Bạn đang đọc Truyện Kinh Dị Ngắn – Chương 184: Chó Hoang
Tôi mua 1 căn nhà ở 1 vùng quê hẻo lánh và sinh sống ở đó cùng vợ mình. Vì tôi chán cái không khí của thành phố và cũng vì vợ tôi thích cảnh vật nơi này…
Ngày đầu chuyển về … chúng tôi bị 1 con chó hoang quấy rối, nói là chó hoang nhưng thật ra trông cũng không đến nỗi tệ…
-“Con chó lạ này cứ quấn quýt tụi mình ,chắc có điềm ,sẽ đem lại may mắn, hay mình nuôi nó đi?”.
Thế là tôi cùng vợ nuôi nó…. Nhưng nó chỉ ngoan ở vài ngày đầu tiên còn những ngày sau thì…kinh khủng…
Con chó đó cắn nát những đồ dùng trong nhà…Giày dép, quần áo cũng không ngoại lệ…bị xé tanh bành…
Đỉnh điểm là vào 1 buổi sáng nọ, ngay khi thức dậy nó đã nhảy xồ tới vợ tôi …cũng may là tôi bật ngược nó ra , đập cho 1 trận rồi cột lại…đinh ninh rằng sẽ bán hoặc cho nó đi vào buổi chiều khi tôi đi làm về…
-“Có phải cậu nhận nuôi 1 con chó lạ phải không?”
Đang đi trên đường, tôi dừng lại bởi tiếng gọi của 1 cụ già, đôi mắt leo nheo nhìn tôi
-“Vâng! Sao cụ biết?”
-“Cậu may mắn đấy…ít có ai ở được nhà đấy lâu như cậu đâu…”
-“Sao ạ…cháu không hiểu”
-“Chưa ai nói cậu à…căn nhà cậu đang ở bị ma ám…rất nhiều ma nữa là khác… “
-“Nhưng cháu có thấy gì bất thường đâu?”
-“Là do con chó…đó là loài chó linh, nó cắn xé phá nát những gì bị ám… cậu rất may mới gặp nó đấy.”
-“Thế ạ ….thế mà cháu định…”
Tôi chợt sững người lại…
Nguồn: https://.facebook.com/Smile-1671680809776516/?fref=ts