thượng Quan Nguyệt của hiện tại càng phù hợp khẩu vị của hắn ta.
Lương Siêu tươi cười rạng rỡ, giải thích: “Đừng hiểu lầm, tôi và Thượng Quan Nguyệt không phải là…”
Nói còn chưa dứt lời, Thượng Quan Nguyệt lại nhìn qua rồi tiến lên ôm Lương Siêu, nhón chân lên trực tiếp hôn một cái lên mặt hắn!
Toàn trường lập tức sôi trào!
Mà Mạc Tiểu Văn nhìn dấu son đỏ trên mặt Lương Siêu và dáng vẻ xấu hổ của Thượng Quan Nguyệt, lòng đố kị càng tăng vọt, hai mắt đã đỏ lên!
“Lương Siêu! Anh còn giải thích thế nào! Cả học sinh của mình mà anh cũng, cũng ra tay được! Anh quả thực chính là thứ cặn bã! Uổng làm thầy người khác!”
“Giải thích con mẹ anh!”
Còn không đợi Lương Siêu mở miệng thì Đường Vân toàn thân quấn băng vải, chống nạn đã mắng một tiếng, sau đó người của lớp số 2 nhao nhao đứng dậy.
Dám tới cửa kiếm chuyện với thầy Lương à? Nhất định phải xử hắn!
“Họ Mạc, anh có đức hạnh thế nào trong lòng không tự biết hay sao? Còn không biết xấu hổ nói người khác là cặn bã? Lấy mặt mũi đâu ra vậy?”
“Hừ, thứ ẻo lã như anh cũng chỉ biết thể hiện uy phong trước mặt mấy con nhỏ não tàn, còn muốn quyết đấu với thầy Lương của tụi tôi? Có phải chán sống rồi hay không?”
“Anh theo đuổi Nguyệt Nguyệt hai năm, cả tay người ta còn không được nắm, thầy Lương mới gặp Nguyệt Nguyệt một lần mà cùng ngày hai người đã ở chung! Đây chính là chênh lệch! Đừng tiếp tục tự rước lấy nhục, cút nhanh lên!”