Trượt Vỏ Chuối, Xuyên Qua Rồi

Chương 8: Sân Thượng Gió Mát


Bạn đang đọc Trượt Vỏ Chuối, Xuyên Qua Rồi: Chương 8: Sân Thượng Gió Mát

-Chậc chậc, nhìn cái mặt cũng sáng sủa đẹp trai mà lại mắc bệnh nặng quá! Tôi khuyên anh nên báo cho người nhà sớm để còn biết mà trị kịp thời, nếu trễ thì dù cái mặt anh có đẹp đến đâu cũng không vớt vát được chút nào đâu!!
Nó chép miệng rồi lắc lắc đầu tiếc rẻ nhìn hắn đang không hiểu gì hết mà ngớ ra kia.
-Hay tôi chỉ cho anh một vài bệnh viện uy tín nhé?? Bệnh viện XXX thì như thế nào? Hay là bệnh viện YYY cũng không tồi! Tôi thấy mấy người bệnh ra khỏi đó tươi cười niềm nở lắm, chắc là chất lượng cũng không tệ đâu!!!! Nhìn cái mặt hắn đang dần biến đổi màu sắc kia , nó tốt bụng nhắc nhở một vài nơi được xem là có chất lượng
Trên trán hắn lúc này đã nổi gân xanh, đè nén tức giận, hắn nghiến răng
-Cô nói xong chưa?
Nó như không để ý đến sắc mặt hắn, vẫn cao giọng
-Hả, chọn được rồi sao? Cũng không cần kích động thế chứ?

-Xem ra mọi người nói cô đầu óc chạm mạch không sai chút nào, thì ra càng đáng ghét hơn lúc trước!!!
-Uầy…, như thế là không đúng rồi! Nói chuyện với người khác sao lại thế kia, nhìn tôi này, lời nói phải đi đôi với nụ cười, thấy chưa!!! Càng nói nó càng nở nụ cười trông rất chói mắt.
“Hahaha, mặc dù không chính anh ra tay nhưng cũng do anh mà Hoàng Y Nhã thăng thiên, không biết chừng lúc trước cơ thể này còn chịu nhiều thứ không tốt đẹp gì mà cô bạn thanh mai trúc mã kia của anh mang lại nữa, đã thế còn dám đá tôi, không chơi anh một vố là tôi lỗ rồi, không phải sao??? (╬◡╬) ” (t/g: Chưa biết người ta ra sao mà nói xui thế!! -_-“)
Ý nghĩ tà ác vụt qua đầu nó, nó cười càng chói hơn, mắt nheo lại nham hiểm. Lăng Hạo Thiên thấy nó cười bỗng cảm thấy bất an.
“Chắc mình nhầm, người như cô ta có thể làm cái gì chứ!” nghĩ thế, hắn lại tựa lưng vào tường, đeo tai nghe.
-Tôi cho cô 3 giây biến khỏi đây!! Nói xong hắn nhắm mắt.
-Đi liền đây, tôi cũng không có hứng thú giành chỗ ngủ với người bị bệnh, ngủ ngon ha!!!! Nó cười cười rồi nhanh chóng li khai.
Hờ hờ hờ….
_______________________________________________________________
5 phút trôi qua
Một loạt tiếng bước chân chạy vội vã hướng về phía sân thượng.
Rầm, tiếng cửa mở vang lên. Một toán người chạy về phía hắn đang ngồi kia. (giải tích một chút là chỗ hắn ngồi là bên ngoài ban công, chỗ có cái mái hiên không có rào chắn nha bà con)

-Lăng Hạo Thiên, em đừng kích động, hãy nghe thầy nói, đừng suy nghĩ dại dột!! Tiếng thầy hiệu phó “tha thiết” vang lên
-Đúng vậy anh Thiên, anh đừng nghĩ bậy!! Dù anh không còn gì thì còn có chúng em mà!! Anh đừng nghĩ bậy!!! Đám con gái hét lên.
Nhóm nam sinh tò mò đứng xem.
Lăng Hạo Thiên không hiểu gì hết ngẩng cổ lên, thấy một bên ông thầy hiệu phó đang dùng ánh mắt “tha thiết” nhìn mình, tay còn giơ ra ra hiệu cho hắn, đám con gái hét lên cầu xin cái gì đó. Hả?Nghĩ bậy??Hắn á???
Liếc xa xa thấy Dương Thế Tĩnh đang ôm bụng cười sằng sặc, mặt Hoàng Quốc Phong đỏ lên, vai run run.
Nguyễn Vũ Trúc đứng ngay chỗ đám con gái lo lắng, Dương Hoàng Yến thì đứng ngay bên cạnh góp vui.
Trong đầu hắn bỗng xẹt qua cái gương mặt cười cười nham hiểm của nó.
“Hoàng Y Nhã, đừng để tôi thấy cô, không thì….!!!!” tay nắm thành quyền, nổi gân xanh, hắn nghiến răng, tức giận nghĩ.
____________________________________________________________________

-Hahahahaha, chắc giờ này tên đó đang tức điên lên!!
Tưởng tượng cái mặt hắn lúc bị mọi người vây quanh, nó không nhịn được mà cười phá lên!!
Chỉ là lúc xuống sân thượng đi ngang qua phòng hiệu phó nó chỉ ghé vào nói bâng quơ là thấy một mình hắn trên sân thượng, không ngờ thầy hiệu phó coi vậy mà “hiểu ý” ngay, trong lúc trường vắng vẻ ai cũng vào học thì hắn lên sân thượng một mình làm gì chứ, lại có tin là cha con hắn bất hòa nhờ một người quen làm trong nhà hắn tiết lộ cho, thầy vội vã chạy đi “ngăn chặn”, đừng đùa, con trai nhà tài phiệt nắm giữ 1/3 bất động sản thế giới, hơn nữa cha hắn là một trong bốn nhà đầu tư lớn nhất cho trường này, thầy hiệu trưởng thì không có ở đây, hắn mà xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm đây?
Không ngờ hiệu suất làm việc của thầy quả là cao, còn cả đám người phía sau nữa.
Nó ngồi ở quán kem đối diện cười như điên bất chấp mọi ánh mắt xung quanh. Há há há… trời hôm nay sao đẹp thế nhờ!!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.