Trường Sinh Bất Tử

Chương 1247: Thần thú thứ bảy thiên hạ!


Đọc truyện Trường Sinh Bất Tử – Chương 1247: Thần thú thứ bảy thiên hạ!

Tổ hợp đoàn người Chung Sơn, thiên hạ có thể ngăn cản cuối cùng không nhiều. Thỉnh thoảng gặp phải
người không có mắt cũng bị Đế Tiên Tiên dẹp bất thành nhân dạng,; ân hận lúc đầu đã làm sai.

Trải qua mấy tháng sau, đoàn người Chung Sơn rốt cục đã tới lãnh thổ quốc gia Trung Ương.

Lãnh thổ quốc gia Trung Ương, tọa lạc tại trung tâm Trung châu, lại là
trung tâm thiên hạ, vì vậy được gọi là lãnh thổ quốc gia Trung Ương.

Đến lãnh thổ quốc gia Trung Ương, dựa theo lệ cũ, Chung Sơn sẽ dò thăm
tình thế của Trung Ương Đạo tràng trước, sau đó sẽ tìm ra biện pháp xuất thủ hữu hiệu nhất.

Dừng ở bên trong một thành trì, đi tới cửa một cái tửu lâu vô cùng náo
nhiệt, Chung Sơn mới vừa vượt qua cánh cửa, liền nghe được cuộc nói
chuyện ngoài ý muốn bên trong.

– Biết không, ngày mai Chung Sơn của Đại Tranh Thánh đình ở Bắc châu quấy Đông Châu đến long trời lỡ đất sẽ tới!

– Vương lão ngũ, ngươi đây không phải là nói nhảm sao? Người nào không biết a!

– “Đúng vậy a, hiện tại lãnh thổ quốc gia Trung Ương, chỉ cần người có
tin tức linh thông một chút, ai có thể không biết? Chung Sơn đã tới rồi!

Nghe được tin tức gây huyên náo ở một cái tửu khách, thân hình Chung Sơn dừng lại, quần thần Đại Tranh lại càng mở to hai mắt nhìn. Tiếp theo
cùng nhau nhìn về phía Tử Dương Kinh Hồng.

– Thần… Thần đã làm rất bí mật, sẽ không có người suy tính đến hành tung của chúng ta a!

Tử Dương Kinh Hồng hô to oan uổng, nói.

Thấy bộ dạng vô tội của Tử Dương Kinh Hồng, mọi người cũng cau mày một
trận, nếu Tử Dương Kinh Hồng làm tới giọt nước không lọt, sẽ không có
người biết một nhóm mình đến lãnh thổ quốc gia Trung Ương. Người nào suy tính ra? Lại để thiên hạ đều biết?

– Năm ngày trước, sứ thần Kim Bằng của Đại Tranh, các ngươi biết không?

– Thật giống như đã nghe nói qua!

– Các ngươi không nhớ rõ? Chính là Kim Bằng mấy trăm năm trước bị Trung
Ương Giáo chủ dạy dỗ, Kim Sí Đại Bằng Điểu, không nghĩ tới trở thành
thần tử của Đại Tranh, năm ngày trước đại náo Trung Ương Đạo tràng, đó
là một khí phái a!

– Nguyên lai là hắn!

Trong tửu lâu tiếng động lớn náo không ngừng, nhưng một nhóm người của
Chung Sơn cũng là hoàn toàn lờ mờ, đặc biệt là Kim Bằng, lão tử hôm nay
vừa tới, cái gì gọi là năm ngày trước đại náo Trung Ương Đạo tràng?

– Thánh vương, tình huống không đúng a!

Kim Bằng lập tức phủi sạch quan hệ, nói.

– Đi vào trước, ngồi xuống rồi hãy nói!

Chung Sơn gật đầu.

Quả nhiên, dò thăm tình thế trước là cần thiết, Trung Ương Đạo tràng hiển nhiên cũng không yên bình.

Tìm địa phương thanh tĩnh, dùng hết biện pháp, rất nhanh đã gọi Thành chủ tới đây.

– Các vị tiền bối, a, ngài là Kim Bằng Tướng quân của Đại Tranh sao, năm ngày trước tại hạ vừa lúc tham kiến phong thái của ngươi. Bội phục!

Thành chủ lập tức nói.

Sắc mặt Kim Bằng vô cùng đen, đây đã là người thứ mấy?


Sau một phen hỏi thăm.

– Ngươi là nói, năm ngày trước Kim Bằng đi tới Trung Ương Đạo tràng đưa
bái thiếp tiên phong, ngày mai Chung Sơn đến Trung Ương Đạo tràng đón
hoàng hậu Đại Tranh?

