Trường Sinh Bất Tử (Vạn Kiếp Yêu)

Chương 8: Cuộc Chiến Không Tưởng (1)


Đọc truyện Trường Sinh Bất Tử (Vạn Kiếp Yêu) – Chương 8: Cuộc Chiến Không Tưởng (1)

Vị trí của căn cứ bang Tàng Long nằm ở một nơi hẻo lánh, xung quanh núi cao vây quanh, nhìn qua không biết đâu là cổng vào.
Dưới chân núi, Bích Giao Linh cùng Hổ Ca đang đứng, nhìn ngọn núi cao lớn sừng sững trước mặt, Hổ Ca không khỏi cảm thán. Trong giới xã hội đen người ta chỉ biết có ba bang mạnh nhất là Ngọa Hổ, Tàng Long, Lang Bang, nhưng ít ai biết rõ, bang mạnh nhất thực ra chính là Tàng Long. Chưa kể đến lực lượng hùng mạnh, chỉ cần nói đến địa điểm căn cứ thôi cũng khiến người ta bó tay rồi.
Thấy Bích Giao Linh chăm chú nhìn ngọn núi trước mặt, Hổ Ca lên tiếng giải thích: “Đây là khu Linh Sơn, xung quanh núi cao bao phủ, ở giữa chính là căn cứ bang Tàng Long. Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng bang Tàng Long này quả thật là bang mạnh nhất. Chỉ riêng nhìn về địa điểm thôi cũng đã thấy không thể so sánh được rồi. Trước đây thuộc hạ có nhiều lần dẫn anh em tới đây để đánh chiếm nhưng chỉ đành vô ích quay về. Không cách nào tiến vào trong, cho dù dùng trực thăng thăm dò, nhưng mỗi khi lên đỉnh núi lại giống như đụng phải một tầng chắn vô hình không thể xuyên qua được. Thuộc hạ nhiều lần sai người tìm mọi cách để phá cũng không phá nổi.”.
Nhàn nhạt gật đầu, Bích Giao Linh ngước nhìn ngọn núi cao sừng sững trước mặt. Một lúc sau mới lên tiếng: “Ngươi, về trước đi!”.
“Dạ?” Hổ Ca giật mình khó hiểu.

“Ta ở lại xem một chút, ngươi cứ trở về trước đi.”.
“Hay thuộc hạ ở lại chờ, ở chỗ này không thể bắt được xe về, sóng điện thoại thì bị nhiễu, lát nữa đại tỷ về làm sao được?”.
“Về đi!”.
Thấy Bích Giao Linh dứt khoát nói, Hổ Ca cũng không nói gì nữa, chỉ “dạ” một tiếng rồi lên xe, rất nhanh không thấy bóng xe đâu nữa.
Ngẩng đầu nhìn ngọn núi trước mặt, đáy mắt Bích Giao Linh xuất hiện một chút ưu thương, không khỏi nhớ lại những chuyện quá khứ. Dù đã hơn ngàn năm trôi qua, mọi thứ vẫn như xưa, đáng tiếc cảnh còn người mất. Nơi đây là nơi nàng đã được sinh ra, mọi người cùng nhau trải qua cuộc sống bình yên vui vẻ, không ai biết đến tồn tại của các nàng, nhưng chỉ vì một người, mà khiến nàng tan cửa nát nhà, chỉ vì lòng tham, sự ích kỷ của người đó mà giết hại tất cả mọi người thiện lương, vô tội như vậy…
(p/s: sau này đến đoạn Bích Giao Linh trở lại hang động trước kia để chờ Lãnh Tuyết đến, mình sẽ viết một ngoại truyện nói về Bích Giao Linh gặp Nam Cung Tuyết, cũng sẽ nhắc qua về vụ này để mn hiểu hơn)
Thu lại cảm xúc, Bích Giao Linh từng bước tiến vào. Người khác không biết cách vào, nhưng nàng sao lại không biết được chứ. Nàng bước đi thản nhiên giống như đang đi dạo, mặc dù đã ngàn năm nàng không trở lại, nhưng nàng vẫn có thể chuẩn xác bước từng bước, quen thuộc đến mức nàng nhắm mắt cũng có thể đi được.
Bên trong căn cứ bang Tàng Long đã tụ tập rất nhiều người, trên tay ai cũng cầm vũ khí, sắc mặt nghiêm nghị nhìn về phía xa xa giống như đang chờ đợi điều gì đó. Ở phía cuối là Long Ca đang ngồi trên cao, bên cạnh là mấy người trong phòng hội nghị lần trước chia ra đứng hai bên. Dương Thiên Hạo khuôn mặt trẻ con vô tội đang đứng bên cạnh Long ca báo cáo:

“Đại ca, theo lời người nói em đã điều tra về cô gái thần bí kia nhưng không tìm được một chút manh mối nào, giống như cô ta tự dưng xuất hiện vậy.”.
Long Ca thoáng kinh ngạc : Người này có lai lịch thần bí như thế nào mà ngay cả Hạo cũng không thể tra ra được đây?
Triệu Vũ nhìn trận thế trước mắt, tâm tính vốn nóng nảy không khỏi bất mãn nói: “Đại ca, chỉ là một đứa con gái thôi cần gì phải cẩn thận như vậy chứ, chưa nói đến bản lãnh cô ta lớn đến đâu, chỉ việc có vào đây được hay—“.
Chưa kịp nói xong Long Ca đã đưa tay ngăn cản lời nói lại, ánh mắt nhìn về phía xa, tất cả mọi người nắm chặt vũ khí trong tay đầy cảnh giác. Triệu Vũ không kìm được quay ra nhìn, phía xa xa xuất hiện cái bóng mơ hồ, dần dần hiện rõ. Chỉ thấy người đến là một cô gái ăn mặc kì lạ,tóc dài theo gió nhẹ lay động, bình thản bước tới.
Tất cả tư thế sẵn sàng nghênh chiến, chỉ cần có lệnh là lập tức xông lên băm vằm cô gái kia thành thịt vụn.
Bích Giao Linh thản nhiên nhìn trận thế trước mắt, không chút sợ hãi.

Triệu Vũ không kìm được ngạc nhiên lớn tiếng hỏi: “Cô làm sao vào được đây?”.
Bích Giao Linh không để ý đến hắn, hướng về người ngồi ở trên cao hỏi: “Ngươi có quan hệ như thế nào với người kia?”.
“Người kia? Ai?” Bích Giao Linh vào được đây cũng đem đến cho Long Ca ngạc nhiên không nhỏ. Phải biết rằng, không ai có thể biết cách vào được đây ngoại trừ những người thân cận nhất. Những đàn em khác muốn vào được đây, đều phải bịp mắt và có người dẫn mới vào được, trừ phi là…
“Bích…Thiên…Vân!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.