Hai mắt Chung Sơn nhíu lại, nói.

Cõi đời này còn có chuyện tình như vậy sao?

– Chẳng lẽ không đúng sao?

Ánh mắt Thành chủ sáng lên nhìn mọi người.

Thành chủ nhất thời cảm thấy có cái gì không đúng.

– Tốt lắm, ngươi lui ra đi!

Chung Sơn thản nhiên nói.

– Vâng!

Mặc dù Thành chủ muốn muốn lưu lại hiểu rõ đến tột cùng, nhưng vẫn là lui ra ngoài rất nhanh.

Thành chủ đi, trong phòng lại là một trận trầm mặc rất dài.

– Chung Sơn, chuyện này có cái gì không đúng a, rõ ràng có người giả mạo Kim Bằng, ngày mai còn sẽ giả mạo ngươi!

Tiên Tiên nói.

Giọng của Tiên Tiên không có ngưng trọng, ngược lại càng nhiều hơn nữa
là hưng phấn. Quả nhiên chuyện gặp phải khi đi ra ngoài cùng Chung Sơn
chính là thú vị.

– Kim Bằng, ngươi nghĩ thế nào?

Chung Sơn nhìn về phía Kim Bằng, nói.

– Thánh vương, này, nếu không phải là người người nói lại, thần tuyệt
đối không tin, người giả mạo ta chẳng những tay cầm Phương Thiên Họa
Kích, mà trọng yếu hơn là chiêu thức, uy lực, không ngờ giống ta như
đúc? Cái này không thể nào a!

Kim Bằng bất khả tư nghị nói.

– Nếu là giả mạo người khác, giả mạo cũng quá hoàn hảo a!

Thân Công Báo cũng là lắc đầu.

– Còn có một ngày, vậy thì chờ một chút đi, giả mạo trẫm?

Trong mắt Chung Sơn lóe lên một tia sát khí.

– – –

Trung Ương Đạo tràng, bốn phía có đại trận che đậy, mây mù nổi lên bốn
phía, Trung Ương Đạo tràng có bốn cửa vào, Đông Nam Tây Bắc mỗi bên có
một cái, hôm đó Kim Bằng chính là đến từ phía bắc, hôm nay tất nhiên
cũng là đến từ đó.

Trải qua sáu ngày trước, sau khi tin đồn Kim Bằng đại chiến cường giả
của Trung Ương Đạo tràng, sáu ngày sau người tới xem càng ngày càng
nhiều.

Ngọn núi ở bốn phương tám hướng, bên trong sơn cốc cũng tụ họp một chút
cường giả tuyệt thế, dĩ nhiên cũng có rất nhiều trinh sát của các đại
thế lực.

Chung Sơn cũng đứng ở một cái sơn cốc, cách một khoảng cách nhìn bốn phía.

Nhìn đại lượng cường giả vây quanh xem náo nhiệt, cho dù là Chung Sơn thì giờ phút này trong lòng cũng im lặng.


Nơi xa, mấy tên đệ tử thủ vệ của Trung Ương Đạo tràng đứng ở cửa, thấy cường giả tứ phương tụ lại ở nơi xa, cũng là cau mày.

– Tới, tới!

Không biết người nào bỗng nhiên kêu lên.

Chung Sơn quay đầu nhìn lại, quả nhiên nơi xa bay tới mười thân ảnh.

Mười thân ảnh, trong đó chín người cung kính đứng phía sau, cũng đều mặc một thân hắc bào bao lấy bản thân nghiêm nghiêm thật thật, chỉ có người cầm đầm, Chung Sơn? Trang phục giống Chung Sơn như đúc?

Không chỉ Chung Sơn, Huyễn Cơ, Tiên Tiên giờ phút này cũng mở to hai mắt nhìn. Bởi vì các nàng không ngờ không phân biệt ra Chung Sơn giả mạo
trước mắt rốt cuộc giả dối ở nơi đâu.

– Này, điều này sao có thể?

Tiên Tiên kinh ngạc nói.

Thi tiên sinh bên cạnh cau mày, thật giống như cũng đang suy tư chuyện gì xảy ra.

Quân thần Đại Tranh giờ khắc này cũng như nằm mộng.

– Chung Sơn, người kia và ngươi giống nhau như đúc, ngươi nhìn, ngay cả y phục cũng giống nhau như đúc!

Tiên Tiên mở to mắt, nói.

– Thánh vương, xem ra là bại lộ hành tích ở phụ cận Thiên Âm Tự!

Thân Công Báo khẽ nhíu mày nói.

– Hẳn là vậy, không nghĩ tới có người chú ý chúng ta từ Thiên Âm Tự, hơn nữa muốn cướp trước một bước, tạo sự cố, không ngờ hình dáng tướng mạo
giống nhau như thế!

Chung Sơn trầm giọng nói.

– Thánh vương, thần truyền tin tức cho Chung Thiên thái tử trước, để cho hắn phòng bị!

Thân Công Báo nói.

– Ừm!

Chung Sơn gật đầu.

Nơi xa, Chung Sơn giả mạo từ trên trời giáng xuống.

– Các ngươi là ai?

Đệ tử của Trung Ương Đạo tràng lập tức dò hỏi.

– Sáu ngày trước, hẳn là đã có người truyền tin cho các ngươi, bảo Trung Ương Giáo chủ đi ra ngoài gặp trẫm!

Chung Sơn giả mạo thản nhiên nói.

Mấy đệ tử Trung Ương Đạo tràng nhìn nhau, tiếp theo một người cầm đầu nói:

– Chờ!

Một đệ tử lập tức tiến vào bên trong đại trận mây mù.

Mà Chung Sơn giả mạo cũng an tường đứng ở cửa chờ chực.

Rất nhanh, cô gái một thân hồng bào hoa lệ bước ra ngoài.

– Bảo Nhi tỷ tỷ!

Ánh mắt Đế Tiên Tiên sáng lên nói.

– Không đúng, nàng không phải là Bảo Nhi!


Chung Sơn lắc đầu.

– Ách?

Tiên Tiên hơi hơi ngạc nhiên, quả nhiên, hai đầu lông mày của Bảo Nhi
kia có một cổ khí tức cực độ bén nhọn, một cổ khí tức coi rẻ thương
sanh.

– Trung Ương Giáo chủ!

Chung Sơn giải thích.

– A!

Đế Tiên Tiên mang theo tò mò đánh giá Trung Ương Giáo chủ ở xa xa.

– Trung Ương Giáo chủ, từ biệt ở Lăng Tiêu Thiên Đình, đã lâu không gặp!

Chung Sơn giả mạo mở miệng nói.

Nơi xa, Chung Sơn thật: “…”

– Ngươi không phải là Chung Sơn!

Trung Ương Giáo chủ lạnh lùng nói.

– Ách?

Chung Sơn giả mạo hơi hơi ngạc nhiên.

Không chỉ Chung Sơn giả mạo, tất cả cường giả bốn phía cũng là hơi hơi
ngạc nhiên, giả? Trung Ương Giáo chủ làm sao nhìn ra được?

Không chỉ có cường giả tứ phương, ngay cả Chung Sơn thật cũng là hơi hơi ngạc nhiên, bởi vì người giả mạo mình ngay cả mình nhất thời không ngờ
cũng tìm không được sơ hở. Trung Ương Giáo chủ không ngờ một câu đã kết
luận?

– Trung Ương Giáo chủ cớ gì nói ra lời ấy?

Chung Sơn giả mạo chân mày cau lại nói.

– Sáu ngày trước, Kim Bằng tới Trung Ương Đạo tràng, hành động quá làm
bộ, là sứ thần của ngươi, nhưng căn bản không hiểu lễ số! Hắn là giả
mạo, như vậy, ngươi cũng là giả mạo!

Trung Ương Giáo chủ lạnh lùng nói.

– Ngạch?

Tất cả mọi người bốn phía hơi hơi ngạc nhiên.

Chung Sơn giả mạo nhẹ nhàng cười khổ nói:

– Trung Ương Giáo chủ nói không sai, Kim Bằng không biết lễ số, bởi vì
gia nhập Đại Tranh, Kim Bằng cuối cùng có chút khó có thể thuần phục,
bất quá, nó thật sự là Kim Bằng, trẫm cũng là Chung Sơn!

Trung Ương Giáo chủ lắc đầu, rất không khách khí nói:

– Ngươi như thế nào để cho ta tin tưởng, chẳng lẽ chỉ có bằng vào bề ngoài này của ngươi?

Chín Hắc bào nhân sau lưng Chung Sơn giả mạo nhất thời giận dữ, liền
muốn tiến lên, Chung Sơn giả mạo lấy tay cản lại, ngăn trở thần tử gây
chuyện.

– Trung Ương Giáo chủ phải như thế nào mới có thể tin tưởng trẫm?

Chung Sơn giả mạo nói.

– Vậy phải xem ngươi chứng minh như thế nào!

Trung Ương Giáo chủ lạnh lùng nói.

Tràng diện một lần lâm vào yên tĩnh. Tất cả mọi người mong đợi nhìn về phía Chung Sơn giả mạo.

Chung Sơn giả mạo suy nghĩ một chút nói:

– Chung Sơn mang theo thành ý mà đến, cũng không nghĩ phức tạp, được rồi, ta cho ngươi chứng minh.

– Chứng minh?

Chung Sơn thật ở nơi xa cau mày.


Ở trong mắt Chung Sơn thật, tên giả mạo kia hẳn là có thần thông giống
Niệm Du Du, có thể biến thành bộ dạng người khác mà thôi. Về phần chứng
minh, đó chính là vô nghĩa. Chứng minh như thế nào?

Chỉ thấy Chung Sơn giả mạo nhẹ nhàng phất tay, chín gã Hắc bào nhân phía sau nhanh chóng thối lui.

Chung Sơn giả mạo nhẹ nhàng đi về trước.

Ông!

Một cái thiên đạo bỗng nhiên xông lên trời, không, đây không phải là thiên đạo, là Thiên Mạch, Binh trong Thiên Mạch.

Binh trong Thiên Mạch vừa ra, một cổ khí tức cực độ bén nhọn áp chế ra bốn phương tám hướng.

Chung Sơn giả mạo bỗng nhiên lấy ra một thanh đại đao, Pháp bảo của Chung Sơn, Trường Sinh đao.

Chung Sơn giả mạo thân hợp Thiên Mạch, đại đao trong tay chém về nơi xa.

– Thiên Điều, Thập Vạn Trọng Lãng!

Oanh!

Chém ra một đao, hư không bể tan tành, nhưng không gian cũng không có
kịch liệt đong đưa, dọc theo không gian bể tan tành, hàn khí vô cùng vô
tận bắn về phía tứ phương, đường kính phạm vi mười vạn dặm, đột nhiên hóa thành cánh đồng tuyết, cả vùng đất đông lại, sông băng liên miên.

Vô số cường giả vây xem cũng là đột nhiên run lên, người tu vi yếu thì trong nháy mắt đông cứng lại.

Tốt một chiêu Thiên Điều, Thập Vạn Trọng Lãng!

Nơi xa, Chung Sơn giả mạo thu đao, mà thân hợp Binh trong Thiên Mạch khổng lồ cũng đột nhiên tản ra.

– Trung Ương Giáo chủ, hiện tại ngươi cảm thấy thế nào?

Chung Sơn giả mạo cười nói.

Mà Chung Sơn thật xa xa lại không cười nổi.

– Binh trong Thiên Mạch? Lại là Binh trong Thiên Mạch?

Chung Sơn thật trong mắt lạnh lẻo nói.

– Thật sự là Binh trong Thiên Mạch a, còn có, Chung Sơn, Thiên Điều,
Thập Vạn Trọng Lãng kia! Không phải là ngươi sáng chế ra đấy sao? Hắn
làm sao cũng sẽ biết?

Đế Tiên Tiên kinh ngạc nói.

Một đám thần tử của Đại Tranh cũng lộ ra vẻ kinh hãi, này, trước có Kim
Bằng, lại có Thánh vương, quá tà môn a, dĩ nhiên trừ Thi tiên sinh.

– Thánh vương, đây không phải là Binh trong Thiên Mạch!

Thi tiên sinh lắc lắc đầu nói.

– Nga?

Mọi người cùng nhau nhìn về phía Thi tiên sinh.

– Thần có lẽ đã biết lai lịch của hắn!

Thi tiên sinh nhìn chằm chằm Chung Sơn giả mạo xa xa, trầm giọng nói, đồng thời trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng.

– Ngươi biết?

Chung Sơn cau mày nói.

Mọi người cùng nhau nhìn chăm chú về phía Thi tiên sinh.

– Nó là Thần thú thứ bảy thiên hạ, Nhất Mô Nhất Dạng Thú!

Thi tiên sinh giải thích.

– Nhất Mô Nhất Dạng Thú?

Mọi người mờ mịt nhìn về phía Thi tiên sinh, dù sao thập đại Thần thú,
chính là Thánh nhân cũng chưa chắc biết đến toàn diện, điều này Thi tiên sinh cũng biết?

– Đúng, sau khi Thần thú này biến hóa, ngay cả công pháp, thần thông
cũng có thể bắt chước giống nhau như đúc, Thần thú thứ bảy thiên hạ,
Nhất Mô Nhất Dạng Thú!

Thi tiên sinh giải thích.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.